Bẫy Rập Của Thầy Bói

Chương 11: Tham hoan, thẳng nam thỏa hiệp

Vui thích xong xuôi, hai người sa vào tìиɧ ɖu͙© cũng phải quay về hiện thực.

Thẩm Thanh Ngôn tưởng sau khi Ngô Kiệt biết được chân tướng sẽ phẫn nộ, hoặc né tránh mình, nhưng kết quả lại không phải như thế.

Thẳng nam ngốc này lấy lại tinh thần rồi thì lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, đầu tiên là ngẩn ngơ nhìn giữa hai chân không ngừng chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, sau đó mới nhíu mày, vẻ mặt phức tạp nhìn Thẩm Thanh Ngôn.

Thẩm Thanh Ngôn né tránh nhìn sang nơi khác, không dám nhìn thẳng cậu.

“Cho nên, nghi thức đều là giả ạ?” Ngô Kiệt vẫn là quan tâm nghi thức trước tiên.

“Không, nghi thức là thật, đúng là nghi thức cầu con.” Thẩm Thanh Ngôn vội trả lời, đồng thời thầm nói trong lòng, chẳng qua là thêm phân đoạn cᏂị©Ꮒ em mà thôi.

Ngô Kiệt thở một hơi dài nhẹ nhõm, nói:

“Vậy là tốt rồi.”

“Anh Thanh Ngôn, chuyện này anh đừng nói với ai là được. Nếu để người khác đã biết, xấu hổ lắm.”

“Cứ như vậy? Em không tức giận à?” Thẩm Thanh Ngôn sửng sốt.

Ngô Kiệt hơi ngượng ngùng vò đầu, nói:

“Lúc nãy biết thì hơi tức, nhưng là nghĩ lại, bị anh làm cái kia cũng không mất khối thịt. Hơn nữa, Trong khoảng thời gian này, toàn là anh chiếu cố em... Nghĩ đến điểm tốt của anh thì không tức giận nữa.”

Cậu vừa nói xong thì Thẩm Thanh Ngôn giơ tay ôm chặt lấy thanh niên trước mặt này.

“Không giận thì tốt.” Thẩm Thanh Ngôn ôm cổ cậu, như muốn vui quá mà khóc.

Hắn vốn đã chuẩn bị tốt “Đánh không đánh lại, mắng không cãi lại, bị đánh chết cũng là xứng đáng”, kết quả đối phương lại tự dỗ mình xong?

Thật là chàng trai tốt, nếu sớm mấy năm gặp được em thì tốt biết mấy!

“Anh, đừng ôm chặt thế, khó thở.” Ngô Kiệt đỏ mặt đẩy Thẩm Thanh Ngôn hai cái lại như thế nào cũng không đẩy hắn ra được, chỉ đành mặc kệ.

“Ở lại với anh được không?” Thẩm Thanh Ngôn dán tai Ngô Kiệt, lại hỏi một lần nữa.“Không phải em muốn vào đại học à? Anh có thể sắp xếp cho em! Anh còn có thể tìm bác sĩ trị chân cho em, chỉ cần em ở lại!”

“Anh Thanh Ngôn, anh đừng làm khó em.” Ngô Kiệt nhẹ lắc đầu, trả lời:“Trong nhà đã thúc giục em một tháng, trừ phi em đoạn tuyệt quan hệ với cha mẹ, không thì lần này thế nào cũng phải trở về!”

“Haizz, được rồi.” Thẩm Thanh Ngôn dúi đầu vào cổ cậu, tham lam ngửi mùi hương trên người cậu trai trẻ.

Ngô Kiệt nhân nhượng với thẳng thắn khiến Thẩm Thanh Ngôn không thể tiếp tục tùy hứng yêu cầu bất kỳ điều gì.

Chỉ có một việc không thể tránh khỏi, chính là khi hắn ôm chặt cậu, dươиɠ ѵậŧ vừa bắn một lần lại không chịu khống chế cương cứng.

“Anh, sao anh cương rồi?” Ngô Kiệt cũng phát hiện cơ thể Thẩm Thanh Ngôn biến hóa, không khỏi cứng họng.

“Ở cạnh em, không cương mới khó.” Thẩm Thanh Ngôn đáp.

Hắn lại đẩy Ngô Kiệt ngã lên giường, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn để háng Ngô Kiệt, trong bụng như có tà hỏa đang thiêu đốt.

“Em nói anh nghe, anh dùng dươиɠ ѵậŧ thọc em, em có sướиɠ không?” Thẩm Thanh Ngôn nghiêm trang hỏi.

Thật ra, vấn đề này không cần hỏi nhiều, thân thể Ngô Kiệt trong vô số lần giao hợp đã đưa ra đáp án.

Nhưng đối với Thẩm Thanh Ngôn, hắn chỉ là muốn nghe Ngô Kiệt chính miệng trả lời mà thôi.

Ngô Kiệt sửng sốt, hiển nhiên không ngờ Thẩm Thanh Ngôn sẽ hỏi cái vấn đề này, cậu nghiêng đầu, một lúc lâu sâu mới nói câu:“Cũng được.”

Câu trả lời ba phải cái nào cũng được như thế đương nhiên không thể làm Thẩm Thanh Ngôn vừa lòng.

Thế là, Thẩm Thanh Ngôn hôn từ trên xuống, nhẹ ngậm đầṳ ѵú Ngô Kiệt, bàn tay quen nẻo bao bọc côn ŧᏂịŧ giữa hai chân cậu, ngón tay nhẹ cọ xát qυყ đầυ, cho đối phương đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Gần như trong một giây, dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Thẩm Thanh Ngôn, dươиɠ ѵậŧ nửa mềm của Ngô Kiệt dựng thẳng lên.

“A ah... Anh, đừng như vậy.” Ngô Kiệt rêи ɾỉ một tiếng, đôi tay túm chặt cánh tay Thẩm Thanh Ngôn.

“Buông ra.” Thẩm Thanh Ngôn trầm giọng nói.

Ngô Kiệt nức nở, dưới ánh mắt của Thẩm Thanh Ngôn thả cánh tay Thẩm Thanh Ngôn ra.

Thẩm Thanh Ngôn tiếp tục thăm dò xuống dưới, hôn từ ngực xuống bụng nhỏ lưu lại một vết nước dài, đầu lưỡi dừng ở dươиɠ ѵậŧ cứng rắn nóng bỏng, sau đó ngậm qυყ đầυ đỏ vào trong miệng.

Thẩm Thanh Ngôn cực kỳ hiếm khẩu giao cho người khác, ngay cả sao nam nổi tiếng Cố Tiểu Vĩ cũng chưa từng được hưởng thụ đãi ngộ như vậy.

Mà Ngô Kiệt thì dại ra một trận, bị kɧoáı ©ảʍ đột nhiên đánh úp, hai cánh mông lập tức căng chặt. Sau đó, khi cậu thấy Thẩm Thanh Ngôn chôn giữa hai chân chính mình ngậm phần đỉnh dươиɠ ѵậŧ, mới ý thức được loại kɧoáı ©ảʍ này từ đâu mà đến.

Dù Ngô Kiệt đã là ông bố có hai con gái nhưng chưa từng được ai dươиɠ ѵậŧ.

Thẩm Thanh Ngôn vô tình lại cướp đi một cái “lần đầu tiên”của Ngô Kiệt.

“Anh Thanh Ngôn, đừng liếʍ, bẩn!” Ngô Kiệt duỗi tay nâng mặt Thẩm Thanh Ngôn, giọng nói run rẩy.

“Em nói cái gì? Em dám nói ‘bé Kiệt’ bẩn?” Thẩm Thanh Ngôn giả vờ phẫn nộ, thuận thế tát một cái lên cái mông vểnh.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, vẫn là Ngô Kiệt thua trận.

“Trong mắt anh, không ai sạch sẽ bằng em.” Thẩm Thanh Ngôn nói như thế, túm chặt tay Ngô Kiệt, mười ngón đan xen.

Hắn tiếp tục vùi đầu giữa hai chân Ngô Kiệt, nuốt dươиɠ ѵậŧ cương cứng vào trong miệng.

Dươиɠ ѵậŧ Ngô Kiệt có kích cỡ không nhỏ, chiều dài khoảng 18cm, sau khi cương nổi gân xanh cũng vô cùng đồ sộ.

Thẩm Thanh Ngôn nuốt vào gần một nửa, đã cảm giác qυყ đầυ chạm cổ họng mình, cảm giác có dị vật mãnh liệt làm hắn theo bản năng có hơi buồn nôn, nhưng hắn vẫn cố nhịn xuống.

Hắn hơi khép mắt, chờ đến khi thích ứng cảm giác không khoẻ này thi lập tức lại nuốt một đoạn vào sâu hơn.

Thẩm Thanh Ngôn nghe được một tiếng “Ực”, cổ họng truyền ra một tiếng nuốt nước bọt, ngay sau đó qυყ đầυ cực lớn bị ép đẩy vào thực quản, cảm giác này như nuốt vào cả cây xúc xích.

Thực quản hắn theo bản năng co rút, liên tục nuốt muốn nuốt cả phần còn lại vào.

“Ức... Ưm!” Ngô Kiệt phát ra một chuỗi rêи ɾỉ đè nén, cơ bắp banh càng chặt.

Thẩm Thanh Ngôn cảm giác được dươиɠ ѵậŧ trong miệng lại cứng hơn, thậm chí còn phình to hơn, thế là vội phun qυყ đầυ ra khỏi yết hầu.

Hắn không muốn Ngô Kiệt bị hắn ngậm bắn nhanh như thế.

“Sướиɠ không?” Thẩm Thanh Ngôn lau miệng, khàn giọng hỏi.

“Ừm.” Ngô Kiệt che mặt, nhẹ nhàng gật đầu.

Màu đỏ ửng quen thuộc cứ như lửa cháy lan tràn từ cổ ra khắp gương mặt và ngực bụng cậu.

Thẩm Thanh Ngôn không nhịn được nâng mặt chàng trai này, hôn lên đôi mội mỏng mà gợi cảm của cậu.

Đồng thời, tay hắn cũng không nhàn rỗi.

Ngón tay thon dài trắng nõn lại xâm nhập cấm địa giữa hai cánh mông, nhẹ quét nếp uốn mẫn cảm, kɧıêυ ҡɧí©ɧ miệng huyệt chưa kịp khép lại.

“Ngô Kiệt, chúng ta lại làm một lần nữa được không?” Thẩm Thanh Ngôn đè lên người Ngô Kiệt, dùng giọng điệu gần như cầu xin hỏi.

Chân tướng đã bị vạch trần, lừa gạt nên hạ màn, quan hệ của hai người cũng nên đưa ra ánh sáng.

“Anh muốn làm gì thì làm đi, em nghe anh hết.” Ngô Kiệt dùng đôi tay che mặt, nhỏ giọng nói.

Tiếng nói của cậu còn vương hương vị tìиɧ ɖu͙©.

Nếu Ngô Kiệt còn chỗ nào không đủ thẳng thắn, thành khẩn với Thẩm Thanh Ngôn, thì chính là ở trên giường.

“Thế em nhìn anh đi.” Thẩm Thanh Ngôn nói, kéo tay Ngô Kiệt ra khỏi mặt.

Trong giây lát, ánh mắt Ngô Kiệt có hơi hoảng loạn và e sợ.

Thẩm Thanh Ngôn thì ngay lúc này, tách hai chân Ngô Kiệt ra, qυყ đầυ nóng bỏng để ngay miệng huyệt mẫn cảm.

Hậu huyệt vừa bị cᏂị©Ꮒ một lần còn khép lại được, mà tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị bắn vào trước đó giúp cắm vào càng cực kỳ dễ dàng. Nếu Thẩm Thanh Ngôn muốn, thậm chí có thể nhẹ thọc một cái là lút cán.

Nhưng Thẩm Thanh Ngôn không sốt ruột cắm vào, mà dùng qυყ đầυ nhẹ cọ miệng huyệt thăm dò, từng chút kɧıêυ ҡɧí©ɧ Ngô Kiệt nổi lên du͙© vọиɠ.

Chỉ một lát thì Ngô Kiệt bất an vặn vẹo mông.

“Ưʍ... Anh, có thể.” Ngô Kiệt mím chặt môi, giọng lý nhí.

“Có thể cái gì?” Thẩm Thanh Ngôn cười hỏi.

Hắn gác cặp chân dài của Ngô Kiệt lên vai, từ trên cao nhìn xuống thưởng thức thân thể gần như hoàn mỹ của cậu.

“Có thể... Có thể cắm vào.” Ngô Kiệt trả lời, giọng nhỏ như muỗi kêu.

“Hả? Có thể cắm cái gì vào cơ?” Thẩm Thanh Ngôn hỏi lại, đôi tay thuận thế xoa bóp cơ ngực Ngô Kiệt, xoa đầṳ ѵú đỏ bừng.

Ngô Kiệt nghẹn nửa ngày, cuối cùng nói ra nửa câu sau:

“Côи ŧɧịt̠ anh Thanh Ngôn.”

Nghe được đáp án mình muốn, Thẩm Thanh Ngôn hung hăng đẩy eo, đẩy dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng vào chỗ sâu nhất trong thân thể Ngô Kiệt.

Ngô Kiệt đau hô một tiếng “A”, ngón tay ga trải giường dưới thân.

“Thả lỏng ra.” Thẩm Thanh Ngôn trấn an thanh niên dưới thân, đồng thời lặng lẽ chịu đựng đường ruột xoắn chặt.

“Ừm...” Ngô Kiệt từ xoang mũi phát ra tiếng trả lời nặng nề.

Không giống mấy lần bị lừa trước, lần này, trong quá trình làʍ t̠ìиɦ, dù là dạo đầu hay là cắm vào đều là lúc cậu tỉnh táo, thậm chí trước đó còn có sự đồng ý của cậu.

Ngô Kiệt không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả cảm giác của mình lúc này.

Thẩm Thanh Ngôn hôn môi, vuốt ve, cắm vào... Cậu có thể tiếp thu tất cả, không hề cảm thấy phản cảm. Nhưng hai người đàn ông làm loại chuyện này là sai nhỉ?

Ngô Kiệt cảm thấy đầu óc mình rối loạn, không thể tự hỏi.

Mà căn dươиɠ ѵậŧ còn thô to Thẩm Thanh Ngôn còn đang thọc hoa cúc cậu, mỗi lần thọc rút đều khiến tư duy mà cậu vất vả ngưng tụ bị đâm cho nát nhừ.

Cậu cảm giác thân thể mình như bị đốt lửa, đốm lửa này là từ nơi bị Thẩm Thanh Ngôn cắm vào bắt đầu lan tràn khắp nơi. Mỗi lần hắn va chạm đều nghiền đốm lửa vào sâu hơn, làm bỏng cháy các dây thần kinh trong cơ thể cậu.

“Em sờ thử đi.” Thẩm Thanh Ngôn đột nhiên ghé vào tai cậu, nói.

Ngô Kiệt nghe theo vươn tay, theo Thẩm Thanh Ngôn chỉ dẫn sờ nơi hai người liên tiếp.

Hậu huyệt nhỏ hẹp bị dươиɠ ѵậŧ của Thẩm Thanh Ngôn căng tròn, mỗi một nếp uốn đều bị kéo duỗi thành trơn nhẵn, theo dươиɠ ѵậŧ ra vào toàn là hỗn hợp bọt từ tϊиɧ ɖϊ©h͙ với nước bọt.

“Thích không?” Thẩm Thanh Ngôn áp xuống, ôm Ngô Kiệt vào trong ngực.

Vấn đề này cùng với dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng trong cơ thể phá nát lý trí của Ngô Kiệt.

Trong khoảnh khắc này, Ngô Kiệt đột nhiên suy nghĩ cẩn thận vấn đề khiến mình bối rối.

Khi Thẩm Thanh Ngôn gầm nhẹ lại bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào thân thể cậu, Ngô Kiệt cũng đồng dạng rên nhẹ, phát tiết du͙© vọиɠ.

“Dạ... Thích.” Ngô Kiệt nghe được mình trả lời như thế.