Tống Hàm không nhịn được nhìn xuống, vừa liếc mắt đã nhìn thấy đại côn ŧᏂịŧ đáng sợ của anh rể. Căn côn ŧᏂịŧ kia màu đỏ tím, vừa thô vừa dài, kích cỡ khiến người ta sợ hãi, chỉ phần đầu phình phình đang chôn trong âʍ ɦộ cô, còn thừa lại một đoạn rất dài lộ ra bên ngoài.
Trên côn ŧᏂịŧ dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ sáng lóng lánh, không ngừng ra ra vào vào ở nơi riêng tư của cô.
Cảm giác qυყ đầυ quét qua vách động quá rõ ràng, khiến Tống Hàm lại nức nở một tiếng, thân thể mềm thành vũng nước, ngón chân trắng nõn sướиɠ tới cuộn tròn lại.
Tần Dữ Ninh lại nhướng lên hôn lấy cái miệng nhỏ của Tống Hàm, nắm tay hai cô truy hỏi: “Có phải đại côn ŧᏂịŧ của anh rể rất lợi hại không? Có thể đút Hàm Hàm ăn no căng.”
Tống Hàm cố gắng trốn tránh môi lưỡi của người đàn ông, khóc nức nở không ngừng. Tần Dữ Ninh cười nhẹ một tiếng, rút côn ŧᏂịŧ ra, giơ tay lật người cô gái lại.
“A… Anh rể…”
Tống Hàm hét lên một tiếng sợ hãi, thân thể bị chỉnh thành tư thế quỳ bò, l*иg ngực nóng rực của anh rể dán lên phía sau lưng cô.
“Hàm Hàm kẹp chặt, anh rể muốn thao mông nhỏ của em.”
Tần Dữ Ninh khép chặt cặp chân dài của cô gái lại, sau đó cưỡi trên mông cô, côn ŧᏂịŧ thô dài cắm vào bắp đùi ướt đẫm.
“Ưm… Anh rể… Không thể…”
Tống Hàm kẹp chặt chân theo bản năng, nhưng côn ŧᏂịŧ nóng cháy của anh rể vẫn cắm vào được một chút, khiến cả người cô lại bắt đầu run lên:
“Quá nóng, quá cứng, anh rể, em khó chịu… Ưm a… Khó chịu…”
Cây gậy vừa thô vừa lớn khiến cả người Tống Hàm nóng lên. Côn ŧᏂịŧ của anh rể quá lớn, khi cắm vào giữa hai chân cô, thân côn ŧᏂịŧ dán vào âʍ ɦộ kiều nộn, thậm chí còn nghiền ép cả âm đế khiến huyệt khẩu của Tống Hàm ngứa ngáy vô cùng, cũng trống rỗng vô cùng. Cô không nhịn được vặn chặt cái mông, cọ vào eo bụng cứng rắn của người đàn ông.
“Không phải khó chịu, Hàm Hàm đang bị đại côn ŧᏂịŧ của anh rể thao tới phát tao!”
Tần Dữ Ninh dùng hai tay nắm lấy cặp mông vểnh trắng nõn như mật đào của cô gái. Cặp mông mềm múp cọ vào eo anh, thật đúng là muốn mạng: “Anh rể sẽ làm em thoải mái!”
Tần Dữ Ninh cong người đè lên cặp mông đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ của em vợ, côn ŧᏂịŧ dũng mãnh thao vào giữa hai chân cô gái, thân côn ŧᏂịŧ nóng bỏng nghiền áp môi âʍ ɦộ với âm để, khiến mật thủy tí tách chảy ra khỏi huyệt khẩu.
Tiếng rêи ɾỉ của Tống Hàm cũng bị anh thao thành rách nát không chịu nổi: “A, anh rể… Chậm một chút… Quá nhanh… Ưm a…”
Tống Hàm không biết chính mình bị sao vậy, cái miệng nhỏ không tài nào khép chặt lại được, nước miếng thuận theo khóe môi chảy đầy trên ga giường.
Thân thể cô bị anh rể đè xuống mãnh thao, tiểu huyệt như bị thao hỏng, rất muốn kẹp lấy đại côn ŧᏂịŧ của anh rể, để anh rể khiến cô càng thoải mái hơn… Thật không chịu nổi nữa…
“Tao bức của Hàm Hàm thật mịn, hai môi âʍ ɦộ đều đang hôn côn ŧᏂịŧ của anh rể, quá sướиɠ…”
Tần Dữ Ninh rút cắm côn ŧᏂịŧ giữa hai chân cô gái một hồi, cuối cùng không khắc chế nổi mà thao lộng cái mông căng vểnh của cô em vợ.
Hai quả trứng dái căng phồng của người đàn ông đập bạch bạch vào giữa hai chân thiếu nữ, dâʍ ɖị©ɧ bị mài thành bọt biển da^ʍ mĩ dính sát bên mép, khiến hạ thân hai người biến thành một mảnh hỗn độn.