Hai chân bị tách ra một cách mạnh mẽ, hoa huyệt phụ nữ không có một sợi lông, mềm mại hồng hào như nụ hoa vừa hé. Côn ŧᏂịŧ thô đen hùng dũng cắm thẳng vào tiểu huyệt, một lượng lơn dâʍ ɖị©ɧ như dời non lấp biển nhỏ giọt ở trên sô pha, làm cho mặt trên của sô pha trở nên lộn xộn.
Bộ váy Tô Hình không biết bị cởi xuống khi nào, đường cong lồi lõm gợi cảm cùng hai vυ' căng tròn, vểnh cao mê người như thiêu đốt lên ngọn lửa dục của đàn ông.
Trần Vũ Thăng nằm úp sấp trên người Tô Hình, bộ ngực rắn chắc trần trụi cọ xát kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầṳ ѵú cô. Hai tay của anh chống ở hai bên, mắt đào hoa mê say ngắm nhìn cô không chớp mắt.
Cô gái này, từ sau khi kết hôn liền một mực nghe lời anh, anh muốn cô làm gì cô liền đi làm cái đó, cho dù là việc bản thân không muốn làm vẫn sẽ không bao giờ từ chối. Đã lâu như vậy, anh đã quen với việc thay đổi từ sống một mình thành cuộc sống của hai người, dù sao thì cũng chẳng khác nhau nhiều lắm.
Chỉ là gần đây, người lớn trong nhà thúc giục muốn bế cháu, chuyện còn truyền tới chỗ cục trưởng. Bởi vì quan hệ họ hàng, anh là cháu trai ruột của cục trưởng, nên bị gọi vào văn phòng đóng cửa lại nói việc tư.
Đối với người luôn luôn công tư phân minh như anh mà nói, cực kỳ không thích trong công việc lại trộn lẫn việc cá nhân vào, nếu bọn họ muốn có đứa bé, vậy thì sinh một đứa cho bọn họ.
Nghĩ như vậy, nên dù công việc bận rộn, Trần Vũ Thăng cũng giành chút thời gian về nhà ôn tồn một phen, chỉ có nỗ lực cày cấy thì mới có thu hoạch, đạo lý này ngay cả học sinh tiểu học cũng đều hiểu.
“Thanh Thanh, chúng ta sinh một đứa con đi.”
Âm thanh thọc vào rút ra đang vang lên kịch liệt, Trần Vũ Thăng bỗng nhiên ném xuống một quả bom, làm cơ thể Tô Hình run lên, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như sóng gió thủy triều trong nháy mắt nuốt chửng cô.
Tiểu huyệt dài nhanh chóng co rút lại, kẹp gân xanh trên côn ŧᏂịŧ nảy lên thình thịch, Trần Vũ Thăng rốt cuộc nhịn không được gầm nhẹ một tiếng, mông cấp tốc chuyển động, qυყ đầυ cực kỳ to một lần lại một lần đâm thẳng vào chỗ sâu nhất quấy đảo dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong.
“A a a a —— anh, chậm một chút —— ưm —— quá nhanh —— a a ——”
Đầṳ ѵú cọ qua lại quanh ngực anh, giống như hai sợi lông vũ nhẹ nhàng phe phẩy, cọ đến quả tim cũng ngứa ngáy, Trần Vũ Thăng đột nhiên không khống chế được mà hôn lấy môi cô.
Cánh môi mềm mại dường như mυ'ŧ nhiều một chút liền sẽ tan ra, Trần Vũ Thăng vươn đầu lưỡi thật cẩn thận lướt nhẹ quanh viền môi cô, đôi môi Tô Hình rất đẹp, bên trên mỏng bên dưới dày dặn, màu hồng nhàn nhạt như tiểu huyệt của cô vậy.
Trần Vũ Thăng liếʍ cánh môi cô vô cùng nghiêm túc, tựa như đang liếʍ kem.
Tô Hình còn chưa tiêu hóa được lời nói vừa rồi đã bị anh cắm loạn liên tục, côn ŧᏂịŧ cắm vừa sâu lại vừa mạnh, cô nhiều lần không chịu nổi trợn mắt, hơi thở ra còn nhiều hơn hít vào, cô cảm thấy sắp bị làm đến thiếu oxy. Miệng hé mở đang muốn hô hấp lại bị hơi thở nam tính nồng đậm vây lấy, ngay sau đó trên môi ấm áp, đầu lưỡi Trần Vũ Thăng duỗi ra mang theo nước bọt ẩm ướt lắp đầy trong miệng cô.
“Ưm, đừng —— hm hm ——”đầu lưỡi anh nhân cơ hội tiến vào, Tô Hình không có sức ngăn cản, chỉ có thể bị động cùng đầu lưỡi của anh dây dưa, cái lưỡi thô ráp không cho phép cô chống cự, liếʍ láp mỗi một tấc thịt mềm trong khoang miệng cô. Nước bọt tiết ra quá nhiều, dù cho cả hai đã nuốt xuống nhưng vẫn tràn ra khóe miệng. Tô Hình lần đầu tiên bị hôn đến đầu trống rỗng, tim đập nhanh, chóp mũi hít vào đều là hương vị của Trần Vũ Thăng, đó là một mùi hương hòa trộn giữa thuốc lá nhàn nhạt và hương vị không rõ, càng ngửi càng thấy giống như vừa uống một ly bia, hút một điếu thuốc, khiến cô say đến thần trí mơ hồ.
Trần Vũ Thăng thỏa mãn rời khỏi môi cô, dời chiến trường chuyển sang tấn công liên tục ở đầṳ ѵú cô, Tô Hình thở nặng nhọc, hai mắt mê ly như chứa đầy sương mù. Môi hồng nhạt bị hôn đến sưng đỏ đáng thương, trong miệng nước bọt trong suốt theo khóe miệng chảy xuống tạo thành những sợi tơ da^ʍ mị.
Trần Vũ Thăng vừa mυ'ŧ đầṳ ѵú vừa cắm tiểu huyệt, trong đầu đều là băn khoăn về nụ hôn vừa rồi. Kết hôn 6 năm, anh ta chưa từng hôn vợ mình lấy một lần, thậm chí nói, sống đến từng tuổi này, anh đều chưa từng hôn qua bất cứ một người phụ nữ nào. Bởi vì anh ta cảm thấy hôn môi gì đó thật sự không cần thiết, trong nước bọt một người có hơn 600 loại vi sinh vật vi khuẩn khác nhau, hai người trao đổi nước bọt chỉ làm vi khuẩn sinh ra ngày càng nhiều hơn. Cứ tưởng tượng đến cảnh sẽ có nhiều vi khuẩn như vậy ở bên trong khoang miệng nhảy loạn nhảy xạ, anh thật sự không có hứng thú cùng người khác hôn môi.