Cùng Vai Chính Thụ Cướp Vai Chính Công

Quyển 1 - Chương 16: Vai chính công nổi ghen, ᗪâʍ ᒪσạи trong phòng thay đồ

Nghê Hướng Dương nhìn đến ngẩn người, híp mắt hỏi cậu: “Đây là cái gì? Hửm?”

Vừa nói, ngón tay chọc vào nút tắc nho nhỏ.

“A…”

Đường Đường thở gấp một tiếng, mắt không dám nhìn cậu ta. Cậu quên mất trong người còn tắc vật nhỏ này.

Bỗng nhiên nhớ ra trong huyệt vẫn còn ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lục Tử Hiên, Đường Đường cuộn tròn ngón chân, thẹn thùng đỏ ửng người.

Nghê Hướng Dương nghĩ bằng ngón chân cũng biết đã xảy ra chuyện gì. Cậu ta nghiến răng, nhổ nút tắc ra, không cần mở rộng đã vọt thẳng vào trong.

“Hức ưm…”

Phụt một tiếng, côn ŧᏂịŧ nghiền ép tràng đạo, xông thẳng vào trong tao tâm. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị ép tràn ra ngoài một ít, phần còn lại bị đẩy vào trong. Bên ngoài miệng huyệt lầy lội không thể tả, Đường Đường trợn tròn hai mắt, thét “a” một tiếng sau đó không còn động tĩnh.

Lần này đâm quá sâu, nguyên một côn ŧᏂịŧ thao đến nơi sâu nhất trong tràng đạo. Cậu thoải mái trong đầu nổ tung ánh sáng trắng, co giật lêи đỉиɦ.

Hậu huyệt rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nên ra vào vô cùng thông thuận, thịt mềm vặn xoắn côn ŧᏂịŧ đến sảng khoái. Nghê Hướng Dương thoải mái thắt lưng chó đực càng ra sức đóng cọc.

Nam sinh bị cậu ta nhéo đầṳ ѵú sưng đỏ, bên dưới thao huyệt như dã thú động dục. Côn ŧᏂịŧ nổi giận đâm sâu vào trong, phá mở tràng thịt mềm ướt, hai túi trứng theo đó cũng đánh lên mông thịt trắng nõn.

“A…! Nhẹ chút, hức… anh, anh trai… hức… sẽ thao hỏng mất… Đường Đường bị thao hỏng mất.”

Đường Đường nằm quỳ bò, trong miệng ngậm áo mơ hồ kêu rên. Cơ thể đơn bạc bị nam nhân mạnh mẽ thao chìm nổi giống như một con thuyền bị đánh lật trên biển rộng lớn.

Mật huyệt còn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lục Tử Hiên tối qua, hiện giờ lại bị một nam nhân khác thao vào, thịt ruột gắt gao ôm lấy côn ŧᏂịŧ hung ác. Đường Đường nắm chặt quần áo rơi rớt trên người, trong hoảng hốt cảm nhận được càng nhiều hơn kɧoáı ©ảʍ như đang vụиɠ ŧяộʍ.

Nghê Hướng Dương cưỡi lên mông nhỏ, điên cuồng chuyển động pít tông, cắm xuyên thành ruột không ngừng co giật như ngựa đực đang giao phối, sảng khoái thở hổn hển: “Mẹ kiếp, thật chặt. Ngựa cái da^ʍ bị ông cᏂị©Ꮒ phun nước vẫn chặt như cũ.”

“Hức… không, ừm a… Không phải… Ngựa cái da^ʍ.”

Thành ruột bị nghiền ép sinh ra kɧoáı ©ảʍ, tiếng thở dốc cùng lời nói da^ʍ tục bên tai kí©ɧ ŧɧí©ɧ Đường Đường rêи ɾỉ nức nở, vòng eo mảnh khảnh cong lên, vặn vẹo giống như đang mời gọi người khác gian da^ʍ.

“Mẹ nó, thật lẳиɠ ɭơ…”

Nghê Hướng Dương đỏ rực hai mắt, tóm chặt mông thịt, cuồng thao cậu giống như dã thú đang giao phối, côn ŧᏂịŧ thô to cắm phụt phụt vào trong huyệt.

“A a a… không, không được… Ưm… thoải mái lắm, a a a… thoải mái.”

Đường Đường bị thao mất không chế, âm thanh mềm mại rêи ɾỉ, miệng huyệt bị cắm đỏ hồng, vách thịt bọc chặt chẽ côn ŧᏂịŧ của đàn ông. Mỗi lần dương cụ thô to ra vào trong nhục huyệt ướt mềm, khuấy lên nước da^ʍ, tràn ra ngoài như bọt biển trắng đυ.c.

Bên ngoài là tiếng reo hò cho trận đấu cầu lông, trong phòng lại là bầu không khí sắc tình ướŧ áŧ. Tiếng thao huyệt phụt phụt cùng âm thanh khuấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ tạo nên một bức tranh da^ʍ mỹ.

Mông thịt trắng mềm đã bị véo sưng đỏ, Đường Đường nằm quỳ vô thức hùa theo động tác của Nghê Hướng Dương, nửa người trên nhấp nhô xóc nảy, tựa như ngựa cái cùng ngựa đực giao phối, chờ được thụ tinh lai giống.

Trong huyệt ướt mềm chặt thít, độ ấm cực cao, thịt ruột điên cuồng mấp máy. Tiếng thở dốc của Nghê Hướng Dương càng lúc càng gấp gáp, côn ŧᏂịŧ chôn thật sâu, nhiều lần thúc đến tận cùng.

“Ừ ha… thoải mái, a… a… Anh, anh… Sướиɠ muốn chết hức… Đường Đường sắp chết a a…”

Đường Đường thét chói tai như bị thao hỏng, tao tâm mẫn cảm bị côn ŧᏂịŧ phá mở, tràng thịt đỏ tươi bị mài ép sắp mục nát. Khi kɧoáı ©ảʍ vọt lêи đỉиɦ điểm, cậu trợn tròn mắt thất thần a a a vài tiếng, huyệt sau sưng đỏ co rút, mất không chế phun trào nước.

“Chết tiệt.”

Huyệt thái dương Nghê Hướng Dương nổi gân xanh, côn ŧᏂịŧ bị thành ruột mυ'ŧ chặt, nước da^ʍ nóng ấm xối thẳng xuống lỗ sáo cùng cán gậy.

Cơ bắp trên cánh tay cậu ta nổi lên, không màng đến nhục huyệt vừa trải qua cao trào, hung ác đóng cọc, âm thanh trầm khàn gầm nhẹ: “Bắn hết sữa đặc cho em, bắn hết sữa đặc vào trong da^ʍ huyệt của ngựa cái, mau sinh con cho ông đây.”

Qυყ đầυ vạch ra thịt ruột vừa mới cao trào, điên cuồng thúc hông mấy chục cái, sau đó cắm thật sâu, chống vào trong tao tâm phun trào ra ngoài.

Đường Đường đau đớn giống như bị điện giật, bụng nhỏ lần nữa bị rót đầy.

Tiếng thở ồ ồ dần bằng phẳng, Nghê Hướng Dương rút côn ŧᏂịŧ ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng sữa hòa trong lượng lớn nước da^ʍ phun trào ra ngoài, làm ướt cúc hoa bị dâʍ ɭσạи sưng đỏ.

Cậu ta trầm mặc trong phút chốc, bỗng nhiên móc điện thoại ra chụp lại huyệt động bị rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Đường Đường.

Đường Đường mệt mỏi lật người, chân tay mềm nhũn, chỉ thấy vui sướиɠ qua đi là thận đau eo mỏi, mông thịt lại càng tê rát.

Cậu rưng rưng nước mắt, ngọc thể trần trụi nằm bẹp trên băng ghế, da thịt trắng nõn rải rác những dấu đỏ, oan ức duỗi tay muốn được an ủi.

Nghê Hướng Dương nhìn đến mềm nhũn tim, vội ôm cậu lên hôn nhẹ, dịu dàng xoa nắn eo nhỏ, lau sạch hậu huyệt.

Sau đó mới ôn tồn cõng Đường bé con đang giận dỗi về nhà.

___________________

Đề cử để mình có động lực ra chương mn nhé T_T