Lòng bàn tay Thẩm Sí sắp đổ mồ hôi tới nơi, hắn bước từng bước về phía phòng ngủ phụ, trong lòng chợt lóe lên một suy nghĩ!
Hắn uống rượu!
Uống rất nhiều!
Làm ra chuyện gì cũng không kỳ quái!
Hắn hơi bình tĩnh lại một chút, hai người gặp nhau ở cửa phòng ngủ phụ.
Hoa Tưởng mặc một bộ đồ ngủ ngắn màu trắng hở cổ, mái tóc dài mềm mại buông nhẹ trước ngực. Khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay, trắng nõn sạch sẽ, lông mi dày, đôi mắt to tròn sáng ngời, cái miệng nhỏ đỏ hồng, không phải cái loại xinh đẹp yêu diễm, lại khiến người ta tim đập thình thịch.
Hơn nữa hai người họ còn đang mặc đồ đôi!!!
Trong lòng Thẩm Sí nóng lên, cũng không cần nghĩ phải thả thính cô như thế nào, theo bản năng liền ôm eo cô, bàn tay to hướng ra sau gáy cô, kéo cô về phía mình. Hơi ấm mang theo chút hương rượu trong nháy mắt bao phủ Hoa Tưởng.
Người đàn ông ngậm lấy môi cô một cách ngây ngô và dịu dàng, hình như mang theo một ít thăm dò. Đặt cô lên khung cửa, không lộ vẻ bá đạo, cho cô đủ sự trấn an dịu dàng mà cô có lẽ sẽ bị hoảng sợ vì đột nhiên bị mạo phạm, cũng cho cô cơ hội có thể dễ dàng tránh thoát. Nhưng tại sao Hoa Tưởng phải tránh thoát chứ?
Tình cảm của Từ Xu Nhiên dành cho Thẩm Sí, trong phút chốc trào ra từ trái tim cô, như sóng to gió lớn, ăn mòn cơ thể và ý thức của Hoa Tưởng.
Hoa Tưởng lưu luyến ôm eo chàng trai, mở miệng, thè đầu lưỡi ra.
Cột sống trong cơ thể Thẩm Sí dâng trào cảm xúc tê dại miên man, cảm giác mình sắp điên rồi. Hơi thở trong nháy mắt nặng nề, đầu lưỡi căng thẳng đến mức thắt lại!
Cô ấy đáp lại mình!
Cô ấy ôm mình!
Nhất định cô ấy đã yêu mình ngay từ cái nhìn đầu tiên!
Mình quả nhiên vô địch!
Bị bao phủ trong một chuỗi cảm xúc phập phồng lên xuống, Thẩm Sí suýt chút nữa cao trào trong đầu.
Hoa Tưởng cảm nhận được hắn khẩn trương bóp eo mình, đầu lưỡi cứng đờ chọc mình, có chút muốn cười, nhưng nhịn xuống.
Đáng yêu quá đi.
Thật ngây ngô.
Đây không phải là lần đầu tiên Hoa Tưởng hôn, kỹ năng hôn của cô quả thực rất điêu luyện, đương nhiên biết phản ứng của Thẩm Sí chứng tỏ điều gì.
Hắn chưa từng hôn cô gái khác sao?
Đây không giống như phong cách của hắn trong trí nhớ, xem ra thế giới này, nam chính lại hoàn toàn thay đổi.
Thân phận này của Hoa Tưởng cũng là nụ hôn đầu, cô không thể dạy Thẩm Sí cách hôn. Hai người trúc trắc, thỉnh thoảng va phải răng nhau, có chút ê ẩm, nhưng trái tim cả hai lại ngọt ngào.
Thẩm Sí nhắm mắt lại, hô hấp hỗn loạn đến nỗi hoàn toàn không có tiết tấu, tay như kẻ trộm sờ lên người, lên eo, sau eo, lại đến lưng Hoa Tưởng.
Vào lúc Hoa Tưởng gấp đến độ muốn dẫn đường cho hắn tiến thêm một bước làm càn với mình, người đàn ông cuối cùng cũng đánh bạo, đặt tay lên bờ mông vểnh đầy đặn của Hoa Tưởng, căng thẳng nín thở, chờ hai giây. Thấy Hoa Tưởng không chống cự, còn dùng cơ thể như có như không cọ vào người mình, lúc này mới dùng bàn tay toát ra mồ hôi do khẩn trương xoa mông Hoa Tưởng.
Xúc cảm nói như thế nào đây, mềm hơn đàn ông một chút, mum múp thịt, Thẩm Sí xoa một cái liền yêu ngay.
Lưỡi của hai người vẫn đang khuấy loạn trong miệng nhau, quấn quýt triền miên. Song ngọn lửa trong lòng Hoa Tưởng đã như thiêu như đốt, được Thẩm Sí tiến thêm một bước, lại tham lam muốn nhiều hơn nữa.
Lỗ huyệt đã ngứa ngáy khó nhịn, núʍ ѵú cũng ngứa.
Trong trí nhớ, Thẩm Sí thích đi thẳng vào chủ đề, có màn dạo đầu nhưng thời gian rất ngắn, hơn nữa thủ pháp thô bạo. Hoa Tưởng vẫn thích Thẩm Sí hiện tại hơn, cảm giác có tình yêu, dịu dàng, mang theo đam mê khám phá cơ thể phụ nữ.
Nhưng anh trai à, em chồng à, chúng ta có thể nhanh hơn một chút được không.
Vào lúc Hoa Tưởng cảm thấy bất đắc dĩ, tay Thẩm Sí cuối cùng cũng thò vào trong vạt áo của Hoa Tưởng, đánh bạo tiến lên trên, sau đó phát hiện, cô gái không mặc đồ lót.
Xúc cảm đã đến mức như muốn nổ tung.
Đại khái không có người đàn ông nào không thích xoa vυ', Thẩm Sí có chút không dừng lại được, vừa vô thức dùng háng mình đâm Hoa Tưởng.
Hoa Tưởng bị hắn vây ở giữa cửa và người hắn, cảm nhận được vật kiêu ngạo, nóng hổi, cứng ngắc của hắn, thân thể mềm nhũn thành một vũng nước xuân.
Thẩm Sí kẹp núʍ ѵú cô xoa xoa giữa lòng bàn tay. Núʍ ѵú to bằng quả nho cứng ngắc, như càng muốn bị hút hơn.
Muốn biết hắn sẽ hút như thế nào. Thích ăn không? Có hài lòng với cô không?
Thẩm Sí nuốt nước miếng, cuối cùng rời khỏi môi Hoa Tưởng. Giữa hai người chỉ còn khoảng cách một tấc, hơi thở khi Thẩm Sí nói chuyện phả vào đôi môi ửng hồng trơn bóng của Hoa Tưởng: “Chị dâu, em muốn nếm thử.”
Hắn ám chỉ xoa xoa núʍ ѵú Hoa Tưởng. Hoa Tưởng quay mặt đi, xem như ngầm đồng ý.
Thẩm Sí kích động đến mức không kìm chế được, cảm giác mình cách thành công ngày càng gần, tay dùng sức một cái, bóp đến Hoa Tưởng hơi có chút đau, nhưng cô không lên tiếng.
Ngay cả khi Từ Xu Nhiên bị đối xử thô bạo đau đớn, cô cũng không hé răng. Đối với cô, Thẩm Sí chạm vào chính là ban ân, hắn thô bạo là bằng chứng cho thấy hắn thích cô.
Tuy cái thích này là cô si tâm vọng tưởng, nhưng cô nguyện ý lừa dối bản thân như thế.
“Em bóp đau chị rồi,” Ngón tay Thẩm Sí cứng đờ, “Để em hôn nó.”
Hoa Tưởng quay mặt đi, hai má hơi nổi lên rặng mây hồng.
Hắn hiểu cô.
Biết cô đau, sẽ trấn an cô bằng giọng điệu khẩn trương không mang theo bất kỳ tình sắc nào.
Trái tim Hoa Tưởng như lún xuống vực sâu, cuối cùng cô ngượng ngùng gật đầu.
Thẩm Sí nuốt nước miếng cái ực, ngẩn ngơ nói: “Chị thật đẹp.”
Hoa Tưởng hơi hơi trừng mắt nhìn hắn, nhỏ giọng nói: “Cậu có hôn không.”
Thẩm Sí lập tức phục hồi tinh thần lại, hân hoan nói như chém đinh chặt sắt: “Hôn!”
“Rống lớn tiếng như vậy làm gì ~” Hoa Tưởng nũng nịu nói, có lẽ chính bản thân Từ Xu Nhiên cũng không biết, cô còn có một mặt này.
Xương cốt Thẩm Sí đều như nhũn ra, nếu phía sau có cái đuôi, khẳng định đang điên cuồng lắc lắc: “Thực xin lỗi, sau này em sẽ nhỏ giọng chút.”
Hoa Tưởng nắm nắm bàn tay đang buông thõng bên người, không nói gì, nhưng đối với thái độ của hắn hiển nhiên rất hưởng thụ.
Cho nên nói người thật sự không thể chiều, một khi chiều sẽ dễ dàng đắc ý vênh váo.
Thẩm Sí từ khi vào cửa, dịu dàng ngây ngô, dè dặt cẩn thận che chở, tự nhiên mở ra lớp vỏ phòng bị của Hoa Tưởng, lộ ra một mặt chân thật nhất.
Thẩm Sí rũ đầu cởi cúc áo Hoa Tưởng, thật cẩn thận đẩy lớp áo trước ngực cô sang một bên, lúc nhìn thấy một bên vυ' hoàn chỉnh liền như ngừng thở.
Bầu vυ' đầy đặn như quả đào mật, da thịt như ngưng chi, hai điểm phía trước quả thực như điểm mắt cho rồng, hồng hào đáng yêu, câu đến người ta miệng đắng lưỡi khô, như sắp phát hỏa.
Thẩm Sí cúi đầu, thô lỗ hôn lên. Đầu tiên hắn chạm vào da thịt âm ấm trắng như tuyết bên cạnh quầng vυ', sau đó lại cúi đầu xuống thấp hơn, ngậm lấy núʍ ѵú Hoa Tưởng, nhẹ nhàng liếʍ mυ'ŧ thưởng thức nó.
Toàn thân Hoa Tưởng mềm đến mức suýt chút nữa trượt xuống, cầm lòng không đậu rêи ɾỉ ra tiếng: “Ưm~”
Âm thanh ngọt ngào, như được bọc đường. Thẩm Sí nghe vào tai, chỉ cảm thấy vυ' trong miệng đều trở nên ngọt ngào hơn.
Hắn dùng chút lực hút từng đợt từng đợt một, rất có tiết tấu, như trẻ con đang bú sữa. Hoa Tưởng sướиɠ đến mức sắp chịu không nổi, kẹp chân, cơ bắp chân căng chặt, ép lên con sò nhỏ, thịt da^ʍ bên trong âm đế mẫn cảm ứa nước, khiến người khác muốn dừng mà không được. Kɧoáı ©ảʍ bắn tung tóe ra xung quanh, có loại cảm giác sắp lêи đỉиɦ đến nơi rồi.
Thẩm Sí không biết mình hút vυ', lại dẫn tới nhiều phản ứng dây chuyền như vậy.
Có một loại nghiêm túc tập trung vào một chuyện. Ép hai bầu vυ' to tròn lại với nhau, khóa lấy hai đỉnh núʍ ѵú cùng một lúc vào trong miệng mà liếʍ mυ'ŧ một cách sung sướиɠ.
Hoa Tưởng sướиɠ đến mức toàn thân run rẩy, bả vai chống vào khung cửa, ngực ưỡn lên, hai tay ôm lấy đầu của người đàn ông trước ngực, say mê lại hưởng thụ ngâm nga: “Ưm~ ưm~ a ~”
Có thể con người sinh ra đã biết bú sữa. Hắn thật biết ăn, còn tham lam ăn hai núm cùng một lúc.
Hẳn là rất thích, rất vừa lòng với vυ' cô.
Trong trí nhớ, hắn chưa bao giờ từng hút như thế này.
Thô lỗ cắn xé, phun ra, mạnh mẽ xoa bóp, hằn lên những dấu tay đầy thô bạo.
Đơn thuần chơi cô, giống như đang chơi một con ma nơ canh, không cần quan tâm cô đau hay không, không cần để ý cảm nhận của cô.
Cô là sướиɠ, nhưng sự thô bạo của hắn cũng sẽ làm cô thường xuyên bị thương.
Cô cho rằng ở trên giường hắn chính là như thế.
Nhưng hóa ra hắn cũng sẽ dịu dàng, lấy lòng liếʍ mυ'ŧ cô, khiến người ta say mê như thế này.
Lỗ hổng trong lòng mà cô cho rằng hắn quá thô bạo, không thể dịu dàng một chút sao, đã được người đàn ông trước mặt lấp đầy.
Thẩm Sí cứng đến mức có chút không chịu nổi, ăn vυ' thật sự làm lòng người hỗn loạn, khí huyết tăng vọt.
Cô quá thơm quá ngọt, còn đưa tay ôm hắn, ưỡn ngực phối hợp đút cho hắn ăn, tiếng rên lại dễ nghe, ngọt ngào, triền miên quyến rũ như thế.
Thẩm Sí nâng mông Hoa Tưởng, bế người lên, bước nhanh đến mép giường phòng ngủ phụ, nhẹ nhàng đặt cô nằm lên giường, vừa hôn Hoa Tưởng, vừa cởϊ qυầи của cô, cũng tự cởi sạch bản thân.
Hai cơ thể nóng hổi dính sát vào nhau không chút ngăn cách, quả thực khiến tâm hồn đều đang run rẩy.
Thẩm Sí mò mẫm để dươиɠ ѵậŧ vào ngay cửa huyệt Hoa Tưởng, nhiệt độ nóng hổi khiến tao tâm của Hoa Tưởng co giật, vách động ngứa ngáy đến cào tim cào phổi, chảy ra nước da^ʍ vừa phóng đãng lại vừa cơ khát.
Thẩm Sí dán vào tai cô hỏi: “Có thể chứ? Chị dâu.”
Chỉ còn một bước, còn muốn hỏi ý kiến của cô.
Hoa Tưởng không khỏi nhớ đến lần đầu tiên của hai người, hắn không rên một tiếng mở hai chân cô ra, không hỏi một câu, liền thô bạo đâm thủng cô, không đợi cô thích ứng với hắn đã bắt đầu thọc vào rút ra.
Hoa Tưởng run lập cập, nhớ tới liền đau, miệng yếu ớt nói: “Có thể.
Thẩm Sí đã nhận ra cô sợ hãi, đoán là cô sợ đau nên không vội vã xông vào ngay.
Cũng không nói lời an ủi.
An ủi gì cũng là vô nghĩa, trừ phi hắn không tiến vào.
Hắn dùng giọng điệu vừa mềm vừa cứng, vừa dùng mặt cọ Hoa Tưởng: “Chị dâu, cho em vào đi, cho em vào đi mà.”
Hoa Tưởng bị manh đến tâm can phèo phổi đều run lên, ôm chặt lấy cậu bé to xác trên người, liên tục nói: “Vào vào vào, cho cậu vào.”
Thẩm Sí ngọt ngào đáp: “Cảm ơn chị dâu.”
Hoa Tưởng cảm thấy mình như đang tan chảy. Sao lại có thể manh thế này! Biết làm nũng thế này.
Ô.
Cô yêu quá.
Thẩm Sí đưa thằng em đã nghẹn thật lâu của mình cắm vào trong động của chị dâu, càng vào sâu càng cảm thấy không chịu nổi, hừ hừ làm nũng, nghe giọng điệu quả thực ủy khuất đến Hoa Tưởng cũng muốn rơi nước mắt: “Chị dâu, em sắp không được rồi. Thật muốn bắn, làm sao đây, chị có cảm thấy em vô dụng không? Ô ô…”
Hoa Tưởng đau đến lông này giật giật, còn phải an ủi hắn, quả thực đầu như muốn phình to ra.
Sau đó Thẩm Sí đâm phụt một cái, cuối cùng nước mắt Hoa Tưởng cũng chảy xuống.
Giờ đến lượt Thẩm Sí an ủi cô: “Chị dâu, chúng ta hợp hai làm một rồi. Chị có vui không? Em rất vui.”
Vừa nói, vừa cắn vành tai cô, hôn lên má cô, lại gặm cằm cô, quấn quít triền miên khiến người ta không còn cáu kỉnh nữa, cũng quên đi đau đớn.
Trong cảm xúc của Xu Nhiên, có loại cảm giác bừng tỉnh đại ngộ. Nếu một người thích bạn, có lẽ chính là thế này đi.
Làm nũng, bán manh, mưu kế chồng chất trấn an sự căng thẳng, sợ hãi và đau đớn của bạn.
Hoa Tưởng có cảm giác như mình bị khóa chặt bên trong viên đường của hắn, vong tình mà cùng Thẩm Sí hôn môi.