Sau khi xong việc, Trì Ứng rửa sạch hiện trường, Hoa Tưởng đã đến phòng vệ sinh tắm rửa lại một lần nữa.
Sau đó lén lút chạy về phòng.
A a a.
Đến bây giờ cô vẫn không dám tin, cô đã làm với con trai mình!
Con trai vậy mà lại thích cô!
Thích từ khi nào?
Sao cô không phát hiện ra gì cả.
Hoa Tưởng nằm trên giường, không ngừng cười ngây ngô hưng phấn, còn đạp đạp chân.
Vừa tắm rửa vừa dùng không khí xem cô "Livestream” Trì Ứng nhếch môi cười cười. Nói thật, tâm tình của Hoa Tưởng quả thực hắn cũng cùng đồng cảm.
Xác thật thực sự không thể tưởng tượng được.
Ai mà biết cô cũng âm thầm thích mình.
Vừa nghĩ đến chuyện này tâm tình liền nhịn không được kích động, cười ngây ngô.
Hơn nữa đêm nay vợ yêu còn cố ý “chuốc say” bản thân để quyến rũ hắn.
A nha ~
Giỏi quá.
Vỗ tay cho vợ, giơ ngón cái lên.
Quá thông minh, còn biết mượn rượu làm việc, nếu chuyện không thành còn có thể đẩy cho việc mình uống say.
Kế hoạch quyến rũ hoàn mỹ.
Nhưng vì mặt mũi của vợ, Trì Ứng không định nhắc đến chuyện này, miễn cho cô thẹn quá hóa giận.
Trì Ứng tắt livestream của Hoa Tưởng, bước ra khỏi phòng vệ sinh với mái tóc hơi ướt trên đầu, mặc một chiếc quần lửng, không mặc áo.
Thể hiện tâm ý với nhau rồi thì không còn cố kỵ nữa, mặc hay không cũng không sao cả.
Trì Ứng gõ cửa phòng đang khép hờ của Hoa Tưởng: “Mẹ, con vào đây.”
Hoa Tưởng đang không hề có hình tượng gác chân rung đùi liền lập tức nằm xuống, vừa định thâm trầm đáp lại một câu ừm, Trì Ứng đã đẩy cửa bước vào.
Hoa Tưởng quả thực như mở cờ trong bụng.
Không còn cách nào khác, từ nay đứa nhỏ này là của cô!
Trì Ứng ngồi xuống giường, Hoa Tưởng lập tức ngồi dậy ôm lấy hắn, dính vào người hắn.
Có thể là bị bản tính của Kim Miêu Nhi ảnh hưởng, vào những lúc riêng tư cô chính là như vậy.
Hoa Tưởng tuyệt đối không chịu thừa nhận, là bản thân cô muốn dính lấy Trì Ứng.
“Con trai.” Cô liếʍ liếʍ bên tai Trì Ứng, lại nhão nhão dính dính cắn vành tai hắn.
Quả thực thích hắn chết đi được.
Dù sao cũng là mình nhìn lớn lên!
Trì Ứng quả thực như mở cờ trong bụng, sau khi chân chính kết thành vợ chồng, mẹ hắn liền hóa thân thành yêu tinh dính người.
Quả thực là đánh trúng vào điểm sướиɠ của Trì Ứng.
Một tay ôm mẹ lại đặt lên trên đùi, khanh khanh ta ta ngọt ngọt ngào ngào làm một nụ hôn dài thật dài.
Không có tà niệm gì quá lớn, như là vuốt ve an ủi đối phương vậy.
Nụ hôn kết thúc, hơi thở của hai người hơi hỗn loạn, trán áp vào nhau, Hoa Tưởng nhìn đôi môi hồng hào của hắn, lại cắn một ngụm, thuận lý thành chương thêm một nụ hôn nữa.
Chờ cảm thấy hôn đủ rồi, đã là nửa tiếng sau.
Đầu lưỡi Hoa Tưởng đau nhức, miệng cũng ê ẩm.
Trong mắt rưng rưng, mềm mại thè lưỡi ra để Trì Ứng thổi giúp.
Trì Ứng… Không nhịn được ngậm lấy cái lưỡi nhỏ của mẹ, lại là một phen triền miên.
Hoa Tưởng hoàn toàn cảm thấy đủ rồi.
Hai tay câu lấy cổ Trì Ứng, hơi thở có chút hổn hển hỏi: “Con trai, con bắt đầu thích mẹ từ khi nào vậy?”
Cô rất tò mò.
Trì Ứng không dám nói ngày tháng cụ thể, lo lắng cô cảm thấy mình thích chính là thím út, liền nói: “Không biết, có thể là năm ngoái, cũng có thể là năm nay. Nhưng để con xác định tình cảm của con với mẹ, là vào hai tháng trước, con mơ thấy mình làʍ t̠ìиɦ với mẹ thì mới bừng tỉnh. Còn mẹ thì sao? Mẹ bắt đầu thích con từ khi nào?”
Hoa Tưởng vội vàng nhìn nhìn Trì Ứng, lại rũ mí mắt xuống, nói thật hắn có thể cảm thấy mình luyến đồng hay không?
Cô lắc lắc đầu: “Mẹ cũng không biết nữa, vào một ngày nào đó liền cảm thấy con đặc biệt đẹp trai, về sau thích con từ lúc nào không hay.”
Trì Ứng cảm thấy những gì cô nói không phải là sự thật, ánh mắt lảng tránh vừa rồi cho thấy cô đang gạt hắn.
Nhưng hắn không có ý định nghiên cứu sâu hơn, bởi vì hắn cũng không nói thật.
“Ngủ?” Hắn cọ cọ vào trán Hoa Tưởng.
Hoa Tưởng cũng cọ cọ hắn: “Ừm. Ngày mai con còn phải đi học nữa.”
Trì Ứng không hỏi việc cô cố ý uống “say”, cô cũng không nói.
Chừa cho mình chút mặt mũi.
Hức hức.
Hai người dựa vào nhau ngủ chung, thực ra là rất nóng.
Nhưng bởi vì trong lòng có đối phương, hoàn toàn không cảm thấy là bởi vì vấn đề dựa vào nhau, mà là do vấn đề thời tiết.
Trì Ứng nằm nghiêng, một tay tùy ý gác lêи đỉиɦ đầu Hoa Tưởng, tay kia cầm cây quạt hương bồ, quạt cho hai người.
Thực ra lấy năng lực của Trì Ứng, có thể lấy được quạt điện.
Nhưng không thể quá rêu rao.
Hiện tại đối ngoại bọn họ chỉ có một mình Hoa Tưởng là có thu nhập, hàng tháng còn phải trả tiền thuê nhà, ăn cơm nuôi con trai, nếu có ai đến nhà nhìn thấy điều kiện sống tốt như vậy, có thể sẽ hoài nghi nguồn gốc của đồ đạc, cũng có thể sẽ đỏ mắt, nói họ là nhà tư bản, tố cáo họ, đến lúc đó không chỉ tài sản bị tịch thu, còn phải bị dạo phố chỉ trích.
Trì Ứng không phải không có cách để hai người quang minh chính đại sống một cuộc sống tốt hơn, chỉ cần hắn hoàn thành việc học sớm một chút và ra ngoài làm việc là được.
Nhưng tiềm thức không cho hắn làm một lần cho xong việc, mà nhất định phải sinh hoạt từng bước một.
Trì Ứng chỉ có thể cắn răng chấp hành, chỉ là ủy khuất cho vợ.
Hoa Tưởng không cảm thấy ủy khuất, lúc nửa tỉnh nửa mê đột nhiên lên tinh thần, nhìn Trì Ứng đang nhắm mắt phe phẩy cây quạt hương bồ: “Con trai, con thật sự thích mẹ sao?”
Tại sao cảm thấy không chân thật thế này.
Trì Ứng đặt cây quạt hương bồ xuống, ôm eo cô, mặt mày ôn nhu lại quyến luyến: “Thích, rất thích, chỉ thích mẹ.”
Thật ra có thể hiểu được nỗi lo được lo mất của Hoa Tưởng.
Trì Ứng cũng cảm thấy không chân thật.
Dù sao lúc trước hoàn toàn không nhận ra đối phương có bất kỳ dấu hiệu nào thích mình, đột nhiên lại ở bên nhau.
Hơn nữa hắn còn biết đời trước hai người là vợ chồng, thích đối phương là đương nhiên, tu thành chính quả cũng là đương nhiên, nhưng điều bất ngờ đến quá đột ngột đến mức cảm thấy không chân thật!
Trì Ứng thậm chí còn cảm thấy đêm nay mình sẽ mất ngủ.
Ừm.
Rất vui.
Nhưng không thể để vợ biết, miễn cho cô cũng hưng phấn không ngủ được.
Ngày mai cô còn phải đi làm.
Nhận thấy vợ mình đã ngủ, Trì Ứng mở mắt ra nhìn vui vẻ nhìn cô thật lâu, khi có chút buồn ngủ mới từ từ nhắm mắt lại.
Kết quả là vừa tiến vào giấc ngủ sâu, đã bị Hoa Tưởng lay tỉnh.
Trì Ứng mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy đôi mắt đen láy của mẹ mang theo chút bất an: “Con trai, con thật sự thích mẹ sao?”
Cô có thể không biết nửa đêm mình đánh thức người khác chỉ vì muốn hỏi một vấn đề không quan trọng là một hành động rất dễ nổi điên, cũng có thể biết, nhưng Trì Ứng sẵn lòng chiều cô, cô liền không sợ.
Giống như có một lần, miệng cô bị nổi bọt nước, còn dặn Trì Ứng làm thịt xào, Trì Ứng giảng đạo lý với cô, cô không nghe. Trì Ứng không làm theo, làm thịt luộc, khi vừa nhìn thấy món ăn, cô khóc đến mặt mày đẫm nước mắt vừa nổi giận.
Trì Ứng dỗ thật lâu mới dỗ được.
Hắn rất tò mò cô là bị thím út ảnh hưởng, hay là bản thân cô có tính nết như thế, tìm bà ngoại nói bóng nói gió mới phát hiện lúc thím út ở nhà mẹ đẻ cũng chính là như thế.
Nhưng cũng không thể chứng minh được rằng tính nết của vợ hắn không phải như vậy, điều mà Trì Ứng có thể làm chính là chiều chuộng cô, yêu thương cô, ở một số vấn đề không phải nguyên tắc đều sẽ chiều cô, hơn nữa còn làm không biết mệt.
Lúc này, Trì Ứng nghe vậy lòng rất chua xót, là hắn không cho mẹ cảm giác an toàn.
Vội vàng ôm hôn, dỗ dành cô, nói mình thích cô, rất thích, đã thích từ năm ngoái, hoặc thậm chí sớm hơn, sau này cũng sẽ thích, mỗi ngày cô mở mắt ra là có thể nhìn thấy một Trì Ứng thích cô.
Hoa Tưởng ủy ủy khuất khuất nói: “Nhưng ngày nào con cũng dậy sớm hơn mẹ, lúc mẹ dậy nhất định con đã đi rồi.”
Trì Ứng nghiêm túc suy nghĩ: “Nếu không sau này con không chạy bộ nữa, cũng không đi mua thức ăn không nấu bữa sáng, ngủ với mẹ cho đến khi mẹ thức?”
Điều này làm sao mà được? Không chạy bộ dáng người còn có thể tốt như vậy sao? Không đi mua thức ăn không nấu bữa sáng thì cô ăn gì?
Hoa Tưởng lắc lắc đầu, ngáp một cái: “Quên đi, mẹ chỉ nói vậy thôi, con trai, chúng ta ngủ thôi.”
Ủn ủn vào trong lòng Trì Ứng, khò khò ngủ.
Trì Ứng cười tủm tỉm nhéo nhẹ mông cô, như thể đã sớm đoán được cô sẽ như thế.