Tối hôm đó, nhân lúc nhà họ Lăng và nhà họ Dung họp, Lăng Vân Mộ và Dung Miểu Miểu đều không ở đây, Hoa Tư Đồ lén mò tới phòng của Kính Chi Dương, hắn mới vừa tắm xong, đang quấn khăn tắm đi ra khỏi phòng tắm.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, tầm mắt Hoa Tư Đồ quét nhìn từ cơ ngực sẫm màu của Kính Chi Dương đến chiếc khăn tắm trắng như tuyết, sự tương phản rõ nét giữa đen và trắng khiến cậu cảm thấy choáng váng trong hai giây, với tư cách là một người đã từng là thẳng nam, tuy đã bị xóa bỏ, bỗng nhiên cậu đã hiểu ra tại sao lại có rất nhiều tên gay thích vóc người của sinh viên thể dục da đen như vậy, quả nhiên là hoóc-môn thẳng nam khiến người khác muốn nổ tung!
Kính Chi Dương sửng sốt hai giây, hai vết ửng hồng hiện rõ trên gò má hơi ngăm đen: "Anh. . . Sao anh lại tới đây?"
Hoa Tư Đồ liếc nhìn cơ bụng và cơ ngực của Kính Chi Dương từ trên xuống dưới, nếu so với cơ thể trắng nõn sáng bóng của Dung Miểu Miểu thì làn da ngăm đen của Kính Chi Dương hơi thô ráp, có rất nhiều lòng, nhất là khu vực tam giác từ rốn trở xuống, lông xoăn dày mọc lên một cách dã man thô bạo từ dưới lớp khăn.
"Không phải tôi đã nói, buổi tối tôi sẽ tới tìm cậu hay sao?"
Gò má Kính Chi Dương bị tầm mắt càn rỡ to gan của Hoa Tư Đồ làm cho đỏ bừng, từng góc cạnh cơ bụng căng chặt hiện lên rõ ràng, những giọt nước chưa khô làm cho những cơ bắp đó càng thêm mềm mại bóng loáng, thậm chí còn chói mắt câu người hơn người mẫu nam cao cấp ở trên bìa tạp chí.
Thấy Hoa Tư Đồ không chớp mắt nhìn chằm chằm vào mình bằng đôi mắt phát sáng, giống như ước gì có thể lập tức dùng tay sờ lên hai cái.
Kính Chi Dương lúng túng nói: "Tôi tưởng anh chỉ thuận miệng nói ra mà thôi. . ."
Hoa Tư Đồ chớp mắt với Kính Chi Dương: "Vậy anh có đồng ý dẫn tôi đi cùng không?"
Hiển nhiên Kính Chi Dương không phải là một người giỏi nói láo, hắn lập tức lộ vẻ do dự: "Chuyện này. . ."
Khi nhìn thấy Kính Chi Dương do dự, Hoa Tư Đồ khẽ cắn răng mỉm cười, sau đó cậu nhào tới, trực tiếp duỗi tay vào trong khăn tắm của hắn, dùng sức nắm nắm lấy thứ thô to đang ẩn núp ở phía dưới.
Kính Chi Dương lập tức luống cuống tay chân: "Anh đừng. . ."
Hoa Tư Đồ không hề do dự mà nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của Kính Chi Dương, bắt đầu tuốt lên xuống, rất nhanh, dươиɠ ѵậŧ vốn mềm nhũn lại nhanh chóng trở nên sưng huyết cương cứng, tản ra nhiệt độ thiêu đốt người khác ở trong lòng bàn tay của Hoa Tư Đồ, tùy ý tỏ rõ cảm giác tồn tại của mình.
Trong lúc Kính Chi Dương giãy giụa như có như không, khăn tắm quấn ở bên hông hắn dần dần buông lỏng, sau đó rơi xuống đất, lại dễ dàng cho Hoa Tư Đồ làm việc.
Theo tay nghề càng ngày càng lộ ra sự quen thuộc của Hoa Tư Đồ, con ngươi của Kính Chi Dương ngày càng tối, hô hấp trở nên gấp rút, cơ bụng căng chặt hết mức, cứng rắn như sắt, từng khối cơ bụng rất rõ ràng, dươиɠ ѵậŧ ở dưới quần lại cương cứng phấn chấn, nó vừa thô to lại vừa dựng thẳng, qυყ đầυ to lớn như trứng gà, có lẽ là đã quá lâu không phát tiết, nên hắn cũng không thể kiên trì được bao lâu và lập tức bắn ra.
"Cậu bắn thật nhiều, lâu rồi chưa phát tiết sao?" Hoa Tư Đồ đùa bỡn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong lòng bàn tay, cậu dùng ngón tay lau một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ và bôi lên cơ bụng của Kính Chi Dương.
Trên cơ bụng ngăm đen, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng ngà, màu đen trắng được phân biệt một cách rõ ràng đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác của cậu rất mãnh liệt, khiến cậu kìm lòng không đặng mà liếʍ môi, "Mà cũng rất đặc, bình thường cậu không tự chơi à?"
Kính Chi Dương đỏ mặt nhắm mắt bình phục và thở hổn hển: "Bình thường không có thời gian, tiểu đội người có dị năng rất bận rộn, anh đừng! Cậu Lăng, anh ấy. . ."
"Cái gì mà cậu Lăng? Nơi này không có cậu Lăng." Hoa Tư Đồ nhẹ nhàng mỉm cười, cậu nhân lúc người hiền đức Kính Chi Dương vẫn còn trong trạng thái vừa bắn tinh xong, liền đẩy ngã hắn lên ghế sa lon, sau đó dang hai chân ra và ngồi lên.
Kính Chi Dương vẫn chưa kịp phản ứng, hắn trơ mắt nhìn Hoa Tư Đồ chậm rãi kéo dây khóa kéo quần jean xuống - Hoa Tư Đồ vậy mà lại không mặc qυầи ɭóŧ!
Một giây tiếp theo, hô hấp của hắn cứng lại, ngoại trừ thứ nên có của người đàn ông ở giữa chân Hoa Tư Đồ, thì lại còn có thứ mà người đàn ông không nên có, một khe thịt mà chỉ có phụ nữ mới có, thật sự là hắn không dám tin tưởng vào ánh mắt của mình, khi hắn vừa mở miệng ra, giọng nói của hắn lập tức khàn khàn: "Anh. . ."
Hoa Tư Đồ cố ý dùng ngón tay của mình để tách mở khe thịt ở giữa hai đùi ngay trước mặt Kính Chi Dương, động tác của cậu vừa chậm chạp lại vừa sắc tình.
Kính Chi Dương ngơ ngác nhìn Hoa Tư Đồ dùng bàn tay vừa giúp hắn tuốt để đẩy da^ʍ huyệt đang ẩn núp ra, hô hấp của hắn cũng đã trở nên không thông thuận, mà khi Hoa Tư Đồ chậm rãi hạ eo xuống, cậu dùng da^ʍ huyệt ma sát lên dươиɠ ѵậŧ nhanh chóng cương cứng một lần nữa ở trong quần của hắn, đầu óc của hắn lại trở nên trống rỗng, hắn hoàn toàn không thể suy nghĩ một cách bình thường, cái gì mà cậu Lăng, cái gì mà tiểu đội người có dị năng, cái gì mà nhiệm vụ hộ tống, toàn bộ đều bị hắn lãng quên.
Khi Hoa Tư Đồ vừa ma sát hai cái, cậu cảm nhận được lúc nãy Kính Chi Dương còn hơi giãy giụa kháng cự nhưng bây giờ hắn lại bỗng nhiên dùng sức ôm lấy eo của cậu, hắn đột ngột dập mạnh eo của cậu xuống, hai chân của cậu mềm nhũn, suýt nữa cậu đã trực tiếp ngồi lên trên dươиɠ ѵậŧ của hắn, cũng may cậu còn băn khoăn về chuyện chính, cậu đỡ lấy bả vai của hắn: "Không được, cậu vẫn chưa cho tôi câu trả lời, cậu có đồng ý dẫn tôi đi không?"