Editor: Hannah
Tiểu c̠úc̠ ɦσα bị thao làm cả một đêm hơi khuếch trương một chút liền ướt đến lợi hại, Kỳ Dục rút ngón tay ra, đem côn ŧᏂịŧ đã sớm cương cứng đặt ở miệng huyệt lúc đóng lúc mở, động thân một cái, ƈôи ŧɦịŧ vọt vào bên trong tiểu huyệt, phụt một tiếng thao đến nơi sâu nhất.
“Ha a……”
Trong nháy mắt khi Kỳ Dục tiến vào Đường Đường khống chế không được mà kinh hô lên một tiếng, cậu nắm chặt lấy cánh tay cường tráng của anh, nhìn anh bẻ hai chân cậu ra giống như tư thế bế trẻ con đi tiểu, làm cho nơi giao hợp của hai người hướng về phía phòng bếp hung hăng đĩnh động hạ thân.
Từ cửa kính phòng bếp mơ hồ có thể thấy được bóng dáng anh trai cậu đang bận rộn nấu ăn, mà bạn trai hắn lúc này lại đang dùng đại gia hoả của mình hung hăng thao lộng cúc hoa em trai hắn.
Mị thịt đột nhiên co chặt, gắt gao bao vây lấy ƈôи ŧɦịŧ trong cơ thể, Kỳ Dục hung hăng thâm nhập, không chút nào thương tiếc phá vỡ mị thịt, làm cái bụng trắng nõn bị côn ŧɦịŧ đẩy nhô lên cao.
“ Đĩ nhỏ thật giỏi, ân…… Em nói anh trai của em có thể hay không…… Thao, thật mẹ nó thoải mái,”
Kỳ Dục sảng khoái chửi bậy một câu, mị thịt mấp máy hút cắn ƈôи ŧɦịŧ, hậu huyệt vừa mềm vừa nhiều nước, anh đĩnh động eo hông, hai viên tinh hoàn đánh vào cái mông nhỏ, thở hổn hển trêu đùa:
“Em nói, anh trai của em có thể hay không xoay người một cái, liền thấy em bị ƈôи ŧɦịŧ của bạn trai hắn thao phun nước?”
“A…… Ô, không…… Không phải”
Đường Đường không ngừng lắc đầu, cậu bị ngôn từ dâʍ ɭσạи của Kỳ Dục kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến không ngừng co thắt miệng huyệt, miệng huyệt sưng đỏ ướt đẫm cố gắng nuốt vào cây côn ŧᏂịŧ thô to.
Mấy người hầu trong biệt thự đi ngang qua phòng ăn đều cúi đầu thật thấp, bên trong nhà bếp Đường Niệm đang vô cùng bận rộn, bên cạnh là nồi nước sôi ừng ực ừng ực, không hề hay biết hình ảnh da^ʍ mỹ phía sau, em trai hắn cùng người mà hắn tự cho là bạn trai đang kịch liệt làʍ t̠ìиɦ.
Tiếng thở dốc cùng tiếng rêи ɾỉ vang vọng trong phòng ăn, nam nhân anh tuấn thân hình cao lớn ôm chặt lấy thiếu niên nhỏ nhắn tinh tế nhu nhược điên cuồng thao làm, giống như dã thú gắt gao ôm lấy thư thú của mình vào trong ngực hôn môi.
Đường Đường hai mắt mê ly, ngẩng đầu tiếp nhận nụ hôn sâu, nước miếng không nhịn được dọc theo khoé miệng chảy xuống dưới cổ.
Kỳ Dục quần áo chỉnh tề, chỉ có khóa quần là kéo ra, ƈôи ŧɦịŧ thô dài hoàn toàn đi vào bên trong hậu huyệt, thẳng tiến đến huyệt tâm.
Đường Đường nuốt nước miếng, áo trên người còn tính là chỉnh tề, áo hoodie màu trắng to rộng làm cậu nhìn càng nhỏ bé suy nhược, quần ở phía dưới lại bị cởi sạch sẽ, hai chân vô lực tách mở rộng, tiểu côn ŧɦịŧ không nhịn được bắn tinh, hậu huyệt kẹp ƈôи ŧɦịŧ làm dâʍ ŧɦủy̠ văng tung tóe khắp nơi, run rẩy hướng phía nhà bếp.
Kỳ Dục thở hổn hển nhìn nhìn nhà bếp, cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, không hề kiềm chế côn ŧɦịŧ trướng đại, hung hăng thao hoa tâm, một chút lại một chút cảm thụ mị thịt run rẩy mấp máy.
“Ô…… Ngô ô!”
Bọn họ hôn môi, kɦoáı ƈảʍ kịch liệt thổi quét toàn thân, huyệt tâm tê dại co rút run rẩy, khuôn mặt nhỏ của Đường Đường dính đầy nước mắt, chỉ có thể nức nở nắm chặt lấy áo của Kỳ Dục, cơ thể bị thao đến trên dưới phập phồng.
Tiếng cơ thể va chạm bạch bạch bạch không ngừng phóng đại, Kỳ Dục hung hăng đĩnh động eo hông, lần lượt hướng tới điểm mẫn cảm nghiền áp, cơ thể của Đường Đường run rẩy đến lợi hại, vừa sợ vừa sướиɠ, cuối cùng sau một cú đâm cực sâu, hậu huyệt co rút lại phụt phụt dâʍ ŧᏂủy̠ nóng bỏng phun tung toé.
“Ngô…… Đĩ nhỏ phun nước.”
Côn ŧᏂịŧ của Kỳ Dục được dâʍ ŧᏂủy̠ tưới lên, sống lưng sảng khoái tê dại, lập tức không màng đến Đường Đường đang cao trào, hết sức thao huyệt tâm mấy chục cái mới bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào hậu huyệt.
Đường Đường bị ôm chặt đến gắt gao côn ŧᏂịŧ nóng bỏng bắn tinh vào làm cả người rùng mình, chờ đến khi cao trào qua đi, Đường Đường đã mềm nhũn thân mình nằm liệt ở trên người Kỳ Dục.
Kỳ Dục thở hổn hển hôn hôn khuôn mặt nhỏ ướt đẫm của Đường Đường, còn không quên nghe tiếng động bên trong nhà bếp.
Trong nháy mắt, Đường Đường như mèo con bị dẫm phải đuôi ngồi dậy, vội vàng muốn mặc quần lại, vừa mới giãy giụa đã cảm giác được ƈôи ŧɦịŧ trong cơ thể đang chậm rãi ngẩng đầu, tức khắc gấp đến độ muốn khóc.
Kỳ Dục nhìn bé con Đường Đường sợ hãi giống như đang yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, nhẹ nhàng rút côn ŧᏂịŧ ra, tay mắt lanh lẹ lấy qυầи ɭóŧ lấp kín tiểu huyệt đang tràn đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙, sau đó sửa sang lại quần áo cho cậu, đem cậu ôm đến trên xe lăn.
Mới vừa ngồi xuống xe lăn, Đường Đường không nói lời nào, ấn xe lăn nhanh chóng rời khỏi phòng ăn.
Nhìn bóng dáng hoang mang rối loạn của Đường Đường, Kỳ Dục buồn cười sửa sang lại quần áo, mà vừa lúc này Đường Niệm cũng rốt cuộc bưng mì sợi từ nhà bếp đi ra.
……