Một Thai Tam Bảo: Quỷ Vương Daddy, Quá Hung Mãnh

Chương 72: TÀ KHÍ

“ha ha ha ha….” Không đợi Hạ Tử Thường nói xong, Hồng Linh liền cao giọng, cười lớn, “ai mà thèm ngươi cứu vớt, ta hận ! Ta thật hận! Ta sống đến thời điểm này cho tới bây giờ chưa từng làm qua bất luận chuyện xấu gì, từ nhỏ bị người ta xem như một cái đồ chơi cho người tìm niềm vui, cuối cùng ngay cả hài tử của ta cũn phải bồi ta cùng chết chung, ta thật hận, ta muốn làm cho tất cả mọi người chôn cùng với ta, bao gồm cả ngươi!”

Nhào về phía Hạ Tử Thường, Hồng Linh máu me đầy mặt thần sắc điên cuồng.

Trong nháy mắt nàng nào tới, mùi máu tanh nồng nặc đập vào mặt, hun đến cả hô hấp của Hạ Tử Thường đều nhớp nháp, lập tức tránh né.

Biết Hạ Tử Thường căn bản không có linh lực, Hồng Linh suy nghĩ chỉ cần mình né tránh phù chú liền có thể dễ dàng đem nữ nhân này xé nát, nhưng không ngờ, đạo công kích này, càng lại chưa bắt được người.

“Hồng Linh, ngươi càng gϊếŧ người nghiêp chướng càng nặng, sẽ hại ngươi càng ngày càng điên cuồng! Tất nhiên, ngươi không muốn đi, ta cũng không để ý sẽ cưỡng ép tiễn ngươi đi.” Âm thanh của Hạ Tử Thường vang lên sau lưng Hồng Linh, bây giờ vung ra phù chú, hướng về phía Hồng Linh mà đến.

Vốn là cánh tay của bản thân bị trọng thương, Hồng Linh bây giờ bị doạ đến biểu lộ đại biến, tiếp đó đề thăng lên toàn bộ nội lực, cường ngạnh mà chống cự.

Căn bản không cho Hồng Linh bất kỳ cơ hội phản kháng nào, Hạ Tử Thường mày mắt đều lạnh, tâm vừa động, nhanh chóng rút ra kiếm đào phóng đi, hướng tim Hồng Linh mà đâm tới.

“A A A!” hồng Linh phát ra tiếng kêu đau đớn thảm thiết, cái bùa diệt quỷ kia tuỳ theo mà rơi vào trên người nàng.

Song trọng đả kích, khiến toàn thân Hồng Linh hư ảo đến gần như trong suốt, bây giờ nặng nề ngã nhào trên đất, cả người đau nhứt bốc ra khói đen.

Chấn kinh hoảng sợ căm tức nhìn Hạ Tử Thường, Hồng Linh khó tin hô lớn, “nha đầu chết tiệt nhà ngươi, rốt cuộc là ở đâu mà có nhiều vũ khí như vậy!”

Hạ Tử Thường rõ ràng là không có linh lực, nhưng mà, tất cả vũ khí trừ ma của nàng đều rất lợi hại!

Lại thêm, nữ nhân này động tác cũng thật nhanh, cũng là có chút công phu.

“Nếu như không có chút bản lĩnh, ta cũng sẽ không đến ngôi nhà này mà sống, Hồng Linh, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, thả xuống chấp niệm, mang theo con ngươi cùng đi chuyển thế.” Hồng Linh đáng thương, nàng cũng là mẫu thân, muốn cho nàng ta một con đường sống.

“ha ha ha, cơ hội? Từ xưa đến nay chưa từng có ai cho ta cơ hội, khi ta còn sống bất quá chỉ là một cái đồ chơi, nước chảy bèo trôi….” Phát ra tiếng cười thê lương, Hồng Linh cuối thấp đầu, nhìn thấy Hạ Tử thường chậm rãi đi tới, trong miệng êm ái nói, “kỳ thực, ta cũng không muốn gϊếŧ người, chỉ là, ngươi biết không, con ta sẽ đói, ngươi tất nhiên không để nó ăn sạch kẻ thù của ngươi, như vậy, hãy để cho con ta ăn ngươi đi!”

Hồng Linh vừa dứt lời, khí tức quanh người bỗng thay đổi, thân hình biến thành một đạo khói đen, đột nhiên hướng về Hạ Tử Thường mà bổ nhào qua, trói buộc hai chân của nàng.

“Con à, mau ăn nàng ta đi!”

Trong lòng khẽ run, Hạ Tử Thường thầm kêu không ổn, lập tức nhìn lại hướng của tiểu anh hài trên mặt đất.

Tà khí đáng sợ quanh thân của tiểu anh hài trong nháy mắt cuồng bạo lên, hai mắt đứa trẻ đỏ như máu, máu đen sền sệt từ hốc mắt mà nhỏ xuống, mở ra khoé miệng giống như bể máu mà cười, kéo lên tới mang tai, lộ ra hàm răng sắc bén đáng sợ như răng hàm cá mập.

Tiểu anh hài này, tà khí từ đâu tới mà nặng như vậy!

Giống như là phát giác ra nghi hoặc của Hạ tử thường, Hồng Linh ha ha cười lạnh, “con của ta thế nhưng bản lãnh mạnh hơn ta rất nhiều, thời điểm nó tìm tới ta đầu thai đã là ác linh, ngươi hôm nay, liền hảo hảo mà hưởng thuej đi!”

Lúc này mới ý thức được Hồng Linh khi còn sống vậy mà lại mang thai một hồn ma, lúc Hạ Tử Thường ánh mắt âm trầm, tiểu anh hài đã như nổi điên, thân hình giống như đạn pháo bắn ra, hướng về cái cổ nhỏ yếu của nàng mà gặm cắn tới!