Cùng Vai Chính Thụ Cướp Vai Chính Công

Quyển 5 - Chương 34: Ca ca, không bằng chúng ta chơi một trò chơi (Song long nhập động)

Mạnh Thần Dật chỉnh lại ghế, phía trước nhô lên cao, hai chân sau chống mặt đất khiến người bị trói trên ghế hoảng sợ siết chặt lỗ huyệt.

Thích Yến nheo mắt thở dốc, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ do qυყ đầυ được vách thịt cắи ʍút̼, thúc sau xuống từng đợt từng đợt.

“A… thật sướиɠ… Ưm ách…”

Huyệt tâm mẫn cảm bị vạch ra, Đường Đường vui sướиɠ mông thịt run rẩy, hoảng sợ bám chặt vào tay vịn, hậu huyệt kẹp côn ŧᏂịŧ lớn, cả người bị cắm rung lắc trên ghế tựa.

Công hiệu thuốc đang đà phát tán, lỗ da^ʍ không ngừng nhúc nhích, tao tâm thoải phái phun nước ào ạt. Thích Yến sảng khoái gậy thịt cũng phồng lên một vòng, cậu ta khàn giọng: “Bé da^ʍ, mau gọi ca ca… Gọi ca ca sẽ đút em đồ ngon ngọt.”

Nói xong, qυყ đầυ đảo từng vòng bên ngoài miệng huyệt, dây dưa không chịu cắm vào.

Dục hỏa thiếu đốt khiến đầu óc hỗn loạn một mảng, Đường Đường lúc này đổi từ một trí thức văn nhã thành một da^ʍ phụ không biết xấu hổ. Da thịt trắng như tuyết in đầy dấu đỏ, thèm khát rêи ɾỉ: “Ca ca… Ưm ha… Ca ca muốn sâu chút ách a a a!!”

Gậy thịt to dài của Thích Yến xông thẳng vào trong tràng khẩu, tiếng va chạm phụt phụt bị phóng to đến cực đại, qυყ đầυ lớn cắm vào vô cùng sâu. Đường quản lý im lặng gào thét, bụng dưới nhấp nhô theo hình dạng côn ŧᏂịŧ, cả người run lẩy bẩy, côn ŧᏂịŧ bị nhét trong qυầи ɭóŧ nảy lên, không được giải phóng ra ngoài khiến phạm vi qυầи ɭóŧ bị thấm ướt càng mở rộng.

Tao tâm điên cuồng co giật bọc côn ŧᏂịŧ vô cùng thoải mái, nước da^ʍ xối xuống như ngâm trong suối nước nóng. Thích Yến khẽ rên một tiếng, hơi thở dồn dập, tựa như không cảm thấy đủ thoải mái, siết sợi dây đỏ quấn quanh người quản lý càng chặt.

Mạnh Thần Dật buông bàn tay tự tuốt động của mình ra, đỡ cọc rễ dựng thẳng đánh lên mặt Đường quản lý.

Gọng kính bạc bị đánh trúng lệch xuống sống mũi, dính theo một bãi chất dịch trong suốt. Côn ŧᏂịŧ tím đỏ của thiếu niên vuốt ve gò má anh, mùi tanh mặn tràn đầy trên chóp mũi. Đường Đường vẻ mặt mê man, cơ thể nghe lời nghiêng đầu sang, há miệng dè dặt liếʍ qυყ đầυ đang chảy nước, chưa hết còn bặm môi tỉ mỉ thưởng thức.

Tựa như cảm thấy mùi vị này có thể tiếp thu, Đường quản lý lại sáp tới gần, môi hồng nhạt ngậm lấy qυყ đầυ to tròn như quả trứng gà, hút một ngụm nước tinh.

“Ưm…”

Một ngụm này suýt nữa hút luôn mạng Mạnh Thần Dật, cậu ta đỏ bừng hai mắt, cắn răng thở dốc: “Mẹ kiếp, da^ʍ kỹ nữ…”

Dương cụ chọc vào trong cuống họng, chậm rãi nhích vào từng đoạn.

Tần Dự thấy phiền gần chết, lãng phí nửa ngày mới đuổi được Khương Khê trở về. Nói đến miệng đắng lưỡi khô, chưa kịp uống ngụm nước đã sáp đến nhập cuộc như sói đói.

“Thích Yến, nhường chỗ cho tôi.” Tần Dự thèm khát như chưa từng được ăn thịt ca ca, không chờ đáp lại đã áp đảo Đường quản lý đang ngồi trên người Thích Yến ăn dươиɠ ѵậŧ, cơ quan sinh dục thô to cọ lên nơi giao hợp giữa hai người.

Đường Đường đột nhiên bị đánh úp, côn ŧᏂịŧ ở trong miệng trượt ra ngoài, mà Thích Yến bị đè bên dưới khẽ rên một tiếng.

“Shhhh…”

Gậy thịt của Mạnh Thần Dật không cẩn thận bị hàm răng cọ qua có hơi đau. Cậu ta một bên oán giận lẩm nhẩm Tần Dự không biết nhẹ tay, một bên quỳ gối lên chăn, đút dươиɠ ѵậŧ to dài cho ca ca ăn.

“Biết rồi biết rồi…” Tần Dự thuận miệng đáp lại, hết sức chăm chú mở rộng lỗ huyệt đang bị nhồi căng chặt.

Tiếng nước từ nơi giao hợp vàng lên ùng ục, Tần Dự rút ngón tay, cột rễ to hơn gấp nhiều lần chống vào miệng huyệt, thử thăm dò chen vào.

“Hưm… ưm…”

Đường Đường không biết ăn gậy thịt là đau hay thoải mái, cả người run bần bật, không thể nào từ chối chỉ đành ngoan ngoãn để đám sói con thao huyệt, thao đến khi tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn dầy da^ʍ động mới được buông tha.

Tần Dự mới đút vào một nửa Đường quản lý đã không chịu nổi, trước sau cùng phun nước. Chiếc qυầи ɭóŧ đã sớm lầy lội không ra hình dạng, nước da^ʍ tích quá nhiều chảy xuống phía dưới, thành ruột cũng càng rút càng chặt, chỉ hận không thể bấm gãy hai người đang xâm lấn.

“Ca ca thật chặt a….”

Tần Dự cùng Thích Yến vừa đau vừa thoải mái, ồ ồ thở dốc cắm rút cùng tần suất. Tràng đạo sau cao trào chặt đến không thể nhúc nhích, Tần Dự cắn răng, dốc sức thâm nhập vào trong, côn ŧᏂịŧ nhích từng đoạn ma sát lên tràng thịt cùng dươиɠ ѵậŧ khác bên dưới, cuối cùng đút vào toàn bộ.

“A…” Ba người đều khoái đến chết, Mạnh Thần Dật bị cuống họng run rẩy ép sảng muốn bắn.

Chiếc điện thoại đặt trên tủ cố ý phát nhạc che lấp đi âm thanh thao huyệt bành bạch cùng tiếng nước da^ʍ bị khuấy ùng ục. Chiếc giường sưởi lung lay giống như sắp sụp, tất cả đều tác động khiến thể xác cùng tinh thần bốn người vui sướиɠ sắp bay lên trời.