Cùng Vai Chính Thụ Cướp Vai Chính Công

Quyển 2 - Chương 17: Mê gian

Editor : Hannah

Quý Trường Khanh ánh mắt thâm trầm mà nhìn cơ thể trắng nõn tinh tế dưới ánh đèn, một lát sau, anh vươn tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc tiểu đầṳ ѵú màu hồng nhạt của Đường Đường, bởi vì tiếp xúc với không khí lạnh lẽo mà run rẩy.

Đường Đường bị cho ăn thuốc ngủ hô hấp vững vàng, không hề có phản ứng, thân thể như ngọc giống như hiến tế mê man ở trên giường bệnh, tùy ý để bác sĩ Quý cầm thú muốn làm gì thì làm.

Quý Trường Khanh yết hầu giật giật, cúi đầu ngậm lấy tiểu đầṳ ѵú phấn nộn hồng hồng, đôi môi liếʍ ʍúŧ, hàm răng hơi ma, nhẹ nhàng cắn cắn núʍ ѵú, quanh mũi là mùi hương cơ thể độc nhất thuộc về Đường bảo bối làm cho anh mất khống chế, không màng lực đạo, môi lưỡi điên cuồng gặm cắn đâu vυ' mẫn cảm.

“Ô……”

Đường Đường bị đau đến nhăn mày, hiển nhiên ngủ cũng không được an ổn, theo động tác cắи ʍút̼ núʍ ѵú thường thường sẽ phát ra một hai tiếng rêи ɾỉ, làm người nghe phát hoả.

Quý Trường Khanh buông miệng ra, ánh mắt nhìn chăm chú hình ảnh tuyệt mỹ trước mắt, hô hấp hơi nặng, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của thiếu niên mang theo mị thái đỏ ửng, làn da tinh tế trước ngực ướt đẫm một mảnh nước miếng, trên tiểu đầṳ ѵú còn bị cắn ra một vòng dấu răng ái muội ửng đỏ, cơ hồ trướng lớn hơn một vòng.

Ngay sau đó, bác sĩ Quý lại cúi đầu, ở trước ngực liếʍ ɭáρ, một đường xuống phía dưới, lưu lại một chuỗi dấu hôn ái muội, đôi môi đi ngang qua vòng eo mảnh khảnh, tiểu rốn xinh đẹp, môi lưỡi màu đỏ tươi giống như hồ ly tinh đang hút dương khí, một chút lại một chút ngậm lấy tiểu côn ŧᏂịŧ phấn nộn nửa cương.

Tiểu côn ŧᏂịŧ vô cùng sạch sẽ, Quý Trường Khanh không có một chút bài xích nào ngậm lấy, lặp lại động tác phun ra nuốt vào. Tiểu côn ŧɦịŧ ở trong miệng chậm rãi lên tinh thần đứng thẳng, dính nước miếng bóng loáng.

“Ách ha……”

Đường Đường hô hấp càng ngày càng dồn dập, trong lúc ngủ mơ nhuyễn thanh nức nở, đôi tay bị buộc chặt nhẹ nhàng giãy giụa, như là muốn đem đầu của bác sĩ Quý đẩy ra.

Quý Trường Khanh giương miệng, đầu lưỡi nhẹ quét qua qυყ đầυ ở trong miệng, đâm thọc qυყ đầυ đang chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, khí vị ngọt nị tràn ngập ở khoang miệng, Quý Trường Khanh hơi hơi híp mắt, thậm chí ở thời điểm Đường Đường rùng mình thẳng lưng bắn ra, còn phối hợp hút mạnh một cái, chủ động đè ép ƈôи ŧɦịŧ nhảy lên.

“A…… Ách a……”

Trong lúc mơ mơ màng màng, sự sung sướиɠ sảng khoái mãnh liệt làm Đường Đường khống chế không được lắc lư eo hông, trong tiếng rêи ɾỉ yêu kiều như mèo kêu mà bắn tinh.

Bác sĩ Quý không chút nào ghét bỏ mà nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trong miệng, còn liếʍ ɭáρ sạch sẽ tiểu côn ŧᏂịŧ, Quý Trường Khanh cười cười dùng ngón cái lau tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn dính ở trên môi, lười nhác mà cởi bỏ đai lưng, phóng xuất ra đại côn ŧᏂịŧ thô dài cực kỳ không phù hợp với khuôn mặt văn nhã tuấn tú của anh.

Quý Trường Khanh đỡ ƈôи ŧɦịŧ đã cương cứng đứng ở mép giường, một tay giữ đầu của Đường Đường, nắm lấy cái cằm tinh xảo, tay còn lại đỡ ƈôи ŧɦịŧ nóng hôi hổi hướng tới cái miệng nhỏ phấn nộn.

“Ngô……”

Hai người đồng thời kêu lên một tiếng, Quý Trường Khanh là sảng, còn Đường Đường đang hôn mê là bị ƈôи ŧɦịŧ căng đến không thoải mái.

Quý Trường Khanh thoải mái đến thở hổn hển, đôi tay đỡ lấy đầu của Đường Đường thọc vào rút ra, ƈôи ŧɦịŧ ở trong khoang miệng mềm ấm ướŧ áŧ, động tác càng lúc càng nhanh, đĩnh động càng ngày càng tàn nhẫn, bác sĩ Quý hô hấp thô nặng, vài lần đều đem qυყ đầυ đỉnh vào sâu bên trong cổ họng, hưởng thụ sự run rẩy của Đường Đường.

Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Đường đã nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙©, hai mắt cậu nhắm nghiền, hô hấp dồn dập mà mở rộng cái miệng, ƈôи ŧɦịŧ thô dài như đang bay ra ra vào vào đôi môi phấn nộn, nước miếng không kịp nuốt xuống theo khoé miệng chảy ra thấm vào áo bệnh nhân, dâʍ đãиɠ đến cực điểm.

Quý Trường Khanh gân xanh trên trán nhảy lên, không chút nào thương tiếc dùng ngón tay xuyên qua mái tóc đen nhánh của Đường Đường, hung hăng ấn đầu của cậu vào sát dưới háng, côn ŧᏂịŧ thọc vào rút ra cái miệng nhỏ.

Không biết qua bao lâu, bác sĩ Quý mới thở dốc rút ƈôи ŧɦịŧ thô dài bị nước bọt thấm ướt ra, bàn tay nhanh chóng loát động, tϊиɦ ɖϊƈh͙ cuối cùng cũng bắn ra dính đầy trên cơ thể Đường Đường.

Khóe mắt Đường Đường mang theo nước mắt, bị nóng đến run rẩy. Hương vị tìиɧ ɖu͙© nhanh chóng tràn ngập ở trong phòng, Quý Trường Khanh ổn định hơi thở, con ngươi híp lại đánh giá cảnh đẹp trước mắt.

Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Đường nổi lên mị thái đỏ ửng, cái miệng nhỏ bị đại ƈôи ŧɦịŧ thọc vào rút ra hồng hồng diễm diễm khẽ hé mở, nước bọt chảy ra, ở trên cái bụng nhỏ, trên ngực tràn đầy dấu răng tất cả đều dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đυ.c.

Quý Trường Khanh ánh mắt hơi tối đi, bàn tay duỗi đến hậu huyệt Đường Đường để khuếch trương, xoa nắn miệng huyệt ướt mềm, đem ngón tay chọc tiến vào bên trong hậu huyệt để moi đào, thăm dò. Thẳng đến khi mị thịt dâʍ đãиɠ phân bố dâʍ ŧɦủy̠, theo động tác ra ra vào vào của ngón tay phát ra tiếng nước ọt ọt làm cho đại côn ŧᏂịŧ mới vừa bắn xong lại hăng hái ngẩng đầu, nóng lòng muốn thử cảm giác ở bên trong hậu huyệt.