Giải quyết xong gã đầu trọc, hai anh em không vội về nhà ngay mà lái xe đến trạm xăng gần nhất. Lượng xăng họ chuẩn bị từ trước không nhiều, chỉ khoảng hai mươi tấn, được đựng trong các thùng chứa lớn, chiếm khá nhiều không gian. Nếu không nhờ Thanh Mộc Linh Phủ, gia đình Phương Vũ Hân cũng không dám tích trữ nhiều như vậy, vì xăng dầu là thứ cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng đúng là thứ này tiêu hao quá nhanh! Hiện tại, nhà họ Phương có ba chiếc xe việt dã được cải trang và bốn chiếc mô tô địa hình, tất cả đều ngốn nhiên liệu khủng khϊếp. Nếu không tìm cách bổ sung thêm xăng, chắc chắn họ sẽ rơi vào tình trạng thiếu hụt nghiêm trọng.
Lúc đi, Phương Vũ Hân khá lo lắng. Nếu trạm xăng đã bị thiên thạch phá hủy, thì dù có đến nơi cũng chẳng lấy được gì. Nhưng may mắn thay, khi đến nơi, họ thấy trạm xăng vẫn còn nguyên vẹn! Ngoài một vài xác sống lang thang, xung quanh hoàn toàn vắng bóng con người, đây đúng là cơ hội tốt!
Số lượng xác sống ở khu vực này không nhiều. Hai anh em xuống xe, chỉ mất chưa đến hai mươi phút để dọn sạch chúng. Trạm xăng nằm ở vị trí khá hẻo lánh, không thuộc khu vực đông dân cư, tầm nhìn rộng rãi, dễ quan sát.
Tuy nhiên, bình chứa xăng đều được chôn dưới lòng đất, họ hoàn toàn không thể lấy trực tiếp. Hơn nữa, hệ thống bơm xăng cần có điện mới hoạt động, mà trong tình trạng hiện tại, không có cách nào khởi động được. Dù biết bên dưới còn nhiên liệu, họ cũng đành bó tay.
May mắn thay, trạm xăng có sẵn một chiếc xe bồn chở xăng. Cửa xe mở, Phương Vũ Hân và Phương Vũ Dương kiểm tra một lượt, phát hiện xe bị trục trặc, không thể khởi động. Có lẽ đây cũng chính là lý do chiếc xe vẫn còn ở đây mà chưa bị ai lấy đi. Dù vậy, bồn chứa vẫn đầy xăng, chưa hề bị sử dụng. Hai người suy đoán, có lẽ khi thiên thạch rơi xuống, chiếc xe này vừa mới đến trạm nhưng chưa kịp bơm xăng thì thảm họa đã xảy ra, đúng lúc để họ hưởng lợi.
Phương Vũ Hân nhanh chóng thu chiếc xe bồn vào không gian. Do thể tích quá lớn, việc thu vào đột ngột khiến thức hải của cô chấn động mạnh. Tình trạng này cô đã gặp trước đây, nhưng vẫn chưa thể quen được.
Thấy sắc mặt cô thay đổi, Phương Vũ Dương lập tức lo lắng: "Hân Hân, em không sao chứ?"
Cô lắc đầu, cắn răng đáp: "Em không sao. Chúng ta về thôi."
Xe bồn quá lớn, rất dễ trở thành mục tiêu của những kẻ khác. Ở lại lâu cũng không phải ý hay. Phương Vũ Dương hiểu rõ điều đó, liền khởi động xe, nhanh chóng rời khỏi trạm xăng.
Trên đường, anh ấy vẫn luôn để ý sắc mặt em gái. Thấy cô không có dấu hiệu bất thường, anh ấy mới âm thầm thở phào. Vì không có không gian dị năng, anh ấy không biết chính xác cảm giác của cô mỗi khi thu vật phẩm là thế nào, nhưng qua quan sát, anh ấy nhận ra mỗi lần cô thu vật có kích thước lớn hoặc số lượng nhiều, sắc mặt đều có chút thay đổi, rõ ràng là bị ảnh hưởng.
Dù không rõ mức độ ảnh hưởng ra sao, mà Phương Vũ Hân cũng chưa từng nói, anh ấy chỉ có thể dựa vào sắc mặt cô để phán đoán. Dựa trên quan sát lúc này, tuy có ảnh hưởng nhất định, nhưng tình trạng cơ thể cô vẫn ổn, ít nhất là không có vấn đề gì nghiêm trọng.
***
Phương Mộng Dao nhìn vào bảng thuộc tính nhân vật trong trò chơi. Hiện tại cô ta vẫn ở cấp 0, chỉ cần thêm 500 điểm kinh nghiệm nữa là có thể lên cấp 1. Khi thăng cấp, cô ta sẽ nhận được một lượt rút thăm trúng thưởng ngẫu nhiên để nhận một kỹ năng mới.
Việc kiếm thêm 500 điểm kinh nghiệm không quá khó, nhưng lại khá phiền phức. Cách duy nhất để tích lũy kinh nghiệm là nhận và hoàn thành nhiệm vụ.
Săn gϊếŧ xác sống là nhiệm vụ chính tuyến, mỗi con xác sống cấp thấp sẽ mang lại 1 điểm kinh nghiệm và 1 điểm tích phân. Ngoài ra, khi cô ta tương tác với những người khác, có thể sẽ kích hoạt các nhiệm vụ nhánh. Những nhiệm vụ này có thể tự do lựa chọn nhận hoặc bỏ qua, và phần thưởng sẽ khác nhau tùy theo độ khó, càng khó thì điểm kinh nghiệm và tích phân nhận được càng cao.
Tích phân đóng vai trò như một loại tiền tệ trong game, có thể dùng để học kỹ năng, mua vũ khí, trang bị, dược phẩm, thậm chí nâng cấp thuộc tính cơ thể. Chỉ tiếc rằng hệ thống trò chơi không có hướng dẫn hay gợi ý, nên việc lựa chọn như thế nào hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân cô ta. Hơn nữa, trò chơi cũng không có chức năng quay lại điểm lưu trước, một khi đã quyết định thì không thể thay đổi.
Cửa hàng hệ thống trong trò chơi sẽ được làm mới mỗi giờ, những món có thể mua hoàn toàn phụ thuộc vào may mắn của người chơi. Hệ thống thăng cấp cũng đi kèm với một túi đồ cá nhân, ban đầu chỉ có 30 ô trống, mỗi ô có thể chứa tối đa 99 vật phẩm cùng loại. Nếu muốn mở rộng thêm, chỉ có thể dùng tích phân để mua.
Hiện tại, Phương Mộng Dao đã tích lũy được 500 điểm tích phân, nhưng phần lớn đã được dùng để nâng cấp thuộc tính cơ thể. Cơ thể cô ban đầu quá gầy yếu, sức lực không đáng kể, vì vậy cô ta ưu tiên tăng điểm vào sức mạnh và tốc độ, đồng thời điều chỉnh ngoại hình và số đo cơ thể. Cuối cùng, cô ta dùng điểm còn lại để mua một bộ trang phục sơ cấp.
Bộ đồ có thiết kế ôm sát cơ thể, màu đen, chất liệu mỏng nhẹ đến mức gần như tạo cảm giác như không mặc gì. Tuy nhiên, kiểu dáng khá đẹp, với phần áo bó sát giúp tôn lên đường cong hoàn mỹ. Bề mặt trang phục có những họa tiết chìm, khi ánh sáng chiếu vào sẽ phản xạ tạo ra hiệu ứng đặc biệt, khiến vóc dáng trông càng quyến rũ hơn.
Trong cửa hàng hệ thống, trang phục sơ cấp có nhiều loại khác nhau, mỗi bộ đều có hiệu ứng riêng. Bộ đồ này giúp tăng 10% điểm sắc đẹp, trong khi các bộ khác có thể tăng tốc độ, phòng ngự hoặc các chỉ số khác. Sau khi so sánh kỹ lưỡng, Phương Mộng Dao quyết định chọn bộ này vì phù hợp với sở thích của mình.
Sau khi thay đổi trang phục, Phương Mộng Dao chỉ còn lại 7 điểm tích phân, cô ta lập tức dùng hết để tăng cường thuộc tính nhân vật. Đóng giao diện trò chơi, cô ta đứng trước chiếc gương lớn, nhìn ngắm dáng vẻ quyến rũ, gợi cảm của mình, khóe môi khẽ cong đầy hài lòng.
Cơ thể mà cô ta xuyên vào không chỉ có cùng tên với mình, mà ngay cả diện mạo cũng có vài nét tương đồng. Tuy nhiên, so với diện mạo trước kia của cô ta, gương mặt này còn xinh đẹp hơn rất nhiều. Giờ đây, nhờ điều chỉnh ngoại hình, dung mạo cô ta càng thêm tinh xảo, hoàn mỹ đến mức giống như đã được chỉnh sửa qua phần mềm Photoshop, đẹp đến mức không giống người thường.
Cô ta không tin Khâu Dịch Minh có thể nhìn thấy mà không động lòng!
Nhớ lại bức thư từ chối mà nguyên chủ từng nhận, dẫn đến việc nguyên chủ đau khổ tự sát, ánh mắt Phương Mộng Dao dần trở nên lạnh lẽo. Cô ta không cảm thấy bản thân thua kém Phương Vũ Hân, chẳng qua chỉ vì là con riêng nên luôn bị người khác coi thường. Chỉ vì điều đó mà Khâu Dịch Minh lại từ chối nguyên chủ để chọn Phương Vũ Hân, đủ thấy anh ta nông cạn đến mức nào!
Nghĩ đến Khâu Dịch Minh, cô ta không thể không nhớ lại đêm hôm đó. Khi đó, cô ta đứng ngoài cửa Phương gia, vốn do dự không biết có nên vào tìm cách lấy bộ trang sức phỉ thúy để kích hoạt hệ thống trò chơi hay không. Không ngờ lại vô tình gặp Khâu Dịch Minh, hơn nữa chính anh ta là người chủ động tiếp cận cô ta.
Người đàn ông đó… là người ưu tú nhất mà cô ta từng gặp trong hai kiếp sống. Một người như vậy, sao có thể bị hủy hoại trong tay Phương Vũ Hân được? Phương Vũ Hân căn bản không xứng đáng!
Nhìn chằm chằm vào hình bóng phản chiếu trong gương, Phương Mộng Dao khẽ mở đôi môi đỏ mọng, thì thầm như đang mê sảng: “Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ báo thù cho cô. Bất kể Phương gia nợ cô thứ gì, hay cô muốn gì, tôi đều sẽ cướp về cho cô!”