Cùng Vai Chính Thụ Cướp Vai Chính Công

Quyển 5 - Chương 19: Bạn trai cũ ở ngoài cửa, quản lý bị vai chính công cường ép H (3)

Đường Đường không mảy may đề phòng, cả người bị Tần Dự giam cầm trong cánh cửa. Hormone nam tính phả vào mặt, Tần Dự hôn cổ anh, đùi chen vào giữ hai bắp chân, cách lớp quần tây ám muội cọ lên phần mẫn cảm.

Đường Đường rên một tiếng, đẩy l*иg ngực Tần Dự ra, hạ thấp giọng: “Cậu… Cậu đang làm gì?”

Tần Dự giữa chặt tay Đường Đường, hôn lên bờ môi mềm mại, lưỡi to cạy hàm răng chen vào trong, bắp đùi chậm rãi ma sát lên xương mu cùng cơ quan sinh dục của Đường quản lý.

“Ưm…”

Nước bọt chảy xuôi xuống khóe miệng hai người, đuôi mắt Đường Đường phiếm hồng, đầu lưỡi thơm mềm bị đàn ông ngoặm liếʍ, đảo thành tiếng nước lan tràn.

Tần Dự hôn rất sâu khiến cuống lưỡi Đường Đường tê dại, chỉ có thể từ chối bằng tiếng hừ mũi nhỏ bé. Cậu ta hơi thả lỏng lực mυ'ŧ, một tay cởi dây lưng của người quản lý.

Quần âu màu đen rơi tuột xuống dưới, qυầи ɭóŧ bị dươиɠ ѵậŧ đẩy lên cao, phía trên còn thấm ướt một vùng nhỏ cực kỳ gợϊ ɖụ©.

Đường Đường khó chịu nhắm nghiền mắt, anh bị ép thừa nhận sự dâʍ ɭσạи của thiếu niên, cả người run rẩy.

Tần Dự vừa hôn vừa thăm dò ngón tay ra huyệt sau. Thuốc mê đêm đầu tựa như đã thay đổi thể chất Đường quản lý, nơi này đã ướt đến chảy nước.

Hai ngón tay cắm vào trong, Đường Đường nghẹn ngào một tiếng.

Ngón tay cắm rút phụt phụt, mị thịt vặn xoắn lại, da^ʍ huyệt ướt nhẹp lại phun ra đầy nước.

Tần Dự càng lúc càng thở thô nặng. Cậu ta buông tha môi Đường Đường, lúc ngón tay rút khỏi huyệt thịt còn mang theo nước da^ʍ bóng loáng, sau đó cởi thắt lưng, đỡ côn ŧᏂịŧ thô mập cắm vào trong.

Vật dưới háng thiếu niên dữ tợn như một thân cọc tím đỏ, trên cán còn nổi gân xanh. Gậy thịt nóng bỏng cắm vào trong khiến lỗ huyệt sướиɠ gần chết. Đường ảnh đế trong lòng thèm nhỏ nước bọt, ngoài mặt vẫn phải diễn dáng vẻ nhẫn nhịn chịu nhục của một mãnh công.

Tần Dự giận đến bật cười, cậu ta nghiến răng hạ thấp giọng: “Ca ca… Nên nhớ phải nhẫn nhịn, đừng để kêu thành tiếng…” Nói xong, đầu nấm chậm rãi đút vào trong lỗ huyệt…

Đường Đường cắn chặt môi dưới thở dốc, cả người bủn rủn.

Tần Dự cười, qυყ đầυ cắm hời hợt vào trong miệng da^ʍ động, chọc tràng thịt phát tao, sau đó vô tình rút ra.

Ưm… Không đủ.

Đường ảnh đế thèm đến phát điên, suýt nữa đã chủ động nuốt dươиɠ ѵậŧ lớn kia xuống. Anh cố nén ham muốn, siết chặt hậu huyệt để tràng thịt ma sát lẫn nhau giảm bớt thèm khát. Lỗ nhỏ không được thoải mãn, nôn nóng phun ra dâʍ ɖị©ɧ.

Anh sắp bị tên nhóc con này làm mất khống chế...

Cậu ta nhìn cậu nhỏ chảy nước của Đường quản lý, khẽ cười: “Ca ca… Cơ thể dâʍ đãиɠ này cò muốn đi thao người khác sao?” Thiếu niên tà ác thì thầm: “Ha… Anh xem, nhục huyệt đã thèm đến chạy nước~”

Đôi mắt che khuất sau gọng kính Đường quản lý ửng hồng, hơi thở cũng dần gấp gáp, anh cố nén dục tính, âm thanh run rẩy: “Đừng…”

Bỗng nhiên Tần Dự xoay người anh sang hướng khác, dươиɠ ѵậŧ lớn chọc lên miệng huyệt ướt mềm nước, phụt một tiếng qυყ đầυ cắm sâu vào trong!

“A a!” Đường Đường thoải mái bủn rủn sống lưng, suýt chút nữa đã thét thành tiếng.

“Suỵt…” Tần Dự nhếch môi cười, điên cuồng đùa bỡn da^ʍ động: “Ca ca kêu nhỏ thôi…”

Đoàn người đã lui ra phòng nghỉ ngơi, tiếng nói cười náo nhiệt che lấp đi âm thanh da thịt va chạm nhau cùng tiếng làm huyệt phốc phốc. Vậy nên không một ai hay biết cảnh sắc dâʍ ɭσạи trong phòng thay đồ.

“Ưm… quá sâu a…”

Đường quản lý sướиɠ muốn chết. Anh bị thiếu niên đứng sau ấn lên cửa thao huyệt, cơ thể xóc nảy, phiến cửa hơi rung lắc. Một căn thịt thô to đút vào vừa nhanh vừa sâu, dập lên mông thịt chỉ hận không thể cắm hỏng da^ʍ huyệt.

Tần Dự thoải mái thở một hơi, tách cặp mông ướt đẫm nước ra, chỉ thấy côn ŧᏂịŧ lớn nhồi căng miệng huyệt hồng mềm.

Hậu huyệt sạch sẽ phun đầy dâʍ ŧᏂủy̠, ngượng ngùng bao bọc lấy gậy thịt.

Tần Dự rũ mắt, vừa điên cuồng thao huyệt vừa thưởng thức cảnh tượng trước mặt. Gậy thịt lớn ra vào liên tục, chà mềm huyệt nhỏ nóng ướt, lúc nhổ ra còn kéo theo mị thịt sưng đỏ bị lật ra ngoài.

“Ưm… không muốn ạch a!”

Huyệt động hoàn toàn bị côn ŧᏂịŧ lớn thao thấu, bờ lưng trắng nõn run rẩy, hai mắt mê ly. Đường Đường khó nhịn hừ bằng giọng mũi, ỷ vào chuyện Tần Dự không nhìn thấy mặt mình, vui sướиɠ há miệng làm nước bọt chảy xuôi xuống cằm. Thế nhưng ngoài miệng vẫn tuân theo thiết lập nhân vật, nghẹn ngào từ chối.