Editor : Hannah
“Phanh ——”
Kỳ Dục đánh một quyền lên trên bàn, mày kiếm nhăn lại, con ngươi lạnh lẽo gắt gao nhìn chằm chằm những tư liệu đó, văn tự nề nếp không viết ra được mùi máu tươi phía sau thảm kịch, nhưng anh vẫn đau lòng đến lợi hại, thiếu niên năm đó mới mười bốn tuổi, thiên tư trác tuyệt, ở trên sân khấu giống như ngôi sao sáng, nhưng hiện tại lại sợ hãi chỉ có thể ngồi trên xe lăn.
Quý Trường Khanh biểu tình nhàn nhạt, lại nói: “Đường Niệm tâm cơ thâm trầm, lúc trước tới bệnh viện thăm bệnh, đã nói rất nhiều từ ngữ ám chỉ việc tự sát, dẫn tới tâm lý của Đường Đường mấy ngày nay đánh giá dị thường nguy hiểm, bất quá có tôi ở bên, em ấy hẳn là không rảnh suy nghĩ việc khác.”
Kỳ Dục trầm mặc chớp mắt một cái, cầm lấy tư liệu trên bàn đứng dậy, thân sĩ lễ độ nói:
“Ân tình này Kỳ Dục tôi nhận, Đường Niệm giao cho tôi, giải phẫu phiền toái bác sĩ Quý.”
Đây là đáp ứng chung sống hoà bình rồi, Quý Trường Khanh cũng không kiến nghị bộ dạng chính cung của Kỳ Dục, cười nhạt:
“ Chắc chắn, Kỳ tổng khách khí.”
Kỳ Dục có lệ gật gật đầu, đi nhanh rời khỏi văn phòng.
……
Trung tâm thương mại
Đường Niệm quần áo tinh xảo, đang cùng hai vũ công cùng đoàn múa nói chuyện phiếm ở trong quán cà phê xa hoa.
“Ai, Niệm Niệm, không phải chứ tôi nói, người em trai kia của cậu thế nhưng con dám đi câu dẫn nam nhân của cậu, cậu còn có thể chịu đựng nó? Còn giúp nó trị chân? Dựa vào cái gì a.”
Một thanh niên tuổi cùng Đường Niệm không sai biệt lắm bĩu môi nói, nhắc tới Đường Đường trong mắt tràn đầy chán ghét.
Một thanh niên khác cũng gật đầu phụ họa: “Đúng vậy đúng vậy, người bạn trai này của cậu có tiền còn soái như vậy, không nắm chắc còn để cho Đường nghiệt chủng chiếm tiện nghi sao?”
Đường Niệm giữa mày lộ ra vẻ mỏi mệt, hắn bưng ly cà phê nhấp một ngụm, thanh âm chua xót, “Bằng không mình còn có thể làm sao bây giờ? Kia dù sao cũng là em trai……”
Đối diện Đường Niệm bộ dạng như vậy hai thanh niên càng thêm tức giận, đang muốn hùng hùng hổ hổ đi đến bệnh viện giúp Đường Niệm tìm lại công đạo, liền thấy ba nam nhân cường tráng mặc đồ đen từ cửa quán cà phê tiến vào, đi đến bàn của bọn họ, hai người mồm mép giật giật, vừa rồi còn mắng chửi người lúc này lại không một tiếng động.
Nhìn ba người liền biết không phải dễ đυ.ng, trong quán cà phê, ánh mắt mọi người như cố ý vô tình hướng về phía bàn của Đường Niệm.
“Xin hỏi có chuyện gì sao?”
Đường Niệm buông cái ly, nghi hoặc hỏi, trong lòng lại oán trách những người này tới thật không đúng lúc, hắn đang chờ hai cái đứa ngu xuẩn này đi tìm Đường Đường làm ồn ào, tốt nhất để cho đứa em trai kia xấu hổ đến mức tự sát.
“Cậu chính là Đường Niệm?”
Nam nhân cầm đầu trên dưới đánh giá hắn liếc mắt một cái, từ trong túi móc ra bức ảnh nhìn nhìn, xác định là hắn, liền nâng nâng cằm nói với cấp dưới ở phía sau.
“Là hắn, mang đi.”
Hai người liền lập tức tiến lên bắt lấy Đường Niệm, muốn đem người mang đi.
“Ai ai ai, các người làm gì!” hai thanh niên kia chạy nhanh kinh hô ra tiếng.
Đường Niệm cũng cau mày giãy giụa, nhưng đối với sức lực của hai nam nhân cường tráng hắn ta chỉ như một con gà.
“Buông ra, các người là ai a, sao có thể tùy tiện bắt người?”
Người trong quán cà phê cũng hoảng sợ, đang lúc người phục vụ hai đùi run rẩy, thiếu chút nữa báo nguy, nam nhân dẫn đầu lấy ra một bản hợp đồng, ném cho hai thanh niên kia, khinh thường nói:
“Ồn ào cái gì, đây là hợp đồng bao dưỡng mà Đường Niệm cùng Kỳ tổng của tập đoàn Sáng Thế ký kết, nhưng Kỳ tổng chưa từng ngủ với hắn, tên tiểu tam này còn dám trắng trợn táo bạo tìm phiền toái cho người yêu của Kỳ tổng, Ký tổng không kiên nhẫn, hiệp ước trở thành phế thải, nhà hắn lúc trước thiếu tiền chính hắn phải thanh toán, huynh đệ chúng tôi dù sao cũng phải ăn cơm chứ? Cho nên bắt hắn để trả nợ.”
Lời này vừa ra, người trong quán cà phê đang xem náo nhiệt, tức khắc dùng ánh mắt khinh thường nhìn về phía Đường Niệm, ánh mắt như châm như lửa, làm cả người Đường Niệm phát run, hắn nhìn hợp đồng bao dưỡng kia chỉ cảm thấy như sét đánh giữa trời quang.
Hai thanh niên tỉ mỉ xem hợp đồng, ký tên đích xác thật là Đường Niệm, dấu tay cũng có, thậm chí còn có một phần ghi âm.
Người thanh niên lúc trước mắng Đường Đường mở to hai mắt nhìn, kêu lên.
“Cái gì!! Kỳ Dục kia không phải bạn trai của Niệm Niệm sao?”
“Xuy,” Nam nhân dẫn đầu cười nhạo một tiếng.
“Mộng tưởng hão huyền đi? Bất quá nghe nói người yêu của Kỳ tổng hình như tên Đường Đường, là em trai của cái tên Đường Niệm này, lại nói tiếp nếu như không phải cái tên anh trai này làm hại em trai của hắn liệt hai chân, Kỳ tổng cũng sẽ không một phận tiền cũng không cho.”
Không để ý tới lời nói trong gió hỗn độn của hai thanh niên, nam nhân dẫn đầu giật giật cổ, lười nhác nói:
“Thiếu nợ thì trả tiền, là quy luật tự nhiên rồi, được rồi, không cùng các người nói nhảm nữa, mang đi.”
“Không!”
Đường Niệm sớm đã không còn bộ mặt ôn nhu giả dối nữa, khuôn mặt hắn dữ tợn mới vừa hét lên một tiếng, đã bị một nam nhân bưng kín miệng, trực tiếp kéo ra khỏi quán cà phê.
Hai thanh niên biến sắc mặt nhìn nhau, bọn họ nhìn hợp đồng bao dưỡng trên bàn, nhớ tới lời nói châm ngòi vừa rồi của Đường Niệm, đột nhiên cảm thấy, bọn họ giống như trước nay không chân chính thấy rõ con người của hắn……
Qua cửa kính, con ngươi Kỳ Dục thâm trầm, hai ngón tay bật lửa châm thuốc lá, sương khói nhè nhẹ phiêu tán trước gương mặt thâm thúy của anh, chuông điện thoại đánh vỡ sự an tĩnh này một cái chớp mắt, anh chuyển được điện thoại, lạnh lùng nói:
“Đường Niệm bắt được chưa?”
“Thực tốt, một đôi chân của hắn, tôi mua.”