Lỗ huyệt nhỏ bé của Tô Niệm liên tục bị nhục bổng của người đàn ông cắm sâu vào, gân xanh nổi trên đó cọ sát vào miệng huyệt mềm mại của cô, tốc độ di chuyển càng lúc càng nhanh, ma sát cũng ngày càng mạnh.
Tô Niệm lờ mờ phát hiện hắn sắp lêи đỉиɦ rồi, thậm chí còn cảm thấy những nếp thịt của mình bị gân xanh kéo ra ngoài, màng ngăn cách vốn đã mỏng nay càng thêm mỏng, cả người cô càng lúc càng nóng bừng.
Cuối cùng, khi Trần Mặc Hàn vặn hông và chọc vào lỗ huyệt thêm một lần nữa thì đạo cụ trói buộc dươиɠ ѵậŧ đã hoàn toàn tan chảy thành nước.
Ngay sau đó, cây gậy của hắn dính chặt vào huyệt đạo của cô, không hề có bất cứ sự cản trở nào.
Cũng trong khoảnh khắc này, Tô Niệm thả lỏng bụng dưới đang bị siết chặt.
Hoa huyệt vốn chật hẹp giống như được bật công tắc, chỉ trong nháy mắt đã vặn chặt lấy nhục bổng. Bốn phía đều hợp lực siết chặt, vách thịt mềm mại cắn lấy khe hở nhạy cảm ở qυყ đầυ, dường như mỗi lần đều mang theo những tia điện khiến cho cơ thể hắn tê rần.
Những kɧoáı ©ảʍ trước nay chưa từng có đang di chuyển trên cột sống rồi dần dần lan ra toàn thân hắn. Có lẽ là không thể khống chế được, cổ họng Trần Mặc Hàn phát ra những tiếng rêи ɾỉ, hắn dùng hết sức đâm cây gậy của mình vào nơi sâu nhất, chạm thẳng đến tử ©υиɠ của người con gái.
Khi qυყ đầυ chạm đến miệng tử ©υиɠ, bên trong như có những cái gai bằng thịt mọc lên, trong lúc Trần Mặc Hàn ra sức đâm rút, chúng đã chọc vào đầu rùa của hắn.
Trong nháy mắt, thứ kɧoáı ©ảʍ kia có thể cuốn lấy toàn bộ thần trí của một người bình thường, mặc dù Trần Mặc Hàn có khả năng tự kiểm soát mạnh mẽ nhưng cũng phải ngây người ra trong một giây, ánh mắt của hắn lóe lên một tia bội phục.
Chờ đến khi lý trí quay trở lại, Trần Mặc Hàn lập tức nhận ra rằng cơ thể đặc biệt và những kỹ xảo điêu luyện này không phải là của Nguyệt Ánh.
Tim Trần Mặc Hàn như ngừng đập, hắn nhìn chằm chằm vào cơ thể người phụ nữ đang nửa quỳ nửa bò trên giường, ánh mắt sắc như dao, ngay cả huyệt thái dương cũng giật giật.
Khoảnh khắc tiếp theo, người phụ nữ quay đầu, khuôn mặt lòe loẹt kia đã hoàn toàn đập tan cảm giác vui sướиɠ trong lòng Trần Mặc Hàn.
“Anh rể, sao lại dừng rồi, Niệm Niệm siết chưa đủ chặt hay sao?”