Về đến nhà, hai người đều không nhắc lại sự việc không thoải mái vừa rồi.
Buổi tối sau khi ăn cơm chiều, lại xem TV một lát rồi chuẩn bị đi ngâm nước tắm. Tần Diễm kiên trì thực hiện phong cách trước sau như một của mình, mặt dày mày dạn mà chen vào bồn tắm.
“Ưm….”
Tiểu bạch thỏ của Lục Hào bị Tần Diễm vuốt ve, phát ra tiếng rêи ɾỉ tinh tế.
“Thầy Tần… Ưm….” Lục Hào cắn môi mỏng của anh: “Thầy là sói đói…”
Tần Diễm hôn lại cô, môi mỏng ấm áp cạy ra cánh môi hồng hào của cô, hút lấy hương thơm thiếu nữ trong miệng cô. Mà tay cũng không nhàn rỗi, ngón tay linh hoạt vẽ vòng tròn trên cặp nhũ hoa no đủ của Lục Hào, nhéo lêи đỉиɦ anh đào đứng thẳng, nhũ hoa theo từng nhịp hô hấp của cô gái nhỏ mà khẽ run rẩy.
“Ư…. Ưm….”
Tiếng rêи ɾỉ ái muội từ yết hầu phát ra, Lục Hào có ý xấu muốn cắn đầu lưỡi của anh.
Tần Diễm câu lấy cái lưỡi thơm tho của cô, mạnh mẽ cắn hút, Lục Hào hô hấp dồn dập, đôi môi sưng đỏ tê dại.
Ngón tay theo đầṳ ѵú Lục Hào lướt qua cái rốn nhỏ, rồi bụng nhỏ trơn nhẵn, đi tới vùng rừng rậm bí mật. Tần Diễm nhẹ nhàng dùng ngón tay đẩy ra hai mảnh thịt non, xôn xao đâm vào hoa hạch.
“A!” Lục Hào bắt lấy thành bồn tắm, tiếng rêи ɾỉ phập phồng trong miệng: “Ưm…. Thầy ơi…. Không cần…..”
“Không cần thật ư….”
Tần Diễm hôn đầu vai cô, động tác thong thả dần xuống dưới.
Ngón tay thon dài từng chút một lướt qua các nếp uốn trong vách tường thịt, chậm rãi thọc vào rút ra, thỉnh thoảng nắm hoa hạch mà chọc nhẹ, cả người Lục Hào căng thẳng, một luồng ấm áp từ trong cơ thể trào ra, bao vây ngón tay Tần Diễm. Tần Diễm cảm giác ngón tay bị hút chặt, huyệt thịt non mềm đang mấp máy không ngừng.
“A….”
Lục Hào kẹp chặt hai chân, tay túm chặt lấy bồn tắm vì dùng sức mà đầu ngón tay trở nên trắng bệch.
Tần Diễm lật người Lục Hào lại, khiến cô khóa ngồi ở trên người mình.
Hai tay Lục Hào chống lại ngực anh, tóc mai trên trán dán vào bên mặt, nhìn bóng dáng mơ hồ của người đàn ông trong làn hơi ẩm, đưa môi anh đào đến bên môi anh.
Tần Diễm vuốt ve hai bên tai nhỏ xinh, lại nắm nhẹ cái cằm tinh xảo của cô để hai người đối diện nhau, biểu tình trong ánh mắt của Lục Hào khiến anh không thể kiềm chế được du͙© vọиɠ của mình.
Chân Lục Hào uốn lượn quấn chặt bên hông anh, gậy thịt cực nóng từng chút một đi vào hoàn toàn bên trong huyệt nhỏ, Tần Diễm chỉ cảm thấy nơi ấm áp của cô đang gắt gao cắn lấy gậy thịt của mình.
“Hư…”
Cảm xúc non mềm chặt chẽ làm Tần Diễm nhịn không được mà thở ra một hơi dài, huyệt nhỏ của Lục Hào cắn chặt gậy thịt của anh khiến anh thiếu chút nữa đã tước vũ khí trong nháy mắt.
“Tiểu yêu tinh, muốn cắn đứt anh hả?”
Tần Diễm liếʍ hôn vành tai nhỏ mẫn cảm của Lục Hào, nói nhỏ bên tai cô.
“Ưm…” Lục Hào bị đâm vào thật mạnh: “Ư…. Nhẹ một chút… Ưm….”
Khuôn mặt nhỏ của Lục Hào ửng hồng, hai bên nhũ hoa trắng mịn như tuyết đong đưa, lúc này cô giống như một liều xuân dược kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tần Diễm.
Lục Hào bóp vòng eo Tần Diễm, gậy thịt ở trong cơ thể cô đang điên cuồng thọc vào rút ra, vòng eo đong đưa khiến bọt nước văng tứ tung trong bồn tắm, tiếng nước ì ầm đan xen tiếng yêu ái muội bạch bạch.
Gậy thịt thọc vào rút ra trong huyệt nhỏ, toàn bộ đi vào hoàn toàn, dường như Tần Diễm đang muốn xỏ xuyên qua thân thể của cô, mỗi một chút đều chọc thẳng vào trúng nơi mẫn cảm.
Tiếng rêи ɾỉ của Lục Hào đều đã trở thành tiếng mèo nhỏ kêu vì không còn sức lực, kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở bên tai anh.
Giống như muốn đâm cô tới mức bay ra ngoài, Lục Hào chỉ có thể ôm chặt Tần Diễm.
Hai luồng mềm mại dán trên l*иg ngực nóng rực như lửa của Tần Diễm, không ngừng cọ xát, âm thanh rêи ɾỉ yêu kiều bên tai hòa trong tiếng thở hổn hển khiến Tần Diễm luật động càng thêm điên cuồng.
Tiếng thở dốc trầm trọng, tiếng rêи ɾỉ mê người, nhiệt độ trong phòng tắm không ngừng tăng lên.
Không biết đã phun mấy lần vì đạt cao trào, Lục Hào xụi lơ kiệt sức ở trong lòng ngực của Tần Diễm.
“Từ bỏ….”
Lục Hào rầm rì.
Tần Diễm lấy một cái khăn tắm bọc cô thành một con nhộng đáng yêu.
Lục Hào nằm trong ổ chăn, cho rằng có thể ngủ thật ngon, không ngờ tới, Tần Diễm lại đè ép lên.
“A….” Lục Hào đẩy anh: “Thầy Tần… Em chịu thua rồi…”
“Ngoan, tách chân ra.”
Tay anh sờ đến điểm mẫn cảm của cô, Lục Hào liền mềm nhũn người, Tần Diễm xâm nhập vào, nhẹ nhàng tách hai chân cô ra.
“Ư… Không được…..”
Lục Hào phản kháng bị Tần Diễm làm như không thấy, hôn lên đôi môi cô.
Gậy thịt nóng bỏng lại đưa vào trong huyệt nhỏ đã hơi sưng to một lần nữa, thịt non ấm áp lại nhanh chóng bao bọc lấy gậy thịt của Tần Diễm, không thể không nói, khả năng Lục Hào là thuốc giải duy nhất của anh.
Đêm xuân lại một lần.
“Uống cái này trước đi.”
Tần Diễm bưng một ly nước gừng có đường đưa cho cô.
“Không muốn uống….”
Lục Hào cuộn tròn nằm trên giường, muốn xoay người cũng không có sức.
Tối hôm qua cô bị lăn lộn một đêm, tới gần trưa Lục Hào bị bừng tỉnh vì bụng nhỏ đột nhiên đau đớn, chạy đến phòng vệ sinh thì thấy được, quả nhiên bà dì của cô tới thăm.
“Đều tại thầy tối hôm qua….”
“Anh biết.”
Tần Diễm dán miếng giữ nhiệt lên bụng cho cô, đặt nước trên đầu giường.
“Thầy biết?”
Lục Hào kinh ngạc.
“Nếu không tối hôm qua anh sẽ không làm lâu như vậy.”
Khóe miệng của Tần Diễm gợi lên một nụ cười vì thực hiện được âm mưu.
“!!!”
Cầm thú! Lục Hào thầm kêu gào trong lòng.