Nội Dung Được Mở:
Bấm để xem
Đóng lại
"Ai?"
Chu Hòa Đức, cũng chính là ông chủ Chu, nhìn về phía dãy phòng khách quý trên lầu 3.
Bởi vì nhà đấu giá sắp đặt rất tinh vi, cho nên người bên dưới cũng không thể nào phân biệt được âm thanh đó phát ra ở phòng nào.
Tuy nhiên, khi nhận ra đó là người trong phòng khách quý lên tiếng, nhiều người đã lộ vẻ mặt hiểu rõ.
Những người có thể vào phòng khách quý, không giàu thì cũng sang, đều có chút lai lịch, nếu không sẽ không dám đối đầu với Chu Hòa Đức như thế này.
Điều này khá thú vị, cái gã Chu Hòa Đức này cũng không phải là người tốt tính gì, thậm chí còn có chút kiêu ngạo, là người tự cao tự đại, tự cho mình là cao nhất, bây giờ lại bị chế giễu ở trước mặt mọi người như thế này, lão ta tự nhiên muốn lấy lại mặt mũi.
Quả nhiên, cho dù đoán được là người nào đó trong phòng khách quý, thì vẻ mặt của Chu Hòa Đức cũng không hề lộ ra vẻ sợ hãi, ngược lại còn cười lạnh một tiếng.
"Có gan thì mau bước ra, trốn trong đó thì có bản lĩnh gì chứ!"
Sở dĩ lão ta ngồi phía dưới là bởi vì biết được hôm nay Hạ Nhân Nhân sẽ đích thân chủ trì buổi đấu giá, chứ nếu không thì lão ta cũng sẽ ngồi trong phòng khách quý như mọi khi rồi.
Ở Lâm Châu này, rất ít người dám đối với lão ta coi thường như vậy, ngay cả thành chủ Lâm Chính Vũ cũng sẽ không nói với lão ta bằng giọng điệu này. Tức giận đến mức bật cười, ánh mắt Chu Hòa Đức u ám quét nhìn xung quanh trên lầu.
Có điều Mộ Thanh Lan lại không định để ý đến lão ta. Thay vào đó, thầm hỏi trong lòng:
"Ngươi xác định thứ này đáng giá sao?"
Trong khí hải, Chu Tước vươn hai cánh rung động, có chút hưng phấn: "Cái này làm sao có thể đo lường được bằng tiền!"
Mộ Thanh Lan hiểu rõ gật đầu: "Đó chính là đáng giá."
Ngẫu nhiên, nàng nhìn về phía dưới đài, không chút để ý mở miệng:
"300 vạn kim tệ."
Giọng điệu bình đạm, như thể đang thảo luận xem hôm nay ăn gì.
Tuy nhiên, mọi người bên dưới lập tức trợn tròn mắt kinh ngạc - ba trăm vạn kim tệ?
Người này rốt cuộc là ai? Có bị điên không? Cho dù có tiền thì cũng không nên tiêu như vậy chứ?
Bộ Nghê Hoàng Thải Y đó, tuyệt đối không đáng với cái giá này đâu!
Như vậy, điều này chẳng phải là nói rõ là muốn chơi khăm Chu Hòa Đức sao?
Trong lúc nhất thời, trong khu vực yên tĩnh không tiếng động, tất cả mọi người thần sắc bất định nhìn lên phòng khách quý trên lầu, trong lòng lại thầm nghĩ, rốt cuộc là ai dám làm chuyện này.
Chu Hòa Đức cũng sững người, lão ta cũng nghĩ rằng bên kia sẽ tăng giá, nhưng lại không nghĩ rằng vừa ra tay liền bỏ thêm một trăm vạn kim tệ.
Chung quanh không ít tầm mắt nhìn lại đây, Chu Hòa Đức cau mày.
"350 vạn!"
Lão ta muốn nhìn xem, rốt cuộc thì người này dựa vào cái gì để cùng lão ta tranh đoạt!
Vẻ mặt của Mộ Thanh Lan cũng không gợn sóng.
"Bốn trăm vạn."
Ồ -
Mọi người há hốc mồm.
Bốn trăm vạn?
Chơi lớn như vậy chắc chắn không phải là người bình thường có thể lấy ra được, huống chi chỉ còn là đối với cái bộ Nghê Hoàng Thải Y này?
Phải biết rằng, tuy Thải Linh Hổ tuy rằng rất hiếm, nhưng cũng chỉ là Nguyên thú ngũ phẩm, bốn trăm vạn, thật sự là không đáng.
Nhưng Mộ Thanh Lan làm như vậy, lại cũng không phải vì nhất thời nhanh miệng.
Ngược lại, nàng chính là biết được thứ này thực sự là một bảo vật, vì vậy nàng mới quyết tâm chụp được nó.
Vừa rồi khi Nghê Hoàng Thải Y vừa xuất hiện, nàng liền cảm thấy Chu Tước trong cơ thể có chút khác lạ.
Lúc đó, nàng đã cảm thấy có điều gì đó bất thường rồi.
Chu Tước là một Nguyên thú cấp chín, trong số các Nguyên thú, địa vị của nó cực kỳ cao.
Tương tự, nó cũng rất nhạy cảm với những con Nguyên thú khác.
Mộ Thanh Lan trong lòng mơ hồ đoán được, khả năng chính là do Nghê Hoàng Thải Y kia, không đơn giản như vậy, quả nhiên, Chu Tước cư nhiên nói bộ quần áo đó, cũng không phải dùng lông của Thải Linh Hồ dệt thành, mà là Lục Thải Linh Hồ!
Đối với tộc Thải Linh Hồ, với việc nâng cao trình độ tu luyện của chúng, màu lông trên cơ thể chúng sẽ càng trở nên lộng lẫy hơn. Nói chung, Thải Linh Hồ đều là ngũ phẩm.
Tuy nhiên trên thực tế, trong tộc Thải Linh Hồ, nếu có con có thể tiếp tục đột phá thì sẽ có sự thay đổi.
Lục Thải Linh Hồ, chính là từ Thải Linh Hồ tiến hóa thành!
Tuy nhiên, Lục Thải Linh Hồ cực kỳ khó tìm, bản thân chúng cũng là Nguyên thú lục phẩm, người bình thường thậm chí chưa từng nhìn thấy chúng bao giờ, cho dù có nhìn thấy chúng, có thể sống sót thì cũng rất lợi hại. Cho nên làm sao có thể bắt được chúng và làm thành Nghê Hoàng Thải Y được chứ?
Vì vậy, ngay cả nhà đấu giá Hạ Thương này cũng không xác định được, nó là Lục Thải Linh Hồ!
Nếu không thì cái giá trị này, không biết đã tăng lên bao nhiêu lần rồi!
Mộ Thanh Lan có thể khẳng định, cho dù là ở Đế đô, cũng sẽ khiến cho không ít người tranh đoạt.
Cho nên, nàng không chút do dự đã trực tiếp thêm tới 400 vạn kim tệ!
Sắc mặt Chu Hòa Đức, đã không còn khó coi như bình thường nữa.
Lão ta chẳng thể ngờ, đối phương lại không biết điều như vậy, hơn nữa còn trực tiếp bỏ thêm nhiều như vậy!
Lão ta tuy rằng có tiền, nhưng thứ này, lão ta lại xài không được, vốn dĩ chính là tính chụp nó để lấy lòng Hạ Nhân Nhân mà thôi. Không ngờ Hạ Nhân Nhân lại có can đảm như vậy, dám cự tuyệt lão ta, mà hiện tại, lại xông ra một người, ra 400 vạn!
Dù giàu có đến đâu, lão ta cũng không thể lãng phí như vậy.
Nhưng mà lão ta tuyệt đối cũng không thể nuốt trôi cục tức này!
"450 vạn!"
Chu Hòa Đức nghiến răng, lão ta không tin, bên kia có thể tiếp tục!
Trong khu vực an tĩnh đến mức tiếng cây kim rơi cũng có thể nghe được.
Ánh mắt của một số người thậm chí cũng trở thành chờ mong - liệu người đó có tiếp tục tăng giá không?
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Nhân Nhân nhìn về một phương hướng nào đó không hề chớp, bàn tay trắng sáng đang nắm chặt cây búa nhỏ, ai cũng không thể biết, bây giờ nàng đang căng thẳng như thế nào.
Nàng sẽ không bao giờ nghe nhầm giọng nói đó, nhưng, làm sao có thể?
Làm sao hắn có thể xuất hiện ở đây được?
Trong im lặng, giọng nói kia cuối cùng cũng vang lên--
"500 vạn."
Ồ --
Mọi người náo động, trên mặt đều lộ ra vẻ không thể tin.
Còn có một ít thì lại nhìn về phía Chu Hòa Đức, có vẻ như đang chờ xem kịch vui.
Sắc mặt Chu Hòa Đức đỏ bừng, sau đó lại nhanh chóng trắng bệch, cuối cùng trở thành xanh mét.
500 vạn kim tệ!
Cho dù lão ta là một kẻ ngốc, cũng tuyệt đối sẽ không bao giờ tiếp tục tăng giá!
Người này, là muốn nói rõ hắn đến là vì lão ta!
Đôi mắt đẹp của Hạ Nhân Nhân đảo qua, rồi mở miệng một cách thích hợp:
"500 vạn lần nhất thứ."
"500 vạn lần thứ hai."
Nàng bỗng nhiên nghiêng đầu, liếc nhìn Chu Hòa Đức rồi nở nụ cười vô cùng quyến rũ.
"Ông chủ Chu, còn muốn tiếp tục tăng giá không?"
Hỏi câu này chẳng khác nào tát vào mặt Chu Hòa Đức!
Nhìn đến biểu hiện của Chu Hòa Đức, Hạ Nhân Nhân mới vừa lòng cười, tiếng nói nghe ra cũng nhẹ nhàng không ít:
"500 vạn lần ba!"
Đông!
"Thành giao!"
Khi giọng nói của nàng rơi xuống, trong khu vực tức thì ồn ào lên.
Váy mà thật sự ra 500 vạn?
Người nọ rốt cuộc là ai?
Rầm!
Trong lúc mọi người đang nghị luận sôi nổi, thì đột nhiên có tiếng đập phá đồ đạc vang lên, mọi người đều giật mình, sau đó nhìn lại thì sắc mặt xanh mét của Chu Hòa Đức.
Mà chỗ ngồi bên cạnh lão ta cũng đã lộn xộn.
Bầu không khí trở nên hơi lạnh.
Nụ cười trên mặt Hạ Nhân Nhân cũng dần tắt.
"Ông chủ Chu, ngài đây là có ý gì?"
"Có ý gì à? Ta mới phải hỏi ý của các ngươi là gì này!" Chu Hòa Đức tràn đầy tức giận, "Vừa rồi khi ta nói muốn chụp được thì sẽ cho ngươi, ngươi còn dám từ chối, nhưng bây giờ đã có người khác chụp được, thì biểu hiện của ngươi lại thay đổi. Ta muốn hỏi, nhà đấu giá Hạ Thương của các ngươi chính là làm ăn như vậy sao?"
"Hôm nay nếu các ngươi không cho ta một lời giải thích, đừng trách ta không khách sáo!"
Không ít người nhìn về phía Hạ Nhân Nhân, trong lòng có chút lo lắng.
Mỹ nhân vưu vật này trông đáng yêu thế kia, thì làm sao có thể là đối thủ của lão đồ vật Chu Hòa Đức này chứ?
Tuy nhiên, trái với dự đoán của mọi người, trên mặt Hạ Nhân Nhân không hề lộ ra vẻ sợ hãi thay vào đó là vẻ thờ ơ, khi Chu Hòa Đức nói xong thì trên mặt vẫn là nụ cười quyến rũ.
"Lời nói của ông chủ Chu quá nghiêm trọng rồi. Nhà đấu giá Hạ Thương của chúng ta làm ăn là để kiếm tiền, không phải để bù tiền. Mọi người đều biết rằng thứ này được đặt ở đây, người nào ra giá cao nhất sẽ lấy được. Nếu đã không ra giá nỗi, còn không để cho người khác ra giá cao để mua được à?"
Chu Hòa Đức lập tức tức giận: "Ngươi!"
"Còn có, ta gọi ngươi một tiếng là ông chủ Chu, chẳng qua là muốn cho mọi người ở đây thể diện, dù sao thân thiện cũng là tốt nhất, rốt cuộc cũng không ai muốn nghe lời nói cộc cằn, nhưng nếu là như vậy mà ngươi cho rằng nhà đấu giá Hạ Thương của chúng ta dễ bắt nạt, vậy cũng đừng trách chúng ta không khách sáo!"
Giọng điệu của Hạ Nhân Nhân vẫn thoải mái, nhưng lời nói lại vô cùng thâm thúy và mạnh mẽ, đập vào tai mọi người!
Chu Hòa Đức còn muốn cãi lại, Hạ Nhân Nhân liền tiến lên một bước, mỉm cười nhìn lão ta, từng câu từng chữ hỏi:
"Hay là, ông chủ Chu muốn hoàn toàn chống lại nhà đấu giá Hạ Thương của chúng ta?"
Chu Hòa Đức đã bị ngu rồi, tức giận nói:
"Ngươi là cái thá gì, cũng dám đại diện cho nhà đấu giá Hạ Thương?"
Chỉ là một đấu giá sư nho nhỏ, vậy mà cũng dám lớn tiếng như vậy!
Lão ta không tin, Nhà đấu giá Hạ Thương sẽ đắc tội lão ta chỉ vì một Hạ Nhân Nhân!
Chu Hòa Đức nói xong, đột nhiên vung tay lên, liền có mấy luồng Nguyên Lực, đi về phía Hạ Nhân Nhân!
Tuy nhiên, Hạ Nhân Nhân lại không né tránh hay trốn tránh, trên khuôn mặt quyến rũ của nàng, hiện lên một nụ cười lạnh.
Ngay khi tất cả mọi người đang đổ mồ hôi cho nàng thì đột nhiên có một uy áp mạnh mẽ ập đến!
Bên trong nhà đấu giá, năng lượng mạnh mẽ đột nhiên tràn ra từ nhiều góc, không tiếng động trừ khử công kích của Chu Hòa Đức!
Chu Hòa Đức sững sờ, trong lòng đột nhiên đau nhói, lập tức che ngực, sắc mặt tái nhợt.
Lão ra nhìn xuống, nhưng lại thấy có một vài lỗ máu trên ngực mình không biết đã xuất hiện từ khi nào! Bây giờ nó đang phun máu ra!
Đây, đây!
Chu Hòa Đức kinh ngạc cả giận nói: "Ai!"
"Nhà đấu giá Hạ Thương, há là nơi ngươi có thể tùy tiện giương oai sao."
Một giọng nói già nua đột nhiên vang lên, như từ bốn phương tám hướng truyền đến, rơi vào tai mọi người, làm cho người ta chấn động!
Cường giả! Tuyệt đối cường giả!
Mọi người kinh hãi câm miệng, Chu Hòa Đức mới chợt nhớ ra có vài nhân vật chịu trách nhiệm duy trì sự an toàn của nhà đấu giá Hạ Thương!
Trong phút chốc, vẻ giận dữ trên mặt lão ta đã biến mất, và thay vào đó chính là sự sợ hãi tràn ngập trong đáy mắt.
"Từ nay về sau, không được phép bước vào nhà đấu giá Hạ Thương một bước!"
Giọng già nua đó lại chậm rãi vang lên.
Chu Hòa Đức còn muốn biện giải, nhưng lại bị một lực mạnh mẽ trói lại, không thể nhúc nhích.
Ngẫu nhiên, mọi người nhìn thấy lão ta dường như bị một lực lượng vô hình trói buộc, ngã xuống đất rồi bị lôi ra bên ngoài.
Như vậy, không khác gì chó hoang.
"Bây giờ, còn có ai khác có ý kiến với ta không?"
Hạ Nhân Nhân vén tóc, tư thế tao nhã, lông mày và đôi mắt quyến rũ. Nhưng không ai lại dám xem nhẹ nữa.
* * *đề cử* * *
(Xong chương)
Bạn, Havie, RainbowQQ và 40 người khác thích bài này.
23 Tháng bảy 2022Tặng xuKhông thíchTrích dẫn
Mèo A Mao Huỳnh MaiKiểm duyệt viên
Bài viết:Tìm chủ đề672