Cả người Dư Phong đều bị Trần Dực Đô khống chế dưới tay, cảm giác hậu huyệt bị xâm phạm làm cậu nhịn không được muốn tránh thoát, cho nên ở trong mắt Trần Dực Đô liền biến thành biểu hiện không nghe lời.
“A ——” Dư Phong kêu một tiếng thảm thiết, cậu thậm chí cảm thấy hậu huyệt như bị xé rách và chảy máu.
Trần Dực Đô đột nhiên đâm mạnh vào bên trong, dã man mà xâm chiếm nhục huyệt, làm hoa huyệt đáng thương không thể không quấn chặt dươиɠ ѵậŧ Trần Dực Đô.
Hành động này nhất định là trừng phạt, Dư Phong lúc này mới nhận ra, cậu vừa rồi đã xưng hô sai.
“Chủ nhân…… A a……”
Dư Phong cố gắng khống chế tiếng thở dốc, đáng tiếc khi bị Trần Dực Đô thao, cậu căn bản vô lực phản kháng.
Hoa huyệt sớm đã làm đại dương sung sướиɠ, , ấm áp mà bao bọc lấy côn ŧᏂịŧ.
“Đau quá……” Dư Phong nhắm mắt lại, thân thể run rẩy càng thêm lợi hại.
Trần Dực Đô đè lại thân mình run rẩy của Dư Phong, tiếp tục đâm vào bên trong.
Nhục động ướt nóng gắt gao bọc lấy côn ŧᏂịŧ Trần Dực Đô, hắn muốn dựa theo SM chân chính mà làm, nhưng nghĩ đến Dư Phong lần đầu làm M, phải cho cậu một quá trình thích ứng, cho nên liền kiềm chế dã tính du͙© vọиɠ trong lòng, động tác nhẹ nhàng chậm lại một ít.
Thịt non bao bọc lấy dươиɠ ѵậŧ lớn, côn ŧᏂịŧ chậm rãi thọc vào rút ra vài lần, càng ngày càng căng cứng, hỗn hợp dịch nhầy bôi trơn đảo lộng trên nếp thịt, đem tiểu huyệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến càng thêm mẫn cảm mềm xốp.
“Không cần…… A…… Chủ nhân…… … A……”
Âm thanh Dư Phong mang theo run rẩy, bị thầy giáo thanh lãnh ấn ở trên tường thao lộng.
Cảm giác đau đớn ở hậu huyệt dần dần biến thành kɧoáı ©ảʍ to lớn, truyền sâu vào trong nhục bích, làm cậu dần dần từ bỏ giãy giụa, trở thành nô ɭệ dưới dươиɠ ѵậŧ lớn của Trần Dực Đô.
Trần Dực Đô đè lưng Dư Phong xuống một chút, lại đè lưng eo trơn bóng của cậu rồi hung hăng đâm vào bên trong.
Dư Phong bị lần thâm nhập này kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến toàn thân xụi lơ, chỉ có thể bất lực mà rơi vào sự khống chế của Trần Dực Đô, cơ thể di chuyển theo sự va chạm của Trần Dực Đô ở phía sai, mỗi lần đều đem đại dươиɠ ѵậŧ phía sau hút đến càng sâu.
Qυყ đầυ to lớn nằm trong nhục huyệt, va chạm tường thịt non mềm, hung hăng thao lộng chỗ sâu nhất của hoa huyệt, càng đâm càng sâu……
“Ưm a…… Không, không được…… Sâu quá…… A a……” Dư Phong bị thao đến phía trước cũng thấm ướt một tảng lớn, tư thế này thật sự làm cậu không được lêи đỉиɦ, côn ŧᏂịŧ đâm vào không hề có biểu hiện mỏi mệt, va chạm nghiền áp vách tường mềm mại, chảy ra từng trận dâʍ ŧᏂủy̠, theo khe hở của huyệt khẩu nhỏ giọt ra.
Đầu óc Dư Phong trống rỗng, chỉ còn nóng bỏng tê dại và sung sướиɠ, thân mình cũng khi xuống khi lên, nhục động cũng hoàn toàn căng ra, run rẩy đè ép đại dươиɠ ѵậŧ đang ở bên trong tàn nhẫn va chạm.
Âm thanh va chạm cơ thể tràn ngập toàn bộ văn phòng, Trần Dực Đô thao đến hăng say, không ngừng đánh vào cặp mông bị hắn thao mềm.
Vừa sâu vừa tàn nhẫn thao lộng hồi lâu lúc sau, huyệt đạo bị làm trở thành màu đỏ tươi no đủ, Trần Dực Đô cố ý chọc mạnh vào làm bụng nhỏ Dư Phong nhô lên, Dư Phong đáng thương khàn giọng xin tha.
“A a a…… Chủ nhân…… Sắp bị chủ nhân làm chết…… A……”
Đôi tay Dư Phong bị buộc chặt vô lực mà tỳ trên vách tường, nghe tiếng thở dốc nặng nề của Trần Dực Đô ở phía sau mình, làm cậu nhất thời không phân biệt được người đàn ông phía sau rốt cuộc có phải là giáo viên của cậu hay không.
Trần Dực Đô càng đánh càng mạnh, âm thanh va chạm da thịt bên tai, trong đầu Dư Phong bị cái âm thanh này gợi ra vô vàn ý tưởng hoang đường dâʍ đãиɠ ……
“A a a…… Bị chủ nhân thao bắn…… A a……”
Thân mình Dư Phong căng chặt, côn ŧᏂịŧ phía trước vẫn luôn dựng thẳng hưng phấn mà bắn ra vài cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙, phun tung toé ở trên sô pha màu đen, trắng đen tương phản rõ ràng.
Dươиɠ ѵậŧ Trần Dực Đô cắm trong hậu huyệt bị bao bọc đến càng chặt, hắn hít vào một hơi thật sâu, điều chỉnh hô hấp, tiếp tục thao lộng Dư Phong nhục huyệt.
Tay Trần Dực Đô vòng ra trước ngực Dư Phong, xoa bóp đầṳ ѵú.
“Ân…… A a…… Không thể……”
Dư Phong còn chưa tỉnh táo lại sau kɧoáı ©ảʍ bắn tinh, trước ngực vừa đau vừa ngứa nhưng lại không thể né tránh “A a…… Nga…… Chủ nhân…… A, tha em…… Ha……”
Trần Dực Đô dùng ngón cái cùng ngón trỏ kẹp viên đậu đỏ cứng rắn, động tác dưới thân cũng càng thêm thô bạo, đại dươиɠ ѵậŧ liên tục đâm vào nhục huyệt, hậu huyệt co rút xoắn chặt.
Từng luồng nhiệt tinh bắn vào khoang thịt ấm áp, trên mặt Trần Dực Đô từ lúc bắn tinh đến kết thúc đều không có gợn sóng gì, đến khi dươиɠ ѵậŧ ở trong nhục động ướt nóng mềm xuống mới chậm rãi rút ra.
“Cũng không tệ lắm.” Trần Dực Đô nhìn nhục huyệt bị thao tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c, lau một chút mồ hôi mỏng trên trán nói.
“Ngô…… Nóng quá……” Dư Phong có thể rõ ràng cảm nhận được độ ấm của tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong huyệt của cậu, trong cơ thể còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ năng tàn lưu làm cậu nóng đến khó chịu.
Huyệt khẩu tràn ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙, Trần Dực Đô lại dùng dươиɠ ѵậŧ đẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong, hờ hững nói:
“Nhiệm vụ thứ nhất, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngậm trong hậy huyệt, ngày mai lên lớp thầy sẽ kiểm tra.”
Dư Phong mở to hai mắt nhìn, nhiệm vụ này…… So với vừa nãy còn hạ lưu hơn.
“Không……” Dư Phong vừa định nói không thể, lại nhìn đến ánh mắt lạnh băng của Trần Dực Đô nhìn mình, sợ tới mức đem hai chữ còn lại nuốt vào trong.
“Lần sau, thầy sẽ giúp em hoàn thành nhiệm vụ phát sóng trực tiếp.” Trần Dực Đô điềm đạm nói.
Dư Phong lúc này mới nhớ, cậu vừa rồi bị Trần Dực Đô thao đến không biết gì, thế nhưng lại quên việc mở phòng phát sóng trực tiếp.
“Vâng.” Dư Phong gật gật đầu, không tự giác kẹp chặt hậu huyệt, sợ tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại bị tràn ra ngoài.
Trần Dực Đô còn nói thêm: “Lần sau sẽ không nhẹ nhàng như thế này đâu.”
“Nhẹ nhàng?” Dư Phong mỉm cười chua xót “Vừa rồi thiếu chút nữa là đem em làm chết……”
Hiện tại cậu đã hiểu lời nói kia của Trần Dực là ý gì —— chỉ hung hăng mà thao cậu.
Khi Dư Phong trở lại ký túc xá, nhóm bạn cùng phòng đều đang chơi game, Đặng Văn ngẩng đầu nhìn cậu cười cười một cái.
Dư Phong không để ý đến, từ khi Đặng Văn biết chuyện cậu cùng Đoạn Dã (Chương 9), Dư Phong liền cảm thấy mình ở trước mặt đối phương rất xấu hổ, cho nên mấy ngày nay vẫn luôn trốn tránh Đặng Văn.
“A ——” Khi Dư Phong ngồi lên ghế, hậu huyệt no căng bỗng nhiên bị đè ép, tinh dục nóng bỏng bên trong càng làm cậu thêm mẫn cảm.
“Không thoải mái sao?” Đặng Văn nghe thấy âm thanh của Dư Phong, đi tới trước mặt cậu “Vừa rồi Đoạn Dã tới tìm cậu, bảo tôi đưa cho cậu cái này.”
Dư Phong theo lời Đặng Văn nhìn vào chỗ cậu ra chỉ tay, lúc này mới chú ý tới trên bàn mình có một chiếc hôp tinh xảo .
“Ồ.” Dư Phong nhíu chặt mày, nhìn thoáng qua chiếc hộp lại nhanh chóng dời mắt đi.
Không được! Sắp không nhịn được!!!
Dư Phong cảm giác được đồ vật kia tựa hồ đã từ huyệt khẩu tràn ra ngoài, qυầи ɭóŧ có cảm giác ươn ướt.
“Không xem sao?” Đặng Văn nhìn Dư Phong biểu tình kỳ quái trên mặt, cho rằng cậu đối với món quà không có hứng thú, thế là trêu ghẹo nói
“Trước kia đều là người khác tặng quà Đoạn Dã, hiện tại cũng đến lúc Đoạn Dã tặng quà người khác, thật đúng là gậy ông đập lưng ông.”
Dư Phong liếʍ liếʍ khóe môi, mặc kệ Đặng Văn.
Đặng Văn tiếp tục cợt nhả, “Dư Phong, cậu cùng Đoạn Dã như vậy, thế nhưng trước kia hắn chơi qua nhóm nào đó bị báo cái thù, vậy mà hắn vẫn sẽ……”
Báo thù cái gì …… Dư Phong nghe Đặng Văn ở bên tai cậu nói không ngừng, cảm giác tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài càng thêm rõ ràng.
Dư Phong đột nhiên đứng lên, sắc mặt không tốt mà nhìn Đặng Văn.
“Có chuyện gì vậy?” Đặng hỏi hoảng sợ, hắn vừa rồi cũng không có nói ra những lời không nên nói……
“Tôi đi WC trước!”
Dư Phong cầm lấy cuộn giấy vệ sinh trên bàn, chạy về phía WC.
=========================
Mandy: các con vợ còn nhớ anh hông?:3