"Đai lưu manh!" Tô Nguyệt ngồi trên ghế, cô kinh hô một tiếng, hoảng loạn, "Tổng tài! Ở đây là văn phòng...""Anh không cho phép, không có người khác vào." Tống Diên Kỳ đạm thanh nói, "Hay là, em muốn cho người khác vào?"
"Em không phải em không có! Em..."
Tống Diên Kỳ biểu tình lạnh lẽo, tách chân cô ra, đặt trên tay vịn ghế dựa, "Đừng nhúc nhích. Tiểu thư ký, anh muốn em phụ trách, em đưa thư từ chức cho anh, em có ý gì? Anh là một người đàn ông truyền thống, anh không cho rằng quan hệ của chúng ta là loại mặc quần vào thì không quen biết."
Tô Nguyệt cạn lời, rụt bả vai, "Nhưng em có bạn trai..."
Tống Diên Kỳ sờ soạng túi áo cô, tìm thấy rồi, tiếng chuông di động vang lên, hắn nhìn tên lập lòe trên màn hình, nhấp chặt môi mỏng, cả người tảm ra hơi thở nguy hiểm lạnh lẽo.
Phanh, di động bị chọi bay, chia năm xẻ bảy.
Tiếng chuông đột nhiên im bặt.
Chỉ còn giọng nói tiếc nuối của Tống Diên Kỳ.
"Nga, vậy bây giờ em không có rồi."
Hốc mắt Tô Nguyệt hồng hồng, cô hít mũi, nhìn qua như rất ủy khuất, "Em không phải là cô gái hư không chịu trách nhiệm, nhưng mà tổng tài... Anh muốn em làm thế nào, mới xóa bỏ hết chuyện này được?"
"Biết mình sai?" Tống Diên Kỳ giơ mày kiếm.
Tô Nguyệt gật đầu, cô cũng biết trong chuyện này, cô không chiếm lý được, "Nếu em lỡ ngủ với anh, vậy tổng tài ngủ với em lại một lần đi, nói vậy, chúng ta huề nhau rồi..."
Tô Nguyệt cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Tống Diên Kỳ, nói chuyện càng nhỏ hơn.
Tống Diên Kỳ giơ tay sờ đầu cô, vừa lòng nói, "Không vội, bút này chúng ta từ từ tính. Tiếp, mở chân ra, anh kiểm tra."
"Tiểu thư ký, đừng sợ."
Giọng nói của hắn như có ma lực, hướng dẫn từng bước, Tô Nguyệt thẹn thùng giương rộng chân.
Tống Diên Kỳ vén váy cô lên, đầu ngón tay kéo nhẹ, nội y mỏng tanh đã bị kéo xuống, âʍ ɦộ phấn nộn hiện ra trước mắt, bởi vì tính ái lần trước quá mức thô bạo, môi âʍ ɦộ vẫn còn sưng đỏ.
Hắn lấy một tuýp thuốc mỡ không biết từ đâu ra, bôi một ít lên đầu ngón tay, Tô Nguyệt lập tức hiểu tổng tài muốn làm gì, sợ tới mức kẹp chặt hai chân, che lại phía dưới, mặt đỏ như quả cà chua, "Nhưng mà... Tổng tài... Em tự làm được."
"Lấy tay ra." Đùi thon dài của Tống Diên Kỳ chen vào, quần tây lạnh lẽo chống lại đùi lỏa lồ bóng loáng, dù Tô Nguyệt muốn kẹp chặt hai chân cũng không được, hắn xụ mặt, vẻ mặt nghiêm túc.
Nghe tiếng động, Tô Nguyệt rụt vai, sợ hãi hỏi, "Tổng tài, anh phải bảo đảm chỉ bôi thuốc mỡ cho em, không được làm chuyện khác."
Tống Diên Kỳ không trả lời, nhưng ngón tay thon dài đã bắt đầu hành động, hai chân mở rộng, hắn có thể nhìn thấy khe hở giữa đùi, chuẩn xác không lầm chen ngón tay vào đường đi ấm áp.