Xưng Bá Đô Thị

Chương 23: Chiến đấu kịch liệt

Từ đầu đến cuối, Diêm Chuẩn cũng chưa đem ánh mắt nhìn tới Dương Nghệ.

Ngụy Tân thao mệt mỏi liền dừng lại, phần hông dán ở trên mông Diêm Chuẩn nghỉ ngơi, nhưng lại không cho Diêm Chuẩn cơ hội thở dốc, eo sói hơi hơi vặn vẹo, thao túng côn ŧᏂịŧ ở trong lỗ thịt chậm rãi khai khẩn. Sau đó Ngụy Tân quay đầu lại lần nữa nhìn thấy Dương Nghệ đầy mặt khϊếp sợ, lại lần nữa cười lạnh nói: “Anh mẹ nó có biểu tình như vậy là ý gì? Nhìn thấy em thao hắn làm anh thất vọng? Anh mẹ nó mong chờ em bị hắn thao? Nói thật cho anh biết, WeChat là em dùng di động của hắn nhắn cho anh, hắn lúc ấy cũng đã bị em cùng Tiểu Lang cột vào phòng vệ sinh chơi nửa ngày, bất quá lúc đó chưa thao, nếu anh không bị kẹt xe thì em quả thực định khai bao hắn trước mặt anh.”

Cười lạnh một tiếng, phần hông càng đâm càng tàn nhẫn, tiếp tục nói: “Dương ca, Dương tổng, mị lực của anh thật không nhỏ, Diêm Chuẩn từ cấp hai đã chơi thân với em, lại đều thuộc đội điền kinh, cùng huấn luyện cùng thi đấu, cùng nhau đi đánh lộn, thậm chí cùng nhau đi thao huyệt, chỉ cần đến gần em ai cũng biết em có người anh em tên Diêm Chuẩn, thao, em mẹ nó còn không có làm gì anh, cũng thao có một lần mà thôi, hắn cư nhiên chạy tới phòng ngủ của em động thủ, thao, lần đó phải nhờ bạn cùng phòng kéo ra, em chịu đựng không đánh trả, quay đầu lại hắn cư nhiên lại ở sân huấn luyện cùng em đánh lộn, con mẹ nó, lão tử bị hắn đạp mấy đá, hiện tại eo còn đau. Mấy ngày nay càng khoa trương hơn, hắn cư nhiên tới chỗ Tiểu Lang mượn thuốc kí©ɧ ɖụ©, muốn lừa em đến khách sạn khai bao, thao, nếu không phải Tiểu Lang kể với em, lão tử liền xong rồi!”

Diêm Chuẩn bỗng nhiên lẩm bẩm vài câu, như là than trách Ngụy Tân đâm rút quá tàn nhẫn, há miệng liền biến thành tiếng rêи ɾỉ “Ân a a...”

Ngụy Tân cười lạnh: “Lão tử trước kia thật xem hắn như anh em, hắn vì anh cư nhiên cùng em trở mặt, thật mẹ nó thấy sắc quên nghĩa, bất quá cũng đúng, không phải hắn nói không cho em chạm vào anh sao? Em đây thật không chạm vào anh, lão tử chạm vào hắn, hơn nữa phải ở trước mặt anh chạm vào, thao, hôm nay không đem hắn chơi phế lão tử quả thực thấy có lỗi với phần cảm tình mấy năm qua, Tiền Tiểu Lang em cũng đuổi đi không cho ở lại, chính là muốn hắn nhớ kỹ, đêm đầu của Diêm Chuẩn, là bị một mình Ngụy Tân này cầm đi.”

Ngụy Tân càng nói càng kích động, thao đến cũng càng ngày càng kịch liệt, dường như quả thật xem Diêm Chuẩn như huynh đệ tốt, từ đầu tới chân đều tỏa ra hương vị bi thường vì bị người phản bội, khó chịu cùng thô bạo đều bộc lộ ra hết thảy.

Dương Nghệ rốt cuộc vẫn là kẻ đã lăn lộn trong thương trường lâu như vậy, luận tâm trí luận kinh nghiệm so với Ngụy Tân đều cao hơn không ít, áp xuống kinh ngạc, không chút che giấu ý tưởng trong đầu, chân thật nói:

“Qủa thực so với tưởng tượng của tôi không giống nhau, giật mình là không thể tránh được, bất quá nói thật, hai ngươi ai thao ai tôi đều cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.”

Ngụy Tân nghe vậy ngược lại không biết nên nói gì, dư quang ngó đến máy quay, cười lạnh nói: “Đúng rồi, lần trước Diêm Chuẩn thao Lý Viêm video là do anh quay phải không? Không hổ là làm truyền thông, đặc biệt chuyên nghiệp, góc độ tiết tấu gì đó đều đặc biệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chất lượng còn tốt hơn GV Nhật Bản. Em đã xem qua video đó rất nhiều lần, vừa nhìn vừa thao người. Không thể không nói Diêm Chuẩn thao người thật sự lợi hại, tư thế đổi lấy đổi đi, vừa mãnh vừa kéo dài, lại còn mẹ nó đặc biệt gợi cảm, toàn thân cơ bắp căng đến gắt gao, mông trứng vừa nộn vừa vểnh, lúc thao người một trên một dưới, cách màn hình cũng có thể cảm giác được cường độ cùng lực độ. Bất quá hắn lợi hại như vậy ở chỗ này của em cũng biến thành vô dụng, còn không phải bị lão tử thao? Anh xem hắn hiện tại da^ʍ thành cái dạng gì? Tự ôm chân nâng c̠úc̠ Ꮒσα lên chủ động nghênh tiếp côn ŧᏂịŧ lão tử. Thao mẹ nó, trước kia cùng đi thao huyệt lão tử nên sớm phát hiện hắn cũng là da^ʍ thụ, có lúc tụi em chơi 4P em cùng hắn vai sát vai đứng thao người, hắn lại xoay qua niết mông em, còn chủ động cùng em hôn môi, khi đó khả năng đã muốn bị lão tử khai phá...”

Ngụy Tân nói tới đây nhìn máy quay bĩu môi, nói: “Dương tổng, đừng chỉ đứng một bên quan chiến không làm gì, hôm nay nói thế nào cũng là ngày em cùng Diêm Chuẩn động phòng hoa chúc, làm phiền anh giúp tụi em quay lại một chút.”

Dương Nghệ gật gật đầu, điều chỉnh tốt cảm xúc, cầm máy quay thuần thục điều chỉnh màn ảnh.

Ngụy Tân dẩu mông rút côn ŧᏂịŧ ra, Diêm Chuẩn cho rằng lần này lại không cẩn thận tuột ra, vội vàng nắm lấy muốn nhét vào lại. Ngụy Tân trở tay đét một cái trên mông hắn, cười lạnh nói: “Buông ra, thao mẹ mày, chưa được một ngày đã da^ʍ thành như vậy?”

Hắn nghiêng người đứng ở trên giường, nhấc chân đá một cái lên eo Diêm Chuẩn, nói: “Nằm làm cái gì, thao lâu như vậy mềm xương rồi hả? Đổi tư thế lấy lòng lão tử cũng không biết? Hay là da lại ngứa rồi, không bị tao đánh đủ?”

Nói xong đặt mông ngồi lên gối đầu trên đầu giường, hông dán lên đầu giường, hai chân dài hơi hơi tách ra, lười biếng duỗi thẳng.

Diêm Chuẩn là một thể dục sinh chuyên điền kinh, nhưng lúc này lại phải giãy giụa vài cái mới xoay người ngồi dậy được, hai chân dài thẳng run rẩy nhè nhẹ. Dương Nghệ là người từng trải, liếc mắt một cái nhìn ra hắn bị Ngụy Tân lăn lộn tàn nhẫn quá lâu, đã thọc đến Diêm Chuẩn cơ bắp bủn rủn, toàn thân xương cốt sắp tan thành từng mảnh.

Diêm Chuẩn mới vừa giãy giụa đứng ở trên giường, giữa hai phiến mông lập tức chảy ra nước sốt bọt biển trắng ngà, chảy dọc theo cơ bắp trên hai chân. Dương Nghệ cầm máy quay quay lại chi tiết này, trong lòng không khỏi nghĩ đến cái ly giấy trên bệ rửa mặt, nghĩ thầm: “Chỗ nước da^ʍ này rốt cuộc là tràng dịch hay tϊиɧ ɖϊ©h͙? Diêm Chuẩn đã hoàn toàn bị thao mở? Tràng dịch nhiều như vậy? Nếu là tϊиɧ ɖϊ©h͙ thì càng kỳ quái hơn, bên kia đã có nửa ly, Ngụy Tân rốt cuộc bắn mấy lần rồi?”

Càng quỷ dị chính là Ngụy Tân nửa nằm nửa ngồi ở đầu giường, côn ŧᏂịŧ hướng thẳng lên không trung, nói rõ là muốn Diêm Chuẩn tự ngồi lên, Diêm Chuẩn thấy vậy thân cao đĩnh đạc đứng ở trên giường, hai chân tách ra rộng bằng vai, hai tay vòng ra sau nắm lại, bảo trì tư thế quân đội tiêu chuẩn, cố định eo sói, ưỡn thẳng thân trên, mắt nhìn thẳng, giống như bảo tiêu anh tuấn đang ở biệt thự cao cấp đợi cố chủ. Tư thế này dâʍ ŧᏂủy̠ không hề chảy đến trên đùi, trực tiếp chảy xuống đọng trên khăn trải giường.

Dương Nghệ hơi hơi khom lưng, màn ảnh hướng từ dưới lên trên chụp đến hai phiến mông không thể khép lại, chỉnh giữa là huyệt khẩu vừa hồng vừa sưng, đường kính ước chừng 3 cm, có thể nhìn thấy thịt ruột đỏ tươi bên trong.

Ngụy Tân nắm côn ŧᏂịŧ chính mình tuốt vài cái, ánh mắt hướng về Diêm Chuẩn quét tới, có vẻ cực kỳ khinh miệt, nói: “Vật mới tốt a, cuối cùng không uổng phí công sức dạy dỗ mày, càng ngày càng hiểu quy củ, nhớ kỹ phải được tao phê chuẩn mới dám hành động... Đi lên đi, mông nhún xuống chính mình động. Về sau cũng tao muốn mày tùy thời nhớ kỹ, tao muốn thao mày liền thao mày, nhưng mày muốn bị tao thao, phải được tao đồng ý... Chậc chậc, rốt cuộc chúng ta không thể quay lại quan hệ anh em bình đẳng nữa, lão tử hiện tại là chủ nhân của mày, mày là chó hoang của tao, không lập quy củ không được. Lại nói lão tử đẹp trai như vậy, người mơ ước côn ŧᏂịŧ lão tử quá nhiều, làm tao cũng trở nên kén chọn.”

Diêm Chuẩn không lên tiếng, cúi đầu chuẩn bị ngồi lên, Ngụy Tân bỗng nhiên duỗi tay nắm lấy trứng trứng hắn, hung hăng nhéo vài cái. Diêm Chuẩn đau đến gầm nhẹ một tiếng, cuộn chân đột nhiên ngồi xổm xuống, trên khuôn mặt tuấn tú chảy một mảng mồ hôi lạnh.

Ngụy Tân tiếp tục dùng sức, lạnh lùng nói: “Mới vừa khen xong mày mẹ nó liền tự cao tự đại? Lão tử nói xong lời nói mày phải nói cái gì? Đã quên?”

Diêm Chuẩn đau đến mắt hổ rưng rưng, toàn thân cơ bắp đều run rẩy, mang theo khóc nức nở nói: “Em sai rồi, mới vừa nãy... Em đã quên... Em hiện tại liền nói... Tuân... Tuân lệnh, ông xã...”

Diêm Chuẩn bỗng nhiên nghĩ đến vết máu trên bệ rửa mặt cùng với trên kiện áo khoác kia, bỗng nhiên phản ứng lại, Diêm Chuẩn giờ này khắc này có thể thuận theo nghe lời như vậy, gần nhất có lẽ xác thật là bởi vì Ngụy Tân kỹ xảo đặc biệt tốt, sau khi khai bao không ngừng nghỉ đè ép tuyến tiền liệt làm thân thể hắn không lúc nào không ở trong trạng thái cao trào, hoàn toàn đem người thao mở thao nghiện. Thứ hai có lẽ vì Ngụy Tân áp dụng thủ đoạn bạo lực tuyệt đối, giống như ngày đó Diêm Chuẩn đối đãi với Lý Viêm, có lẽ càng quá đáng hơn, từ việc núʍ ѵú Diêm Chuẩn bị kẹp sắt kẹp có thể nhìn ra được, trên người còn lưu lại dấu vết bị buộc chặt, trên dươиɠ ѵậŧ đọng lại sáp khô, lớn lớn bé bé vết bầm, cùng với giờ này khắc này bị nắm trứng trứng đều có thể nhìn ra manh mối.

Dương Nghệ khó có thể tưởng tượng Diêm Chuẩn này con người rắn rỏi đàn ông như vậy, rốt cuộc bị đối đãi như thế nào mới có thể phục tùng cung kính như vậy? Thậm chí có phần khó nén sợ hãi...

Ngụy Tân vẻ mặt thoả mãn lại hơi mang trào phúng liếc về phía Diêm Chuẩn, nói: “Lúc này mới ngoan, ngồi lên đây đi.”

Nói xong buông trứng trứng Diêm Chuẩn ra, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ Diêm Chuẩn tuốt vài cái, rất kỳ quái Diêm Chuẩn vừa mới đau đến ứa nước mắt, dươиɠ ѵậŧ ngược lại càng ngày càng ngạnh, mã mắt càng trào ra thật nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt. Ngụy Tân tuốt mạnh mấy cái như vậy, sáp khô dính trên hành thân liền bị bóc rớt ra, rời trên khăn trải giường.

Diêm Chuẩn khôi phục tư thế quân nhân tiêu chuẩn, thấp giọng nói: “Cảm ơn ông xã.” Chờ đến khi Ngụy Tân buông tay, mới mở cặp chân dài ra, hông để trên hông Ngụy Tân khóa ngồi trên lang eo hắn, duỗi tay xuống dưới nắm lấy côn ŧᏂịŧ Ngụy Tân, nhắm chuẩn huyệt khẩu chính mình ngồi xuống. Sau đó tự điều chỉnh thành tư thế ngồi xổm, hai chân tách ra để ở hai bên sườn Ngụy Tân, trọng tâm nương theo thân trên hơi khom, hai tay chống ở trên đùi Ngụy Tân mượn lực, chính thức bắt đầu nâng động cánh mông, lấy c̠úc̠ Ꮒσα vuốt ve côn ŧᏂịŧ Ngụy Tân.

Ngụy Tân hai cánh tay cong lại để sau đầu, từ đầu tới đuôi giống như người quan chiến nhàn nhã đứng xem, lúc này cũng không đánh giá Diêm Chuẩn làm có tốt hay không, càng không đề cập tới chính mình có sướиɠ hay không, nghiêng đầu đối hướng về phía ống kính máy quay, đối Dương Nghệ nói: “Dương tổng, thấy được không? Tiểu Chuẩn hiện tại rất có năng lực, sẽ hầu hạ nam nhân. Phía trước anh không ở cho nên không thấy được, thời điểm hắn mới vừa bị em lừa đến đây cực kỳ điên cuồng, em cùng Tiểu Lang hai người thiếu chút nữa không chế trụ được hắn, mẹ nó, ngươi nhìn nhìn hai cái đùi này, mẹ nó cứng như làm bằng sắt vậy, không hổ là cặp chân mới giành được chức quán quân điền kinh thành phố, ngực Tiểu Lang ăn một cước, ngã trên mặt đất liền đứng dậy không nổi, sau lại vẫn là êm liều mạng đấm hắn hai quyền mới ôm hắn ngã xuống được, Tiểu Lang nhân cơ hội lấy dây thừng trói hắn lại.”

Ngụy Tân nói rồi hơi nghiêng người, lộ ra vị trí xương sườn bên trái chỗ tựa lưng, trước đó hắn ghé vào trên giường, lực chú ý của Dương Nghệ vẫn luôn đặt trên người Diêm Chuẩn, thẳng đến lúc này mới chú ý tới, nơi đó của Ngụy Tân có vài khối vết bầm màu đỏ, biểu thị trận chiến này hắn cũng không có thắng tuyệt đối.

Ngụy Tân không thèm để ý Dương Nghệ có phản ứng gì, nói: “Tiểu Lang đưa ra đề nghị cho hắn ăn chút thuốc kí©ɧ ɖụ©, em không đáp ứng, người đều đã trói chặt, còn bỏ thuốc cái gì? Lão tử chính là muốn hắn dùng trạng thái thanh tỉnh bị em khai bao, để hắn không cam lòng nhưng lại bất lực tùy ý lão tử chiếm đoạt lỗ trinh xử nam, trở thành người đàn ông đầu tiên của hắn. Thao, sự thật chứng minh em thật con mẹ nó anh minh, Diêm Chuẩn này đàn ông nam tính như vậy, hồi học cấp ba lúc huấn luyện té gãy tay cũng không rên một tiếng, anh có hay không thấy hắn khóc qua? Em mẹ nó trước kia cũng chưa thấy qua, nhưng vừa nãy đã thấy được.”

Hắn duỗi tay ở trên lưng Diêm Chuẩn chà xát một chút, lạnh lùng nói: “Động nhanh lên, không ăn cơm?”

Diêm Chuẩn vội vàng nói: “Tuân lệnh... Ông xã...”

Hai tay chống ở trên đùi Ngụy Tân, trọng tâm lại lần nữa ngã về trước, mông càng động càng nhanh, mỗi lần đều làm hành thân tuột ra hơn phân nửa, sau đó lại hung hăng ngồi xuống, có khi đem nguyên cây nuốt vào, có khi lại chỉ nuốt phân nửa, động tác cùng tư thế tuy đơn giản nhưng ẩn chứa kỹ xảo phong phú vô cùng.

Ngụy Tân vươn tay để trên mông trứng hắn vỗ nhẹ nhẹ một chút, giống như chủ nhân đang đang khen ngợi nô ɭệ hết lòng phục vụ, sau đó Ngụy Tân quay lại tiếp tục cùng Dương Nghệ nói: “Em ở phòng khách trên bàn trà giúp hắn khai bao, là tư thế bình thường truyền thống nhất. Trước đó em trói hắn đã lâu, vừa súc ruột vừa xối nướ© ŧıểυ, đè hắn trên bồn cầu đét mông, lại lấy ngọn nến đang cháy nhiễu sáp trên dươиɠ ѵậŧ hắn, thậm chí lấy trứng run cùng gậy mát xa giúp hắn khuếch trương, hắn đau đến không được, cũng khuất nhục đến không được, cơ bắp trên người vẫn luôn căng chặt, toàn thân run rẩy, thậm chí co rút, rất nhiều lần ngay cả đứng cũng đứng không vững, em chú ý thấy hốc mắt hắn ửng đỏ, nhưng vẫn luôn chịu đựng không khóc ra, càng không cầu em dừng lại, ngẫu nhiên em dừng lại nhìn hắn hắn còn hung tợn trừng em, thậm chí loạn mắng vài câu. Này cũng chính em không tiếp tục chờ anh, em mẹ nó nhịn không được, liền muốn nhìn một chút lúc hắn bị thao sẽ có biểu hiện gì? ...”

Hắn nói tới đây cười lạnh một tiếng, cẳng chân lùi về tới hơi hơi uốn lượn, phần hông bắt đầu cố ý hướng lên trên đỉnh mạnh, nói:

“Em cho rằng hắn có thể cùng em thuận mua vừa bán, kết quả em mới vừa nói muốn chính thức khai bao hắn liền luống cuống, qυყ đầυ lão tử đều đã nhét vào bên trong, hắn cư nhiên cầu em dừng lại, cầu em rút ra. Thao, Dương tổng anh nói thử xem, tình huống lúc đó còn có thể rút ra? Em là thánh nhân chắc? Lại nói em còn mẹ nó thương hương tiếc ngọc giúp hắn khuếch trương rồi, hắn còn muốn như thế nào? Em dùng lực trực tiếp thọc vào, cả cây côn ŧᏂịŧ 1cm cũng không dư ra ngoài. Em dán lên bên tai hắn cùng hắn nói: “Hiện tại mày chính là người của tao, tao không đơn thuần chỉ lấy đi lỗ xử nam của mày, tao còn muốn đem mày khai phá ra, làm cho mày biến dành da^ʍ thụ giống như huấn luyện viên Chân vậy, cuối cùng cũng không thể sống thiếu côn ŧᏂịŧ lão tử...”

“Diêm Chuẩn lúc ấy gắt gao nhìn chằm chằm em, hốc mắt càng ngày càng hồng, lát sau liền thật sự chảy nước mắt. Ban đầu có lẽ hắn còn nhớ chính vẫn là đàn ông, cắn răng không chịu khóc thành tiếng, nhưng theo tốc độ em càng thao càng nhanh hắn liền càng khóc càng khó coi, rốt cuộc oa một tiếng gào ra, khóc đến độ giống như đứa con nít, cả người đều run run. Anh đừng nói, em thật đúng là bị hắn khóc làm cho giật bắn cả người, một chút cũng không nhịn được, càng thêm ra sức ở trên người hắn cày cấy, muốn cho hắn khóc đến to hơn nữa. Chậc chậc, không ngờ hắn đang khóc lóc bỗng nhiên bị em thao ra kɧoáı ©ảʍ, tiếng khóc dần dần bị biến điệu thành âm thanh kỳ quái, vừa giống như tiếng thở dốc lúc mới huấn luyện xong, vừa giống tiếng chó hoang bị con người đánh đập, rút trong góc tường nức nở. Lúc tụi em đổi tư thế lần thứ ba hắn rốt cuộc nhịn không được, trong miệng rên loạn ân ân a a, từ lúc đó liền kéo dài thành rên da^ʍ cho đến bây giờ, vừa đàn ông vừa dâʍ đãиɠ. Dươиɠ ѵậŧ chó dưới háng cũng ngạnh cứng lên, theo nhịp nhấp của em mà không ngừng đong đưa, giống như cây gậy chỉ huy vậy, ra sức điều hướng em đổi đa dạng tư thế thao hắn...”

“Dương ca anh đừng nói, Diêm Chuẩn thoạt nhìn đàn ông như vậy, c̠úc̠ Ꮒσα kỳ thật so với anh còn mẫn cảm hơn, bàn đầu hắn còn cố giả trang làm anh em lão tử, vẫn luôn chịu đựng không biểu hiện ra, nhưng em là ai a? Thao qua thực nhiều người rồi, lỗ da^ʍ co rút co rút là phản ứng gì em có thể nhìn không ra? Thọc vài cái liền phát hiện cúc huyệt hắn mấp máy, cơ vòng còn thỉnh thoảng cuốn ngược vào, này mẹ nó là cái lỗ da^ʍ trời sinh cực phẩm, thao, cho nên nếu là người khác có thể nhịn không thì em không biết, nhưng Diêm Chuẩn chắc chắn nhịn không được a, đâm khoảng hai hiệp liền mẹ nó chảy nước như suối phun, mỗi lần dập đều làm hạ bộ lão tử ướt dầm dề, lại thao vài cái cho dù là ai cũng nhịn không được, mỗi lần đâm vào đều có thể thọc đến hắn hơi hơi co rút, ta đem dây thừng trên người hắn cởi bỏ hắn cũng không phản kháng, ngược lại vòng tay dùng sức ôm hông lão tử, mông trứng lay động phối hợp động tác của em. Em hỏi hắn “Không phải muốn tao rút ra sao, tao hiện tại liền rút ra,” Hắn liền sốt ruột dùng sức lấy mông đè lại lên hông em, em thì còn tốt, Diêm Chuẩn thế nhưng bị động tác của chính mình tự đè trúng điểm G, cảm xúc vừa vặn hỏng mất, cư nhiên lập tức liền bắn. Em thao, bắn nhiều như đái dầm vậy, từng đợt từng đợt tưới hết lên sô pha...”

Ngụy Tân một bên giảng giải quá trình bản thân giúp Diêm Chuẩn khai bao, một bên đổi tư thế ở trong phòng tiếp tục thao làm. Dương Nghệ cầm máy quay tận tâm tận lực đi theo hai người họ tìm góc máy tốt, dần dần Dương Nghệ phát giác Ngụy Tân quả thực không hề khoác lác, Diêm Chuẩn xác thật đã bị hắn thao nghiện, loại hơi thở muốn bị thao phát ra từ toàn thân này không giả được, có đôi khi Ngụy Tân vội vàng nói chuyện, dưới háng cực kỳ có lệ động vài cái, Diêm Chuẩn lại như cũ thập phần nghiêm túc chịu thao, thậm chí chủ động di chuyển mông trứng rắn chắc bù vào tần suất cùng lực độ của Ngụy Tân.

Ngụy Tân nhìn Dương Nghệ lộ ra biểu tình khoe khoang, nói: “Em liền thích thao loại người có tính kinh nghiệm phong phú, hắn trước kia vẫn luôn thao người, cho nên so với thuần thụ càng thêm thấu hiểu người thao có cảm nhận gì, hắn thao người càng nhiều, cũng làm hắn học tập càng nhiều, anh xem, thật ngoan, lão tử không cần lên tiếng, vỗ vỗ mông hắn hắn liền hiểu được em muốn đổi tư thế gì.”

Lúc này hai người bọn họ đã tiến ra phòng khách, Diêm Chuẩn quỳ gối trên bàn trà, hai tay chống lên mặt bàn, thân trên hơi nghiêng về trước, mông treo ở ngoài biên bàn trà, đường cong cơ bắp từ eo sói xuống bả vai đến cánh tay đều phô bày ra, giống một con cơ bắp cẩu. Ngụy Tân đứng ở bên bàn trà chân chống đất, một tay nắm lấy cổ Diêm Chuẩn, ngón tay để trên hầu kết hắn nhẹ nhàng vuốt ve, một tay khác chế trụ đầu vai tinh tráng của Diêm Chuẩn, hạ thân nhắm ngay c̠úc̠ Ꮒσα điên cuồng đâm thọc, mỗi lần dập vào đều sẽ truyền ra tiếng đánh nặng nề, phần hông cùng trứng trứng hung hăng đánh lên trên hai phiến mông Diêm Chuẩn. Diêm Chuẩn phát ra tiếng kêu trầm thấp như một đầu dã thú bị thương, dươиɠ ѵậŧ đứng thẳng dán lên hàng cơ bụng chỉnh tề chính mình, bởi vì thật sự quá cứng, dươиɠ ѵậŧ hắn rất khó đong đưa theo chuyển động của cơ thể, ngẫu nhiên co giật vài cái, biên độ cũng nhỏ vô cùng.

Ngụy Tân không lên tiếng, cười lạnh liên tục đâm rút hơn mười phút, vừa mau vừa mạnh, vừa tàn nhẫn vừa sâu, phô bày trọn vẹn uy lực vòng eo của thể dục sinh. Diêm Chuẩn tuy kinh nghiệm thao người phong phú, nhưng c̠úc̠ Ꮒσα thực sự non nớt, thực mau liền bị Ngụy Tân uy mãnh điên cuồng tiến công làm cho bại trận, đứt quãng nghẹn ngào khóc nức nở xin tha:

“Dừng một chút a a không được... Em dùng miệng giúp anh được không a ư được không... Em muốn chết a a a chịu không nổi... Ông xã cầu anh... Dừng một chút... 5 phút a cho em nghỉ 5 phút... Aaaaaaah...”

Ngụy Tân đương nhiên không nghe hắn, ngược lại nhìn cơ bắp xinh đẹp của Diêm Chuẩn, lộ ra tươi cười thỏa mãn lại trào phúng, dưới háng tuần suất đẩy càng lúc càng nhanh, như máy đóng cọc trong công trường, còn đang mở công suất lớn nhất, muốn từ trong c̠úc̠ Ꮒσα Diêm Chuẩn khai quật ra bảo bối.

Lại qua vài phút, hai cánh tay Diêm Chuẩn bỗng nhiên nhũn ra, thân trên mềm nhũn ngã lên trên bàn trà, trong miệng phát ra tiếng khóc nam tính. Dương Nghệ đoán được hắn hẳn là đạt tới cao trào, vội cúi người đem máy quay nhắm ngay khe hở giữa cơ bụng hắn va mép bàn trà, quả nhiên quay được cảnh cây côn ŧᏂịŧ hơi cong bên dưới đột nhiên bành trướng thành kích cỡ càng thêm khủng bố, qυყ đầυ như cái đập bị người đâm thủng đến chảy nước, từng luồng dương tinh màu trắng hướng xuống dưới điên cuồng phun ra.

Ngụy Tân lại lại thọc thêm khoảng 10 cái, sau đó rút côn ŧᏂịŧ ra để trên mông Diêm Chuẩn đánh đánh vài cái, lạnh lùng nói: “Thao, da^ʍ thụ hôm nay sao lại tệ như vậy? Một thân cơ bắp, ở trên sân điền kinh mày chạy nhanh lắm mà? Như thế nào không chịu thao bền? Xem ra vẫn là dạy dỗ quá ít, còn phải tiếp tục khai phá.”

Hắn nói xong lùi về sau một chút, mệnh lệnh Diêm Chuẩn tiếp tục nằm bò, sau đó đưa tay hướng tới trên sô lấy tới một cây gậy mát xa màu đen cỡ lớn, vừa mai vừa tàn nhẫn nhét vào hậu đình Diêm Chuẩn, lúc này mới vỗ vỗ mông trứng hắn, cười lạnh nói: “Kẹp chặt, lão tử đói bụng, xuống lầu giúp tao cùng Dương tổng mua chút đồ ăn, đồ vật tao bắn vào cùng gậy mát xa đều không cho phép rơi ra.”

Diêm Chuẩn vẫn như cũ đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ bị thao bắn, thở phì phò nói: “Tuân lệnh, ông xã...” Giãy giụa bò dậy, khom lưng nhặt lên qυầи ɭóŧ màu đen rách rưới của chính mình, nghĩ đến hình ảnh mới mấy giờ trước Ngụy Tân thô bạo xé nát nó, theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng, ném qυầи ɭóŧ đi trực tiếp tròng lên quần jean, lại cầm lên chiếc giày Martin còn lại, cộng với áo thun áo khoác mặc vào, lập tức biến trở lại thành con người rắn rỏi đàn ông anh tuấn lúc trước, dù là cách ăn mặc hay khí chất cũng đều tản ra Hormone nồng đậm, rất khó tưởng tượng được c̠úc̠ Ꮒσα hắn lúc này bị cắm một cây gậy mát xa thô dài còn điên cuồng rung động...

Diêm Chuẩn mặc xong đồ mở cửa xuống lầu. Ngụy Tân nằm nghiêng trên sô pha, từ trong tay Dương Nghệ tiếp nhận máy quay xem lại tình hình chiến đấu, vừa xem vừa khen thủ pháp quay chụp của Dương Nghệ tốt, cũng không quên khen ngợi tư thế chính hắn thao người cùng lực độ thật mẹ nó uy vũ. Dương Nghệ ngồi bên cạnh chơi di động, liếc mắt chú ý thấy côn ŧᏂịŧ hắn nguyên bản đã mềm, không đến vài phút lại dần dần cương cứng, côn ŧᏂịŧ hình bảo tháp đặc biệt xinh đẹp, trên qυყ đầυ chảy ra từng luồng nước.

Dương Nghệ nhịn không được nghĩ thầm: “Đêm nay Diêm Chuẩn không biết còn phải bị thao bao nhiêu lần...”

Mười phút sau Diêm Chuẩn quay lại khách sạn, trong tay cầm theo ba hộp cơm lớn, cũng không biết là do chạy quá gấp hay do gậy mát xa rung lắc bên trong, làm khuôn mặt tuấn tú đỏ rực, nhưng lại hiện ra thêm mấy phần manh ngày thường không nhìn thấy được. Hắn sợ Ngụy Tân trách cứ mình đi lâu như vậy, vừa vào cửa liền giải thích nói: “Xung quanh đây không có tiệm cơm, em tìm nửa ngày mới tìm được một căn có bán.”

Ngụy Tân đối với việc ăn uống không có yêu cầu gì, tiếp nhận hộp cơm liền ngồi trên sô pha bắt đầu ăn, nói: “Ăn cái gì cũng được, bổ sung thể lực tiếp tục chơi mày, rốt cuộc mày mới là món chính của lão tử đêm nay.”

Diêm Chuẩn không đáp lời, trong hậu đình cắm gậy mát xa không tiện ngồi xuống nên đơn giản dựa vào tường đứng ăn. Dương Nghệ cũng thuận tay tiếp một hộp, hắn tuy rằng có tiền, nhưng lại không có tật xấu kén cá chọn canh.

Ba người thực mau ăn xong, Diêm Chuẩn nhanh nhẹn thu dọn rác rưởi, vừa quay đầu lại thấy Ngụy Tân đã nằm ở trên sô pha, nhất thời không nhìn ra được hắn có tâm tư gì, đơn giản liền không lên tiếng, duỗi tay tự cởi ra áo khoác cùng áo thun, lúc vừa định cởϊ qυầи, Ngụy Tân bỗng nhiên nghiêng đầu vọng qua, cười lạnh nói: “Mày cởϊ qυầи áo làm gì?”

Diêm Chuẩn khẽ cắn môi, nói: “Em... Em cởi ra để anh tiếp tục thao em...”

Diện mạo hắn trời sinh đàn ông dương cương, mỗi tiếng nói cử động đều tràn ngập hormone nam tính, giờ khắc này lại dùng âm thanh trầm thấp hồn hậu tỏ ý muốn người từng là anh em của mình tiếp tục thao mình.

Ham muốn chinh phục của Ngụy Tân thực dễ dàng bị hắn chọc đến, côn ŧᏂịŧ hình bảo tháp lại lần nữa dựng thẳng, hắn duỗi tay nhẹ nhàng tuốt vài cái, động tác vừa đàn ông vừa khiêu gợi, thấp giọng nói: “Tao vì cái gì muốn thao mày? Nhiều người thèm khát tao như vậy hẹn một cái liền chạy đến... Mày cũng không phải xử nam nữa, có ưu thế đặc biệt gì mà muốn được lão tử thao?”

Diêm Chuẩn tiếp tục tự cởϊ qυầи jean ra, lộ ra cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cân xứng, có lẽ hắn đoán được Ngụy Tân thích chính mình mang giày bị thao, lại đem đôi Martin lần nữa mặc vào, giọng nói hơi có chút khàn khàn: “Em... Em mới vừa bị anh khai bao... Cú© Ꮒσα so với bọn họ nộn hơn nhiều...”

Nói xong hai điều chân dài thô tráng run nhè nhẹ, cũng không biết do cảm thấy cảm thấy thẹn hay là hưng phấn.

Ngụy Tân tiến ra sau lưng Diêm Chuẩn đẩy một cái, làm hắn quỳ xoay lưng với chính mình ghé vào trên tường, một phen rút ra gậy mát xa trong hậu đình, tùy tay ném xuống, lại duỗi ra tay sờ vào lỗ da^ʍ đang mấp máy, dễ dàng tham nhập bốn ngón tay, moi đào vài cái, giọng điệu hài hước hỏi: “Nga? Tao đây kiểm tra một chút, không tồi, xác thật rất nộn, nước cũng rất nhiều. Còn gì nữa?”

Diêm Chuẩn hô hấp đã dồn dập lên, nói: “Em... Anh cũng biết em luyện điền kinh, tố chất thân thể cùng thể năng đều đặc biệt tốt... Anh yên tâm thao... Không cần lo lắng đem em thao hư...”

Ngụy Tân rút ngón tay ra, hai tay đỡ lấy công cẩu eo của Diêm Chuẩn, lấy qυყ đầυ kề sát cúc huyệt cọ mấy vòng, cố ý không đâm vào, hài hước hỏi: “Phải không? Vừa nãy lúc bị thao là ai cầu tao dừng lại, nói lỗ da^ʍ sắp hỏng rồi?”

Diêm Chuẩn theo bản năng dẩu mông, muốn dùng hậu đình bắt giữ côn ŧᏂịŧ Ngụy Tân, nói: “Đó là nói chơi, không tin anh thử lại, tuyệt đối không thao hư.”

Lại cướp lời nói: “Đúng rồi, dây chằng em không tồi, tư thế gì cũng có thể làm được, anh... Ông xã muốn làm tư thế nào chúng ta đều có thể nếm thử.”

Ngụy Tân cười lạnh: “Lão tử là muốn chơi huyệt, cũng không phải làm xiếc, đổi nhiều tư thế cơ thể như vậy để làm gì?”

Nói thì nói như vậy, nhưng kỳ thật Ngụy Tân thích nhất chính là mở khóa tư thế mới, trước kia lúc cùng Diêm Chuẩn chơi những người khác lăn lộn không ít, không thể không nói Diêm Chuẩn phi thường hiểu rõ sở thích Ngụy Tân, mở miệng liền cắm trúng hồng tâm. Ngụy Tân nhịn không được lại đâm rút mấy cái, qυყ đầυ toàn bộ đi vào trong người Diêm Chuẩn, thực mau lại rút ra, vòng đi vòng lại nghiền ép trêu chọc.

Diêm Chuẩn ngứa đến không chịu được, âm thanh mang theo nồng đậm giọng mũi nói: “Cầu... Cầu anh, em còn có thể chính mình động, còn có thể lấy c̠úc̠ Ꮒσα kẹp côn ŧᏂịŧ, mới vừa nãy anh đã nói ngươi thực thích như vậy... Cầu anh...”

Ngụy Tân lộ ra tươi cười xấu xa lại vênh váo, như cũ lấy qυყ đầυ trêu chọc huyệt khẩu, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn Dương Nghệ. Dương Nghệ cho rằng hắn muốn nhờ mình tiếp tục quay chụp, duỗi tay tới cầm lấy máy quay, liền nghe hắn nói: “Dương tổng, em muốn tiếp tục khai phá Tiểu Chuẩn, anh đi về trước, sáng mai em gửi video cho anh xem.”

Dương Nghệ không tránh khỏi kinh ngạc, cũng không phải luyến tiếc cái gì, chỉ là không rõ vì sao Ngụy Tân lại muốn mình lảng tránh, nhưng hắn là kiểu người thẳng thắn, cũng không hỏi nhiều, phủ thêm tây trang áo khoác liền rời đi. Quay đầu lại đóng cửa phòng, trong khoảnh khắc đó Dương Nghệ nghe được Diêm Chuẩn phát ra tiếng rít gào trầm thấp, ẩn ẩn mang theo sung sướиɠ cùng thỏa mãn nói không nên lời, nói vậy côn ŧᏂịŧ bảo tháp của Ngụy Tân rốt cuộc đã hung hăng thọc đến chỗ sâu nhất...?

Dương Nghệ nỗ lực hồi tưởng lại cảnh tượng lần đầu mình nhìn thấy Diêm Chuẩn, trớ trêu là hắn có cố thế nào cũng nhớ không rõ, trong lòng không có lý do trầm xuống, còn có loại cảm giác mất mát nói không nên lời...