Dươиɠ ѵậŧ của Kính Chi Dương đã để ở lối vào da^ʍ huyệt của Hoa Tư Đồ, hắn có thể cảm nhận được sự ấm áp lại vừa ướŧ áŧ ở phía trước qυყ đầυ, hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng nếu như có thể được nơi ấm áp này bọc lại hoàn toàn thì sẽ có bao nhiêu sự sung sướиɠ, nhưng thực tế dươиɠ ѵậŧ của hắn lại khó có thể đâm vào, sự chênh lệch giữa tưởng tượng và thực tế đã hành hạ hắn, khiến hô hấp của hắn trở nên dồn dập, dươиɠ ѵậŧ lại càng cương cứng." Được, tôi dẫn anh đi, dẫn anh đi."
Vào lúc này cho dù Hoa Tư Đồ muốn mạng của hắn, sợ rằng hắn cũng sẽ không hề do dự mà đồng ý, trong đầu của hắn chỉ có dươиɠ ѵậŧ đang đặt trước lỗ nhỏ ấm áp ướŧ áŧ, chỉ muốn nhét dươиɠ ѵậŧ của mình vào sâu trong da^ʍ huyệt đó, từ chóp đỉnh của dươиɠ ѵậŧ đến phần gốc, tốt nhất là có thể nhét luôn hai cái trứng vào.
Ngay khi lấy được cam kết của Kính Chi Dương, Hoa Tư Đồ lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi cậu vừa thả lỏng eo, dươиɠ ѵậŧ của Kính Chi Dương đã lập tức đâm qυყ đầυ vào, không đợi hắn đỉnh eo cắm vào, cậu đã vội vàng chống lên cơ bụng của hắn, thắng xe khẩn cấp: "Trải nghiệm miễn phí của hôm nay đã kết thúc, phục vụ tiếp theo cần phải trả tiền."
Cậu đã quá rõ lời nói của người đàn ông ở trên giường là không thể tin, khi người đàn ông tϊиɧ ŧяùиɠ lên não thì bọn họ sẽ dám cam kết rất nhiều chuyện, nhưng một khi xuống giường thì bọn họ sẽ trở mặt không nhận người quen, dẫu sao cậu cũng là đàn ông, vì không muốn để cho Kính Chi Dương xuống giường không nhận người quen, cậu quyết định trước tiên nên giữ lại lợi ích và sự ngon ngọt về sau, nếu cậu cầm lấy sự ngon ngọt treo ở trước người hắn, thì hắn mới có thể nghiêm túc thực hiện cam kết.
Kính Chi Dương lập tức trợn tròn mắt, hắn ngơ ngác nhìn Hoa Tư Đồ chống lên cơ bụng của hắn và đứng lên, cậu thong thả kéo dây kéo quần jean lên, mà dươиɠ ѵậŧ cương cứng của hắn vẫn dựng cao ở giữa không trung, cảm giác tồn tại cực mạnh nhưng lại đáng thương.
Sau khi mặc quần xong, Hoa Tư Đồ lại mỉm cười dùng ngón tay chạm lên môi Kính Chi Dương: " Chờ sau khi cậu dẫn tôi đến căn cứ thành phố C, thì cậu hãy tới tìm tôi để đổi lấy các dịch vụ trả phí còn lại."
Kính Chi Dương vừa tức giận vừa sốt ruột, gương mặt hắn đã kìm nén đến mức đỏ bừng, nhưng khi được ngón tay của Hoa Tư Đồ chạm lên, eo của hắn lại lập tức mềm nhũn.
Hoa Tư Đồ trừng mắt nhìn Kính Chi Dương: "Tôi cũng muốn, nhưng một lát nữa cậu Lăng sẽ trở về, cậu có muốn bị anh ta phát hiện không?"
Vừa nhắc tới Lăng Vân Mộ, quả nhiên Kính Chi Dương lập tức bình tĩnh trở lại, mặc dù dươиɠ ѵậŧ dưới quần của hắn vẫn còn cứng rắn, nhưng đầu óc của hắn đã thanh tỉnh trở lại: "Vậy anh trở về đi, chuyện tôi đã đồng ý thì tôi sẽ không quên."
Hoa Tư Đồ mỉm cười, cậu khom người hôn lên gương mặt của Kính Chi Dương, không đợi hắn kịp phản ứng, cậu đã trực tiếp lui người rời đi, để lại một mình hắn cúi đầu nhìn mình dươиɠ ѵậŧ thẳng đứng của mình mà vô cùng phiền muộn.
Hoa Tư Đồ tính thời gian rất chính xác, khi cậu vừa trở lại nhà họ Dung, Dung Miểu Miểu và Lăng Vân Mộ đã trở về, biểu cảm của hai người rất nghiêm trọng, hiển nhiên cuộc họp hôm nay không quá thuận lợi.
Hoa Tư Đồ nằm ở trên giường giả vờ ngủ, thấy vậy hai người bọn họ cũng không gọi cậu dậy, bọn họ trở về phòng của mình để nghỉ ngơi, Hoa Tư Đồ lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, cậu đã được nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai có lẽ cậu sẽ bị dày vò một trận.
Có lẽ là trời cũng giúp cậu, rạng sáng ngày hôm sau Dung Miểu Miểu và Lăng Vân Mộ đã ra ngoài làm việc, Hoa Tư Đồ quen việc dễ làm nên đã trốn thoát, cậu tìm được Kính Chi Dương.
Kính Chi Dương đã tụ tập đội ngũ đầu tiên để đi đến thành phố C, hắn bảo Hoa Tư Đồ hóa trang thành con gái, kỹ thuật hóa trang của cậu không tệ, cậu thật sự đã biến một cậu thiếu niên tuấn tú đẹp trai trở thành một cô gái nhỏ có gương mặt bình thường, sau đó hắn nhét cậu vào trong đội ngũ con gái.
Sự thật chứng minh, lần này Kính Chi Dương chuẩn bị rất đầy đủ, lúc đám người kia đi tới cổng căn cứ thành phố B, tin tức tình nhân nhỏ của cậu Lăng chạy trốn đã loan truyền tới, người có dị năng phụ trách giữ cổng đã cầm bức ảnh chụp màn hình video giám sát để kiểm tra đám đông lần lượt rời đi, ngay cả những cậu con trai có gương mặt gần giống với Hoa Tư Đồ đều bị cưỡng ép tạm giữ ở lại, còn Hoa Tư Đồ đã thuận lợi thoát ra khỏi nó với một khuôn mặt bình thường.
Ngay khi rời khỏi căn cứ thành phố B, Hoa Tư Đồ thở phào nhẹ nhõm, nhưng tiểu đội người có dị năng của căn cứ thành phố B lại gặp phải một nhóm người muốn đến cậy nhờ—— Người cầm đầu nhóm sinh viên đại học A kia chính là Lạc Đình Nghê.
Nhìn thấy người dẫn đầu đám người kia là Lạc Đình Nghê, Hoa Tư Đồ lập tức ngây dại, mặc dù đã lâu không gặp, nhưng Lạc Đình Nghê vẫn là dáng vẻ hăm hở kia, thân hình cao lớn thon dài, gương mặt giống như hạc đứng trong bầy gà, hắn thờ ơ quét nhìn đoàn người lui tới, ngay khi nhìn thấy Hoa Tư Đồ, hắn hơi híp mắt lại.
Suýt nữa cậu đã toát mồ hôi lạnh, chẳng lẽ cậu đã bị Lạc Đình Nghê nhận ra?
Không, chuyện này không thể nào. . . Cậu mặc đồ nữ, còn trang điểm, sao Lạc Đình Nghê có thể nhận ra cậu?
Nhưng vào lúc này, Lạc Đình Nghê lại đột ngột đi thẳng về phía cậu.
Hoa Tư Đồ: ". . ."
Xong đời!
Hôm nay nếu không phải là cậu chết ở trên giường của Dung Miểu Miểu và Lăng Vân Mộ, thì chính là chết ở trên giường Lạc Đình Nghê!