Dục Nô

Chương 15: Mặc đồ tình thú, bị gậy thịt đùa giỡn (H)

Thời gian trong một khắc đó như đọng lại, côn ŧᏂịŧ thô to kia cứ thế dán trên mặt.

Cương cứng, còn mang theo độ ấm, gân xanh bên trên nhảy dựng, mùi tanh dũng mãnh xông vào mũi.

Cô nuốt nước bọt.

"Muốn liếʍ nó không?"

Thương tiên sinh đã cứng, giọng nói tràn đầy du͙© vọиɠ. Nhìn côn ŧᏂịŧ của mình dán trên gương mặt nõn nà của Tô Oánh, gân xanh bên trên tương xứng với gương mặt kiều diễm ướŧ áŧ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thú tính của anh, hận không thể đè Tô Oánh dưới thân.

Khống chế xúc động trong lòng, hắn đứng thẳng người, đưa cây côn ŧᏂịŧ quá cỡ đến bên miệng Tô Oánh.

"Em xem, nó đã cứng như vậy, nó muốn em liếʍ nó, em nhẫn tâm nhìn nó cứng như vậy sao?"

Lời dụ hoặc của Thương tiên sinh khiến Tô Oánh không cầm lòng được, cô cầm lấy côn ŧᏂịŧ thô To kia, dường như rất kích động, nó còn ở trong tay cô nhảy lên một chút.

Hé mở cánh môi, cô vươn đầu lưỡi liếʍ một vòng ở qυყ đầυ.

Chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ trong tay lại to thêm, thậm chí kích động đến chảy ra chất lỏng trong suốt.

Bên tai nhớ tới tiếng Thương tiên sinh kêu rên, giống như có thêm chất xúc tác, cô há mồm trực tiếp ngậm vào.

Vẫn quá lớn, chỉ có thể nuốt vào một phần ba, nhưng chỉ như thế đã tới cổ họng, đè nén cảm giác muốn nôn, cô bắt đầu phun ra nuốt vào.

Nhìn tiểu mỹ nhân ngậm côn ŧᏂịŧ của mình, cái miệng nhỏ phun ra nuốt vào đúng là cổ vũ thú tính trong người.

"Đúng vậy, chính là thế. Bảo bối tuyệt lắm, ngậm sâu một chút, ưʍ..." Hai mắt Thương tiên sinh đã đỏ lên, du͙© vọиɠ trong ánh mắt khiến người ta phải sợ hãi.

Gân xanh nổi lên, ánh mắt anh đảo qua nơi khác, khi nhìn thấy một món đồ đặt ở góc phòng, anh lập tức dùng sức hông mạnh hơn.

Tô Oánh đang ngậm côn ŧᏂịŧ, đột nhiên bị chọc sâu thêm nữa, thiếu chút nôn ra.

Nước mắt trào xuống, cô ai oán ngẩng đầu nhìn Thương tiên sinh.

"Tao hóa, đừng gấp, lát nữa sẽ đút em ăn no." Nói rồi, anh rút côn ŧᏂịŧ ra, cứ mang theo cây gậy cương cứng như vậy xoay người đi lấy đồ.

Khi nhìn thấy cái hộp quen thuộc kia, Tô Oánh biết anh muốn chơi gì.

Hạ thân không tự chủ mà trào ra tao thủy.

Tiểu huyệt lại bắt đầu khép mở, giống như gấp đến không chờ nổi mà muốn có đồ vật đi vào.

"Chủ nhân, tiểu huyệt của Oánh Oánh đã ướt." Vặn vẹo mông, Tô Oánh nhào tới nắm lấy côn ŧᏂịŧ muốn liếʍ.

"Muốn được chủ nhân cắm như vậy?"

"Muốn bị chủ nhân cắm, muốn chủ nhân dùng sức thao."

Tô Oánh vội lấy lòng Thương tiên sinh, anh ấy ra bộ đồ tình thú cosplay thỏ đưa cho Tô Oánh.

"Cởi sạch quần áo, nhét cái này vào tiểu huyệt."

Đó là một cây dươиɠ ѵậŧ có lông tơ, không giống côn ŧᏂịŧ thật mang theo độ ấm, lạnh như băng.

Qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm, Tô Oánh cởi ra, bên trên có thể nhìn thấy chất lỏng sáng lấp lánh.

Cứ như vậy, dưới ánh mắt của Thương tiên sinh, cô đưa cây gậy kia vào tiểu huyệt.

"Ưʍ..."

Cây gậy lạnh sau khi nhét vào, gai trên đó xẹt qua vách tường mang theo kɧoáı ©ảʍ run rẩy.

Kɧoáı ©ảʍ tới quá mãnh liệt, thân thể lập tức mềm xuống, cũng may đồ đã nhét vào.

"Tới đây, nhìn tôi, mặc cái này lại."

Những thứ còn lại không cần Thương tiên sinh ra lệnh, Tô Oánh cũng sẽ mặc.

Nhưng thời điểm mặc, dươиɠ ѵậŧ giả đột nhiên rung lên, cái đuôi nhỏ bên ngoài đảo qua ấm đế, khiến cô thiếu chút ngã xuống giường.

"A... Ưʍ... Thật thoải mái... Thoải mái... Nhanh quá... A... A..."

Tần suất gậy thịt thật sự quá nhanh, cô sảng khoái đến không thể nhịn được mà vặn vẹo trên giường. Hai điểm trước ngực cũng bị đồ cosplay thỏ cọ xát, kí©ɧ ŧɧí©ɧ gấp đôi làm tiểu huyệt bên dưới lan tràn.

Tao thủy tí tách làm ướt khăn trải giường.

Một mảng rất lớn, giống như cô tè ra quần.

Hình ảnh da^ʍ mỹ kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của con người.

Anh trực tiếp xoay Tô Oánh lại, nâng mông lên cao, đánh một cái.

"A..."

Tô Oánh thất thanh kêu ra tiếng.

"Tao hóa, mới một ngày không làm em đã cơ khát như vậy! Có phải mỗi ngày đều muốn côn ŧᏂịŧ thao em không xuống giường đúng không?"

"Muốn... Chủ nhân thao tao huyệt của em, muốn chủ nhân lúc nào cũng thao, thao em không xuống giường được, thao em đến trong mắt chỉ có một mình chủ nhân, a... Sướиɠ... A..."

Trong mắt Tô Oánh tràn ngập du͙© vọиɠ, lúc này cô chỉ muốn được thao, được cắm, chỉ có như vậy mới giảm bớt cảm giác ngứa ngáy ở tao huyệt.

"Tiểu tao hóa tham lam như vậy, để tôi xem bên dưới chảy nhiều nước chưa!"

Nói rồi, anh cúi đầu liếʍ tao thủy chảy ra.

"Nhiều nước thật, xem ra chỉ thao như vậy không thỏa mãn em nỗi, tao huyệt cơ khát thế mà."

Anh đưa đầu lưỡi xẹt qua âʍ ɦộ, đảo qua âm đế, mang theo sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mới.

"A... Đừng liếʍ chỗ đó... Sướиɠ..."

Tô Oánh run rẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ ngày càng nhiều, cây gậy vẫn ở tần suất cao không ngừng, tra tấn cô tới mơ mơ màng màng.

Thương tiên sinh rút đầu lưỡi ra, lần nữa vỗ mông Tô Oánh, nhìn ấn bàn tay lưu lại bên trên, anh cúi đầu hôn hai cái.

"Nói, em muốn cái này thao em, hay để côn ŧᏂịŧ của chủ nhân thao em!"

"A... A... Muốn côn ŧᏂịŧ của chủ nhân, côn ŧᏂịŧ của chủ nhân lợi hại nhất. Cái này không lớn bằng côn ŧᏂịŧ của chủ nhân, không dùng sức như côn ŧᏂịŧ của chủ nhân. Côn ŧᏂịŧ của chủ nhân có thể thao người ta tới cao trào phun nước..."

"Tao hóa, lập tức cho em!" Nói rồi, anh rút cây gậy trong tiểu huyệt ra, côn ŧᏂịŧ thật sự kích cỡ lớn hơn lập tức thay vào.

Tiểu huyệt vốn vì cây gậy rút ra mà không thỏa mãn, đột nhiên co rút, côn ŧᏂịŧ của Thương tiên sinh cắm vào bị hút chặt thiếu chút trực tiếp bắn tinh.

"Tao hóa, kẹp chặt như vậy là muốn anh bắn ngay cho em sao?"

"Ưʍ... Thô quá... Trướng quá... Chủ nhân bắn cho em, bắn vào tao huyệt của Oánh Oánh, để tao huyệt của Oánh Oánh chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chủ nhân..."

Kɧoáı ©ảʍ ập tới liên tục, Tô Oánh thật sự không chịu nổi. Đầṳ ѵú cọ xát với khăn trải giường, vừa đau vừa ngứa, tiểu huyệt bên dưới cũng bị côn ŧᏂịŧ cọ xát.

Hai loại tra tấn đến cùng một lúc khiến hai chân cô cũng run rẩy.

"Đều bắn cho em, đều cho em, bắn đầy tao huyệt của em, để em mỗi ngày đều chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi đến trường, bắn tới khi em có thai."

"Ưʍ... Chủ nhân bắn hết cho em đi, Oánh Oánh muốn chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chủ nhân đến trường học. Oánh Oánh là của chủ nhân, Oánh Oánh muốn sinh con cho chủ nhân... A a a... Dùng sức... Dùng sức thao tiểu huyệt của em... A..."