Ngày hôm sau, Hoa Tưởng được Trì Ứng đánh thức như thường lệ, điểm khác biệt chính là trước kia Trì Ứng ở ngoài cửa kêu, còn bây giờ là tiến thẳng vào phòng.
Hoa Tưởng mơ mơ màng màng ngồi dậy, đầu tóc rối bù, còn dẩu môi.
Đây không phải là lần đầu tiên Trì Ứng thấy bộ dạng xốc xếch của cô, sống chung dưới một mái nhà, nửa đêm thức dậy đi vệ sinh, có thể gặp phải đối phương cũng vừa vặn dậy đi vệ sinh.
Trì Ứng lấy khăn lông vừa thấm nước ấm lau mặt cho Hoa Tưởng, phương thức ở chung không thể giống như trước được.
Bây giờ Trì Ứng có thể chăm sóc cô càng thêm chu đáo hơn.
Đây mới là một người đàn ông đích thực, cũng là trách nhiệm của một người chồng.
“Con đi học đây,” Hắn vừa nói vừa nhẹ nhàng lau mặt cho Hoa Tưởng, “Mẹ, mẹ đừng ngủ nữa. Bữa sáng con có làm món sủi cảo chiên mẹ thích ăn nhất đấy, để nguội sẽ mềm, ăn không ngon nữa đâu.”
Hoa Tưởng được hắn lau mặt, người đã tỉnh táo.
Trì Ứng đây cũng là vì phòng ngừa cô đi làm muộn, cô rất trân trọng công việc này, mặc dù hắn có thể đổi cho cô một công việc khác bất cứ lúc nào, nhưng mong muốn của vợ là trên hết.
Hắn lấy khăn lông trên mặt ra, Hoa Tưởng nói ngay: “Con chờ một chút.”
Nói xong đứng dậy xuống giường, vội vàng chạy ra ngoài đánh răng.
Trì Ứng không rõ nguyên do, nhưng vẫn theo ra ngoài, giặt chiếc khăn đã sử dụng, treo lên.
Hoa Tưởng ở phòng bếp chỗ rửa rau rửa bát, nhanh chóng đánh răng xong liền chạy ra ngoài.
Đứa nhỏ ra ngoài, làm sao có thể thiếu nụ hôn của mẹ được.
Hoa Tưởng nhìn thấy Trì Ứng ở phòng khách, liền nhào về phía hắn, thuận thế vòng qua eo con trai, ngẩng đầu lên, chu môi, ý tứ không cần nói cũng biết.
Nhịp tim Trì Ứng đập nhanh hơn vài phần.
Hoa Tưởng chỉ tới ngực hắn, thiếu niên khom lưng xuống, môi dán lên Hoa Tưởng, đầu lưỡi trực tiếp chống lên môi răng Hoa Tưởng, tiến quân thần tốc.
Đây hẳn là nụ hôn chào buổi sáng đi.
Hắn thích.
Hy vọng ngày nào cũng có.
Nếu sau này vợ không chủ động thì hắn sẽ chủ động.
Hai người không hôn nhau lâu.
Trì Ứng không nên đến trường muộn.
Dù hắn đã tự học hết kiến
thức cấp 3, nhưng mỗi ngày vẫn kiên trì đi học đúng giờ, giáo viên biết tiến độ học tập của hắn, liền cho phép hắn đọc một số sách ngoại khóa trên lớp.
Chỉ cần có đến là được, học bá học tập ở trường cũng có thể dẫn dắt một số học sinh nghiêm túc học tập, thậm chí dưới sự dẫn dắt cố ý vô tình của Trì Ứng, liền tạo thành một làn sóng học tập.
Điểm số của rất nhiều học sinh đã được cải thiện đáng kể trong kỳ kiểm tra cuối khóa.
Hoa Tưởng vẫn còn dán lên người Trì Ứng, tay sờ soạng xoa bóp hạ bộ hắn, không biết là cố ý hay là vô tìn, cô quang minh chính đại nói: “Con trai, tối nay đi xem phim đi.”
Trì Ứng không có ý kiến, chỉ là bị cô sờ cứng.
Hắn kiềm chế nói: “Được. Vậy con đến trường trước đây.”
Xem ra là vô tình.
Vợ thích sờ hắn, hắn rất vui, chính là dễ dàng bốc hỏa.
Chờ hắn đi rồi, Hoa Tưởng mới liếʍ liếʍ môi.
Nếu không phải con trai phải đi học, cô nhất định lôi kéo hắn làm một phát.
Người trẻ tuổi, bị cô sờ một chút đã ngóc đầu dậy rồi.
Ừm.
Tần Trầm Đàn khi đó cũng vậy.
Bây giờ nghĩ đến Tần Trầm Đàn, Hoa Tưởng đã không còn khổ sở, chỉ là có chút phiền muộn.
Cô nghĩ năm đó mình có thể di tình biệt luyến nhanh như vậy, có thể là cô đã chuyển dời tình cảm mình dành cho Tần Trầm Đàn đến trên người Trì Ứng.
Cũng có thể cô vốn dĩ đã hoa tâm, hu hu hu.
Hoa Tưởng bây giờ rất chắc chắn, mình tha thiết yêu Trì Ứng.
Lại liếʍ môi dưới.
Dươиɠ ѵậŧ của con trai thật lớn, đã có thể sánh cùng Tần Trầm Đàn, cũng không biết làm sao lớn được như vậy nữa.
Ngày nào mình cũng lôi kéo hắn làʍ t̠ìиɦ, hẳn sẽ không ảnh hưởng đến cơ thể của hắn đi.
Dù gì hắn cũng là nam chính, được trời cao ưu ái.
Hơn nữa chưa từng nghe nói có nam chính nào bởi vì làʍ t̠ìиɦ thường xuyên mà tạo thành ảnh hưởng đến cơ thể.
Hoa Tưởng cảm thấy bản thân thật cơ khát, ăn được thịt rồi lại càng thêm nhớ thương, muốn giữa trưa nghỉ ngơi cùng con trai làm một phát, buổi tối cũng muốn.
Cô đã lên kế hoạch cho các hoạt động buổi tối.