Ngón trỏ cùng ngón giữa khép lại theo kẽ mông di chuyển đến hai môi âʍ ɦộ đầy đặn, lại trượt xuống phía dưới chen vào bên trong, từ hạt châu nhỏ cọ qua hướng đến tiểu huyệt xâm nhập vào. Một loạt động tác liền mạch, đơn giản làm người dưới thân rất nhanh có phản ứng, một tia dâʍ ŧᏂủy̠ dính lên ngón tay làm cho động tác của anh càng dễ dàng.
“Mới sờ một chút liền chảy nước, Thanh Thanh, cơ thể em thật nhạy cảm.”
Tô Hình đem mặt vùi vào sô pha, không thừa nhận cảm giác chân thật của mình.
Trên thực tế, ngón tay Trần Vũ Thăng nhẹ nhàng vuốt vẻ ở miệng huyệt, một ngón tay dần dần thăm dò bên trong, hướng phía vách thịt cọ cọ vài cái rồi lại hướng bên trong thám hiểm. Bên trong chặt chẽ như một cái miệng nhỏ hơi co lại, cắn đến mức anh cử động một chút cũng khó.
Hầu kết Trần Vũ Thăng chuyển động, bụng dần nóng lên, cự long ngủ say đã bị đánh thức, làm đáy quần căng phồng như một cái lều lớn.
“Em quấn anh chặt quá, để anh nhìn xem em nuốt lấy anh như thế nào.”
Bế Tô Hình lên đặt trên sô pha, tách hai chân cô ra, Trần Vũ Thăng liền nửa tựa vào sô pha không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào hai môi âʍ ɦộ đầy nước sáng bóng.
Ngón tay lại lần nữa xâm nhập vào miệng tiểu huyệt, lần này, anh có thể thấy rõ ràng ngón tay mình bị mị thịt nuốt chửng như thế nào, từng nếp uốn tầng tầng lớp lớp kẹp chặt ngón tay anh, cố gắng mở rộng ra mới có thể nhét ngón tay thứ hai vào.
“A —— căng quá ——” cảm giác bên dưới bị nong ra làm Tô Hình có chút khó chịu, cô che mặt, hai bắp đùi trắng run run.
Trần Vũ Thăng rút ngón tay ra, liếʍ hết chất lỏng trong suốt dính nhớp ở bên trên, mắt đào hoa phong lưu tràn ngập sắc thái tìиɧ ɖu͙©, anh tách cẳng chân cô ra, cúi đầu ngậm lấy tiểu huyệt ẩm ướt.
“Ư —— Dừng lại —— chỗ đó dơ lắm ——” cảm nhận được đầu lưỡi anh len lỏi vào hoa huyệt, mặt Tô Hình đỏ như sắp chảy máu ra, anh ấy sao lại có thể, có thể ăn nơi đó…
Trần Vũ Thăng mặc kệ cô nói gì, hé miệng dùng sức liếʍ mυ'ŧ chất lỏng chảy ra ở tiểu huyệt, dâʍ ŧᏂủy̠ có chứa mùi thơm cơ thể của phụ nữ giống như mật đường chảy vào yết hầu anh. Anh dường như chưa thỏa mãn, liếʍ láp nếp uốn trong vách thịt đồng thời hút chất lỏng đang chảy ra bất tận của cô.
“A —— đừng hút mà, ân —— em muốn đi tiểu, Vũ Thăng, để em đi WC trước đã —— a, dừng lại —— a a a ——” Tô Hình không biết triều phun là gì, bị môi lưỡi anh kɧıêυ ҡɧí©ɧ mà bắn ra lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, cô cho rằng mình mất khống chế tiểu tiện, che mắt lại khóc lên.
Trần Vũ Thăng bất ngờ bị phun dâʍ ŧᏂủy̠ đầy mặt, sợi tóc rũ trước trán chảy xuống từng giọt nước, sau khi nghe thấy tiếng cô khóc, anh cười.
Nụ cười tươi như lửa nóng đốt tan đi băng lạnh, so với ánh mặt trời tươi đẹp ban trưa còn nóng hơn, đáng tiếc Tô Hình không nhìn thấy, nếu không cô nhất định sẽ cho rằng mình ảo giác.
Rời khỏi sô pha, Trần Vũ Thăng không nói lời nào cởϊ qυầи ra, một cây côn ŧᏂịŧ to lớn ngẩng đầu nhảy ra, lỗ nhỏ ở qυყ đầυ có giọt nước chảy xuống, dùng một tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ, nửa quỳ ở trên sô pha, qυყ đầυ thô to cọ xát hoa huyệt mềm mại, sau đó từng chút từng chút chậm rãi cắm vào tiểu huyệt.
【 Bắt đầu giao hợp, người chơi có muốn mở ra màn hình bình luận của người xem hay không. 】
Ân thanh điện tử đồng thời vang lên trong đầu hai người, dường như chỉ cần là làʍ t̠ìиɦ đều sẽ có âm thanh nhắc nhở, Tô Hình lại lần nữa lựa chọn không. Cô thật sự không thể vừa làʍ t̠ìиɦ vừa theo dõi “Người xem” bình luận, điều này làm cho cô thấy mình như một diễn viên AV, hoàn toàn trần trụi dưới ánh mắt mọi người, tuy rằng… trên thực tế cũng không khác nhau là bao…
【 Màn hình bình luận đã đóng lại. 】
Côn ŧᏂịŧ thô to vùi thật sâu vào cơ thể cô, Tô Hình sung sướиɠ đến đầu ngón chân đều co lại.
“Sướиɠ không?”
Từ sau khi kết hôn, đây là lần đầu tiên Trần Vũ Thăng quan tâm đến cảm xúc của vợ.
Tô Hình che mặt không nhìn anh, chỉ là tiếng rêи ɾỉ không ngừng.
Trong lòng Trần Vũ Thăng biết cô đang sung sướиɠ, từ độ ướŧ áŧ của tiểu huyệt là có thể nhìn ra được cô đang rất hưởng thụ anh thọc vào rút ra.
Cúi đầu nhìn côn ŧᏂịŧ thô to của mình ra ra vào vào trong vách thịt hồng nhạt, trong ánh mắt anh nhộn nhạo một tia dịu dàng không dễ phát hiện.