Luận Cách Chính Xác Ăn Một Tiên Tu Ngây Thơ Tự Đưa Tới Cửa

Chương 5: Sư huynh... thích không (H)

Tạ Chiếu cụp mắt, thấy Lê Thính cũng đang nhìn mình.Bốn mắt nhìn nhau, khóe mắt Tạ Chiếu cong cong.

Thần sắc Lê Thính đột nhiên có chút ngẩn ngơ. Sư huynh không làm gì thì y cũng đã muốn dâng cả mạng sống của mình cho sư huynh rồi. Bây giờ sư huynh lại ôm y, trêu chọc y, rồi còn dịu dàng nhìn y, cười với y...

Ngón tay ấn vào cánh hoa tách ra hai bên, khe thịt ấm áp, mềm mại hoàn toàn phơi bày trong không khí lạnh lẽo, không nhịn được mà hơi co vào.

"Sư huynh," cố gắng ép âm thanh ra khỏi đầu lưỡi, Lê Thính xấu hổ đến mức muốn chết, nhỏ giọng hỏi: "Sư huynh... thích không?"

Tạ Chiếu đột nhiên siết chặt hai tay, lòng bàn tay nắm lấy phần thịt mềm trước ngực Lê Thính, hai miếng thịt phẳng mịn hơi nhô lên, như bầu vυ' của thiếu nữ mới lớn.

Ngón tay nắm chặt, ra sức nhào nặn phần ngực của Lê Thính, hai ngón tay cái thì trêu chọc núʍ ѵú, lòng bàn tay dùng sức ấn xuống.

Núʍ ѵú vừa trướng vừa hồng của Lê Thính lún xuống, ngón tay cái không ngừng đâm, cào cấu, hai tay đồng thời bóp bầu vυ', nhào nặn như đang vắt sữa.

"A, a... sư huynh, sư huynh!... căng quá, trướng quá... Mạnh quá... A... Sư huynh...”

Lúc này Lê Thính chẳng còn tâm trạng mà quan tâm đến chuyện có cử động loạn hay không, y co vai lại, phần da thịt tiếp xúc với lòng bàn tay của Tạ Chiếu không ngừng nảy lên, vặn vẹo liên tục.

Bầu vυ' căng tức chỉ cần bóp nhẹ là co giật dữ dội, huống hồ lại bị bóp chặt và không ngừng xoa bóp như thế này.

Vai và cổ trong nháy mắt bị mồ hôi làm ướt, những sợi tóc đen dính chặt vào nhau.

Ngực Lê Thính đỏ ửng, xương quai xanh và vai đều có màu hồng phấn, mồ hôi lấp lánh, trên bầu vυ' sưng tấy hơi nhô lên, những dấu ngón tay đỏ tươi đậm nhạt chồng chéo loang lổ.

Cảm giác đau đớn, khó chịu và kɧoáı ©ảʍ cùng lúc thiêu đốt dây thần kinh, Lê Thính cảm thấy tê dại từ gáy đến thẳng đầu ngón chân, thân thể mềm nhũn.

Sau bảy tám lần nhào nặn, đầu ngón tay của Tạ Chiếu lập tức kẹp chặt lấy núʍ ѵú của Lê Thính, đồng thời siết chặt tay lại, dùng sức vân vê.

Lê Thính nâng hông lên, cả người cứng ngắc, thân thể co rút một hồi rồi lại nặng nề ngã xuống. Cặp mông đầy đặn va vào ván giường, bắp đùi đẫm mồ hôi, lắc lư tạo thành những con sóng thịt nhỏ.

Lê Thính cố gắng dang rộng hai chân, các đốt ngón tay dùng sức đến trắng bệch, cố gắng bám chặt bắp đùi.

Nụ hoa bị kéo căng tới mức biến dạng, khe thịt mềm mại không ngừng co rút, ướŧ áŧ và đỏ thắm.

Bên trong hang động chật hẹp của Lê Thính đột nhiên co rút, sau đó có một dòng nước trong suốt phun từ bên trong ra, chảy dọc theo bắp đùi y mà thấm vào ga giường, tạo thành những vết ố càng lúc càng lan rộng.

Dưới thân Tạ Chiếu, Lê Thính nhắm chặt mắt thở hổn hển, đôi môi đỏ ướŧ áŧ, vài sợi tóc đen rối bết vào cánh môi. Nhị hoa bên dưới co thắt từng cơn, khe hẹp nhỏ còn chậm rãi chảy ra chất lỏng, tạo thành một sợi chỉ bạc trơn nhẵn.

Tạ Chiếu vuốt ve đầu Lê Thính, y khẽ mở mắt, đôi mắt ướŧ áŧ lộ vẻ lưu luyến, trong khoang mũi phát ra tiếng nức nở khe khẽ, nhẹ nhàng cọ cọ vào lòng bàn tay của sư huynh.

Tóc dài quấn quanh ngón tay, lưu luyến vô hạn.

Tạ Chiếu dùng đầu ngón tay vuốt những sợi tóc rối bên tai Lê Thính, vén ra sau tai cho y. Sau đó, hắn cúi người xuống, đôi môi mỏng hôn lên giữa lông mày Lê Thính, đôi môi chạm vào làn da mịn màng, nhẹ nhàng lưu luyến.

Đôi tay của hắn đặt trên eo Lê Thính, đột nhiên dùng sức thít lại, kẹp chặt vòng eo thon gọn của y, đưa đẩy hông tiến về trước.

Dưới vạt áo trắng như tuyết, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng chống vào mật huyệt.

Dươиɠ ѵậŧ màu tím đen, kích thước kinh người, thân dươиɠ ѵậŧ như thân rồng độc, mạch máu gân xanh rõ ràng. Qυყ đầυ của hắn sưng to hơi nhếch lên, mở rộng khe thịt , tiến quân thần tốc.