Lấp Đầy Chỗ Trống

Chương 2: Ꮯôn Ŧhịt̠ điên cuồng ma sát nộn huyệt

Hầu kết Sở Diêm Đình không ngừng lăn lộn, rõ ràng vừa mới tắm xong nhưng không hiểu sao lại cảm thấy nóng như vậy. Hắn đi đến phía trước cạnh bên người phụ nữ, muốn ném cô ta ra bên ngoài. Nhưng khi chạm đến cánh tay tinh tế của người phụ nữ, hắn lại sinh ra cảm giác muốn tiếp tục vuốt ve.

Không phải hắn luôn luôn không có hứng thú với phụ nữ hay sao...

“Này, cô tên gì?” Giọng nói từ tính và trầm thấp của Sở Diêm Đình đã trở nên khàn khàn.

“Nóng...tôi nóng...nóng...” Dưới tác dụng của thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ cơ thể Lạc Nhan Vũ như nằm trên lửa, cô chịu không nổi cái cảm giác khô nóng này…

Sở Diêm Đình cũng phát giác có điều không thích hợp, hắn vuốt ve cơ thể nóng đến phát bỏng của cô “Cô bị kê thuốc?”

Nhưng người phụ nữ cũng chỉ đáp lại một từ “Nóng...”

Nếu cô đã tự dâng đến cửa... Hắn mà còn khách sáo thì vẫn là đàn ông hay sao?

Sở Diêm Đình một tay cởi bỏ khăn tắm, cả người trực tiếp đè lên người phụ nữ, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng quyến rũ kia.

Lạc Nhạc Vũ cảm giác có một khối băng đang đè lên mình, hai tay ôm chặt lấy tùy ý để cho người đàn ông mυ'ŧ mát cái miệng nhỏ.

Đầu lưỡi hắn lang thang khắp nơi bên trong khoang miệng cô, chỉ đến khi mỗi một nơi đều đã bị hắn chạm qua, Sở Diêm Đình mới cảm thấy thỏa mãn mà ngừng lại.

Hắn rõ ràng không bị chuốc thuốc, nhưng cảm xúc mãnh liệt trong cơ thể còn nồng nhiệt hơn cả bị chuốc thuốc...

Bàn tay to lớn lạnh lẽo chuyển dời đến bầu ngực đầy đặn mềm mại, xúc cảm tốt vô cùng. Hắn phải dùng cả bàn tay mới có thể nắm trọn, ngón trỏ thon dài không ngừng vân vê chà đạp đầṳ ѵú phấn nộn. Sở Diêm Đình thở gấp gáp, thưởng thức biểu tình mê man trên khuôn mặt nhỏ nhắn của người phụ nữ dưới thân.

Lạc Nhan Vũ cảm thấy người nóng vô cùng, cảm giác trong cơ thể như bị kiến đốt khiến cô khó chịu quá, đôi môi đỏ mọng không ngừng thì thầm “Nóng, nóng quá...”

Đầu gối mạnh mẽ của Sở Diêm Đình đẩy đôi chân mảnh mai của người phụ nữ ra, đỡ lấy côn ŧᏂịŧ đang căng cứng và sưng tấy của mình tìm kiếm cửa huyệt. Đồng tử Sở Diêm Đình co rút lại khi côn ŧᏂịŧ nóng bỏng chạm vào cửa động,. Hắn di chuyển cái eo, côn ŧᏂịŧ thô dài từng chút ép chặt những nếp gấp trong hoa huyệt. Nộn huyệt của Lạc Nhan Vũ vô cùng bài xích, rõ ràng là chịu không nổi côn ŧᏂịŧ cắm vào, cũng may dưới tác dụng của thuốc kí©ɧ ɖụ© khiến cô giảm bớt phần nào đau đớn.

Cái trán trắng nõn của Lạc Nhan Vũ toát mồ hôi, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều nhăn lại, nhìn vô cùng thống khổ.

Qυყ đầυ cố gắng chen vào bên trong hoa huyệt, thẳng đến khi chạm phải một tấm màng mỏng, Sở Diêm Đình đột ngột dừng lại, hắn lúc này dường như cảm giác được cô gái dưới thân đang sợ hãi.

Hắn nắm lấy chiếc eo thon, dùng sức đâm về phía trước, qυყ đầυ phá tan màиɠ ŧяiиɧ trực tiếp cắm vào…

“A! Đau quá!” Lạc Nhan Vũ giống như bị người xé rách nửa thân dưới, trực tiếp kêu đau đớn, nước mắt ngưng tụ bên khóe mắt cũng theo đó mà chảy ra…

Sở Diêm Đình trong lòng tê dại, hắn cắm vào tận nơi sâu nhất bên trong tiểu nộn huyệt rồi dừng lại, không ngừng hôn lên khóe mắt người phụ nữ, lại hôn đến cánh môi đã sưng đỏ kia.

Hắn muốn giúp cô giảm bớt đau đớn.

Qυყ đầυ đặt trên cửa huyệt đã chờ đợi từ lâu, Sở Diêm Đình tiếp tục mυ'ŧ lấy cái miệng nhỏ nhắn câu nhân kia, cuốn đi toàn bộ nước bọt bên trong khoang miệng rồi nuốt xuống….

Cho đến khi tiểu huyệt bắt đầu phân bổ dâʍ ŧᏂủy̠, Sở Diêm Đình mới thẳng lưng tiến vào, qυყ đầυ thô to trực tiếp cắm sâu tận bên trong tử ©υиɠ…

“Ah~” Sở Diêm Đình chịu không nổi kɧoáı ©ảʍ này, phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp…

Cảm giác này thật quá sướиɠ!

Tiểu nộn huyệt vừa chặt vừa ướt bao hàm côn ŧᏂịŧ bên trong thật thoải mái. Sở Diêm Đình không nghĩ tới, hóa ra cảm giác làʍ t̠ìиɦ cùng phụ nữ lại là tư vị như thế này…

Hắn bắt đầu trừu cắm, côn ŧᏂịŧ thô lớn hướng bên trong huyệt càn quấy, đảo quanh một vòng, mỗi một lần cắm vào đều cố ý chạm đến điểm mẫn cảm, hoa huyệt như cái miệng nhỏ hé ra rồi co lại cố gắng muốn nuốt hết gậy thịt thô dài...

Lạc Nhan Vũ dưới tác dụng của thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cảm giác đau đớn ban đầu dần chuyển thành cảm giác thoải mái khi được lấp đầy, đem cảm giác khó chịu trước đó loại bỏ, trong lòng chỉ còn lại kɧoáı ©ảʍ.

Côn ŧᏂịŧ to lớn điên cuồng cắm vào bên trong nộn huyệt, bàn tay Sở Diêm Đình cũng không rảnh rỗi chơi đùa với đầṳ ѵú mềm mại hồng hào. Hắn không biết chính mình từ lúc nào lại vô dụng như thế, đã có xúc động muốn bắn tinh..

Bởi vì là lần đầu, hắn hoàn toàn chịu không được cảm giác hoa huyệt gắt gao cắи ʍút̼ như vậy, trực tiếp xâm nhập vào sâu bên trong tử ©υиɠ. Điện cuồng trừu cắm mấy chục cái, mã mắt đột nhiên buông lỏng, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc nóng phun ra...

Lạc Nhan Vũ bị bắn tinh đến trướng ngạnh, toàn thân dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙. Cô mơ mơ màng màng mở mắt nhìn người đàn ông trước mặt, theo bản năng gọi một tiếng “Trạch Ngôn…”

Hai chữ ngắn ngủi đủ để khiến cho người đàn ông bên trên sửng sốt, hắn hình như nghe thấy trong miệng cô gọi tên người đàn ông khác?

Không lẽ lần đầu của cô ấy là giữ lại cho tên đàn ông kia?

Nghĩ đến đây, Sở Diêm Đình đã không còn ý nghĩ muốn thương hoa tiếc ngọc nữa, côn ŧᏂịŧ vừa mới bắn tinh không có dấu hiệu mềm xuống trái lại càng thêm cứng rắn…

Côn ŧᏂịŧ thô dài rút khỏi tiểu huyệt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt trong nháy mắt trào ra, hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ và máu tươi chảy xuống ga trải giường trắng như một đóa hoa hồng nở rộ…

“Ưm ~ chậm một chút…Trạch Ngôn…” Lạc Nhan Vũ đã hoàn toàn coi người đàn ông phía trên là vị hôn phu của mình, Cố Trạch Ngôn…

Trong lòng Sở Diêm Đình tràn ngập phẫn nộ, hắn cầm côn ŧᏂịŧ nhắm ngay tiểu huyệt, một lần nữa cắm vào. Nhưng khác hoàn toàn với khi nãy,lần này hắn vận động pít-tông cắm vào tiểu huyệt, mỗi lần đều đâm đến tận bên trong tử ©υиɠ, lại từ trong tử ©υиɠ rút ra, một lần nữa cắm mạnh vào…

Tốc độ cực kỳ nhanh, khiến cho mỗi một lần cắm vào toàn thân hắn lại run lên một trận sảng khoái. Lạc Nhan Vũ bị đau đến chảy nước mắt, nhưng vì đây là Trạch Ngôn, cô cắn chặt môi cố gắng chịu đựng đợt tập kích điên cuồng này.

Dươиɠ ѵậŧ dính máu tươi cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ không ngừng chuyển động, Sở Diêm Đình đỏ mắt cúi người lướt đến cái cổ trắng mịn, tạo ra những ấn ký đặc biệt trên cổ cô, bàn tay to ôm lấy bầu vυ', điên cuồng nhào nặn đến biến dạng...

Chất lỏng hỗn hợp giữa hai người trào ra ướt đẫm hạ thể người đàn ông, mỗi một lần cắm vào đều phát ra âm thanh bạch bạch dâʍ đãиɠ vang vọng khắp phòng.

Lạc Nhan Vũ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cực điểm, đôi chân thon dài treo bên hông rắn chắc của người đàn ông. Cảm giác co rút lan tràn khắp thân thể, đỉnh qυყ đầυ liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm mẫn cảm…