Cùng Vai Chính Thụ Cướp Vai Chính Công

Quyển 2 - Chương 13: Công 2 – Quý Trường Khanh

Editor: Hannah

Đường Niệm sững sờ tại chỗ, một lúc lâu sau mới minh bạch ý tứ chính mình lại bị so sánh không bằng với đứa em trai đáng chết kia! Ngực hắn kịch liệt phập phồng, hai mắt tràn đầy hận ý làm cho người ta phải sợ hãi.

Vì cái gì tiểu phế vật kia không thể ngoan ngoãn một chút! Vì sao cái gì cũng đều phải cùng hắn tranh đoạt!

Đường Niệm nghiến răng ken két, khuôn mặt dữ tợn không còn nửa phần ôn nhu.

……

Trong phòng, Đường Đường ngồi ở trên giường, đỏ mặt một ngụm lại một ngụm ăn đồ ăn Kỳ Dục đút, giống như hamster nhỏ phồng phồng hai má.

Kỳ Dục cười tủm tỉm đút đồ ăn cho cậu, chỉ cảm thấy Đường bé con này chỗ nào cũng đẹp, lông mi giống như cây quạt làm đầu quả tim anh phát ngứa.

Đường Đường thật sự rất đói bụng, không rảnh lo nghĩ đến có xấu hổ hay không, giống như chim nhỏ cần cù ăn xong chén cháo, mới cảm thấy dạ dày thoải mái hơn được một chút.

Kỳ Dục buông chén, cầm khăn ăn lau lau miệng cho cậu, sau đó cúi người hôn lên đôi môi đỏ mọng của Đường Đường.

Tiếng nước tấm tắc vang lên ở trong phòng, Đường Đường nhắm mắt lại hừ nhẹ, tay nhỏ hơi hơi dùng sức, đem quần áo của Kỳ Dục túm nhăn dúm dó.

Một lát sau, Kỳ Dục mới không thể không buông người ra để cho cậu hô hấp, nhìn bé Đường mặt đỏ bừng cái miệng nhỏ thở phì phò, không biết như thế nào đột nhiên lại muốn khi dễ cậu, ai…… Bộ dạng của Đường Đường thật sự quá câu dẫn người khác.

Kỳ Dục giấu những lời vừa rồi nói cùng Đường Niệm, cũng không phủ nhận Đường Niệm vì khoe khoang mà nói dối lung tung với cậu rằng hắn là “Bạn trai” anh, Kỳ Dục trìu mến vuốt ve khuôn mặt nhỏ hồng hồng của Đường Đường, ôn thanh nói:

“Bảo bối nhi, anh cảm thấy tiểu cúc hoa của em so với anh trai em thoải mái hơn nhiều, vừa nhiều nước lại còn chặt, nếu không…… Em cùng anh đi?”

Đường Đường nguyên bản hơi hơi động tâm nháy mắt tắt cái rụp, sắc mặt cậu trắng bệch nhìn về phía nam nhân anh tuấn tiêu sái trước mắt này, chậm rãi nhớ lại đây là bạn trai của anh trai cậu!

“Kỳ…… Kỳ tiên sinh, em, em không……” Đường Đường nắm chặt ga trải giường ở dưới thân, hai mắt rưng rưng lắp bắp, nhưng còn chưa kịp nói xong đã bị Kỳ Dục một tay đánh gãy.

Kỳ Dục làm cái động tác tạm dừng, cười cười dùng ngón tay xoa xoa mái tóc đen láy của Đường Đường nhẹ giọng nói.

“Cùng anh đi…… Bảo bảo, em cùng anh, anh sẽ giúp em che giấu với anh trai em, hơn nữa……”

Kỳ Dục dừng một chút, thanh âm lại nhu hòa hơn vài phần, “Anh sẽ tìm bác sĩ tốt nhất chữa khỏi hai chân của em.”

Anh buông sợi tóc mềm mại ở trong tay ra, lui về phía sau vài bước, mặt mang theo ý cười nhìn Đường Đường, an tĩnh chờ đợi đáp án của cậu.

Cậu muốn đứng lên…… Cậu muốn trở lại sân khấu……

Đường Đường không nói chuyện, rũ mắt nhìn chăn, ánh mắt đau thương kia tựa hồ như muốn xuyên qua chăn nhìn hai chân tàn tật, nhưng tâm lý của Đường ảnh đế lại đang đốt pháo hoan hô, quả thực cao hứng muốn chết, tính thời gian dài như vậy quả thực công hai cũng nên xuất hiện rồi!! Cậu cũng rất thích cùng bạn trai của anh trai ân ân ái ái nha.

“Em, em đáp ứng ngài……” Đường Đường gian nan nói.

Kỳ Dục cười cười, anh cong lưng, hôn lên đôi môi của Đường Đường, thanh âm mang theo vài phần nhảy nhót.

“Quá tuyệt vời bảo bối nhi, ngày mai lão công mang em đi bệnh viện, sau đó lão công phải đi đến thành phố H công tác trong vòng một tuần, bảo bối nhi nhớ rõ mỗi ngày đều phải gọi video cho anh, chờ sau khi lão công trở về hai ta…… sẽ ở sau lưng anh trai em vụиɠ ŧяộʍ yêu đương, được không? Ân?.”

Đường Đường trầm mặc không nói, sau một lúc lâu, mới gật gật đầu.

“ Bác sĩ Quý, buổi sáng tốt lành.”

“Sớm bác sĩ Quý .”

Bệnh viện tư nhân thành phố J, các hộ sĩ thẹn thùng cùng nam bác sĩ mới vừa vào cửa chào hỏi.

Nam bác sĩ mới vừa tiến vào đặc biệt anh tuấn phong thần tuấn dật, thân hình cao lớn chân dài, thoạt nhìn vô cùng ôn hòa lễ độ.

Quý Trường Khanh một thân áo blouse trắng sạch sẽ ngăn nắp, trong túi áo trước ngực đựng bút máy giá trị xa xỉ mạ vàng , bước đi không nhanh không chậm, thong thả ung dung mà đi vào bệnh viện, anh ngẩng đầu, trên mặt là mắt kính màu bạc, đối với mấy hộ sĩ cười cười, ôn tồn lễ độ.

“Buổi sáng tốt lành.”

Sau khi lễ phép chào hỏi, mới tiếp tục hướng thang máy kia đi đến.

Mấy tiểu hộ sĩ đỏ mặt mắt nhìn theo bóng lưng Quý Trường Khanh rời đi, thẳng đến nhìn không thấy bóng dáng mới lưu luyến không rời mà dời tầm mắt.

Lầu 3, trong văn phòng, Quý Trường Khanh cầm lấy bệnh án trên bàn, như thường lệ đi kiểm tra phòng bệnh.

【 Quý Trường Khanh là bác sĩ khoa ngoại nổi danh nhất cả nước, tay nghề giải phẫu hoàn mỹ của anh làm người ta phải kinh ngạc cảm thán, mọi người đều nói anh có một đôi tay thần kỳ do thượng đế ban tặng, gia đình bác sĩ Quý cũng cực kỳ nổi tiếng hơn nữa tự bản thân anh cũng không thiếu tiền, cho nên tiếp ca giải phẫu lần này nguyên nhân chủ yếu là……】