Editor : Hannah
Làm sao bây giờ, thật ngứa a……
Đường Đường ánh mắt càng ngày càng mê ly, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào cây côn ŧᏂịŧ bị kẹp ở giữa hai chân, thèm khát hậu huyệt dần dần chảy nước.
“Anh…… anh ơi, mông Đường Đường thật ngứa.”
Thấy được mà ăn không được, Đường Đường ủy khuất dẩu miệng, côn ŧᏂịŧ ra vào hai bàn chân làm cậu vừa khó chịu vừa vui sướиɠ, nhưng tiểu huyệt thật ngứa a, thật muốn côn ŧᏂịŧ thô to hung hăng đi vào.
Giang Triệt bị dẫm đến hít hà một hơi, vừa đau vừa sướиɠ, anh hô hấp thô nặng, ba bước làm hai lột sạch Đường Đường, đỡ cậu nằm ngửa ra trên ghế sofa.
Ngón tay linh hoạt tìm tòi tới hậu huyệt, phụt một tiếng, dâʍ ŧᏂủy̠ đã ào ạt chảy ra ướt đẫm sofa.
“Tiểu c̠úc̠ ɦσα của Đường Đường bị lũ lụt sao.”
Ánh mắt Giang Triệt tối sầm lại, rút ngón tay ra khỏi hậu huyệt ướt nhẹp, cười nhẹ vỗ vỗ mông thịt của cậu, cũng không cần khuếch trương, côn ŧɦịŧ nặng trĩu vận dụng sức lực chờ phát động, qυყ đầυ để ở miệng huyệt phụt một tiếng mà thao vào.
“A ha!” Hai người đều thoải mái rên ra tiếng.
Mị thịt thập phần phối hợp quấn quanh ƈôи ŧɦịŧ, Giang Triệt bị kẹp thật sự rất sảng khoái, thở dốc vài tiếng, eo hông dùng sức điên cuồng thao lộng tiểu huyệt.
Đường Đường ôm hai chân lên cong cong cái mông lên cao, cúc hoa ngày xưa ngượng ngùng nếp uốn toàn bộ bị căng ra, mị thịt gắt gao ôm lấy ƈôи ŧɦịŧ nam nhân, cậu nức nở rêи ɾỉ, thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng hình dáng côn ŧᏂịŧ màu đỏ tím dữ tợn của Giang Triệt đang ra vào hậu huyệt, khi rút ra còn kéo theo một chút mị thịt đỏ tươi.
Trong cơ thể kɦoáı ƈảʍ từng đợt lại từng đợt, đại ƈôи ŧɦịŧ mỗi lần ra vào đều dùng qυყ đầυ hung hăng nghiền áp huyệt tâm ở trong hậu huyệt, nghiền áp tầng tầng mị thịt, Đường bảo bối nhuyễn thanh nức nở, trên người phấn hồng nhiễm đầy tìиɦ ɖu͙ƈ .
Tiếng cơ thể va chạm bạch bạch bạch càng lúc càng lớn, mỗi lần va chạm đều làm mông thịt trắng nõn dập dờn bồng bềnh phập phồng, Giang Triệt thô hổn hển, từ trên xuống dưới hung hăng thao lộng hậu huyệt, qυყ đầυ cực đại thọc mở mị thịt mấp máy, thẳng tiến đâm vào huyệt tâm.
“A a a a, sướиɠ muốn chết…… Ô, quá hung, anh, a a anh ơi ô……”
Đường Đường ôm chân, bị thao đến tinh thần tan rã, lung tung lắc mông như mèo con rêи ɾỉ làm nũng.
Giang Triệt bóp mông thịt của cậu đẩy nhanh tốc độ tiến công, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ thở dốc.
Tiếng rêи ɾỉ ngọt nị cùng tiếng thở dốc nhiễm đầy tìиɦ ɖu͙ƈ vang khắp căn phòng, hai người liều chết triền miên, làm quên mình cho đến khi cửa phòng đột nhiên bị mở ra.
Đường Đường đang đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙© cũng không phát hiện động tĩnh rất nhỏ này, mà Giang Triệt lại biết rõ người vừa đi vào là ai, con ngươi đen trầm nhiễm đầy tìиɦ ɖu͙ƈ, thở dốc nhanh chóng thao lộng, đại ƈôи ŧɦịŧ nổi đầy gân xanh “Phụt phụt” cắm vào hậu huyệt làm dâʍ ŧɦủy̠ văng tung tóe.
“Không…… A a a, Đường Đường, ô chịu, chịu không nổi a a a……”
Kɦoáı ƈảʍ như điện giật thổi quét toàn thân, Đường Đường giọng cao vυ't xin tha, hai chân đã sớm mềm nhũn vô lực bị Giang Triệt đặt lên trên vai, dưới thân tiểu côn ŧɦịŧ phấn nộn đã bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ từ lâu.
Núʍ ѵú ướŧ áŧ bị khoang miệng hút lấy, Đường Đường thất thần con ngươi tràn ra nước mắt nhìn lại, không biết Nghê Hướng Dương cùng Lục Tử Hiên đã vào phòng từ khi nào, đang cúi đầu tấm tắc ăn đầṳ ѵú Đường Đường.
Giang Triệt hôm nay thật sự thao quá hung, Đường Đường ủy khuất rớt nước mắt, bị làm cho đung đưa lay động, nức nở vươn tay muốn hai nam nhân còn lại an ủi.
Lục Tử Hiên mắt đào hoa hơi cong cong, nắm lấy bàn tay của cậu hôn hôn, từ trong hộp lấy ra một cái lắc tay bạc tinh mỹ đeo lên cho cậu nhìn kỹ sẽ thấy hình chữ Y được khảm bằng kim cương.
Đường Đường trong miệng rầm rì, còn không có kịp phản ứng, đã cảm thấy xương quai xanh bị đau hấp dẫn tầm mắt của cậu, Nghê Hướng Dương bám vào xương quai xanh của cậu cắn một ngụm, sau khi lưu lại dấu răng anh còn liếʍ liếʍ, rồi mới đứng dậy, rất là ôn nhu cũng đeo lên cho cậu một cái lắc tay bạc khảm hình chữ Y bằng hồng phỉ mạ vàng.
Đường Đường ngọt nị rêи ɾỉ, nhìn xung quanh tay của ba nam nhân, quả nhiên, ở ngón áp út của bọn họ đều đeo nhẫn giống lắc tay lắc chân của cậu như đúc.
Cậu ở trong lòng rung động nhắm hai mắt lại, hậu huyệt bị điên cuồng thao lộng quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm cậu không nhịn được thấp giọng khóc nức nở, mị thịt điên cuồng run rẩy, sau đó liền ào ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠.
“Ân……”
Giang Triệt bị mị thịt kẹp thật chặt kêu lên một tiếng, tinh quan mở rộng, côn ŧɦịŧ hung hăng đĩnh động hai cái, để ở huyệt tâm bắn ra một lượng lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng.
Tiếng thở dốc thô nặng dần dần bình ổn, anh cúi người xuống, ôm lấy Đường bảo bối đang bị cao trào đến thất thần hôn hôn khuôn mặt nhỏ của cậu, ách thanh nói nhỏ.
“Đường Đường, bọn anh yêu em……”