Bấm để xem
Đóng lại
Người con gái trên khán đài, trông không quá 20 tuổi, nhưng gương mặt và cách trang điểm rất diễm lệ, xinh đẹp động lòng người, đặc biệt là sắc thái quyến rũ mờ nhạt giữa lông mày và đôi mắt, chính là điểm thu hút nhất.
Mộ Thanh Lan cũng biết cô gái này.
"Hạ Nhân Nhân, tỷ ấy không phải ở Đế đô sao? Tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?"
Mộ Thanh Lan lẩm bẩm.
Hạ Nhân Nhân này là mỹ nhân có tiếng của nhà đấu giá Hạ Thương ở Đế đô, nàng cũng là một đấu giá sư cực kỳ xuất sắc, có rất nhiều người theo đuổi, tuy nhiên Hạ Nhân Nhân cũng chưa từng công khai có tình cảm với ai, nhưng ngược lại có thể tự tin điêu luyện khi ở giữa đám đông, thủ đoạn cũng khá cao.
Chờ thêm vài năm nữa, e rằng nàng sẽ trở thành đấu giá sư hàng đầu trẻ tuổi nhất của nhà đấu giá Hạ Thương, nhưng nàng ấy làm sao lại có thể đến Lâm Châu, nơi cách Đế đô xa vạn dặm như vậy chứ?
Có điều nhìn phản ứng của mọi người, có vẻ như đây không phải là lần đầu tiên Hạ Nhân Nhân xuất hiện?
Hạ Nhân Nhân đứng đó, cơ thể như đang phát sáng vậy, đôi môi đỏ mọng câu ra liền khiến ánh mắt bao người bên dưới trở nên nóng rực.
Một người vưu vật* như vậy, quả thực là rất hiếm.
*vưu vật: Thứ hiếm lạ, rất quý (chỉ người phụ nữ đẹp hiếm thấy)
"Lần này, vậy mà là Hạ Nhân Nhân đích thân đứng ra đấu giá, thật sự là rất hiếm có!"
"Đúng vậy! Từ một tháng trước, vị đấu giá sư xinh đẹp này đã xuất hiện rồi, nhưng lại thu hút rất nhiều người theo đuổi! Chỉ cần nàng ấy phụ trách đấu giá, thì đồ vật lúc nào cũng có thể đấu giá cao, thật là lợi hại."
"Còn không phải là do gương mặt kia sao? Dáng người kia, nếu có thể.."
"Suỵt! Ngươi không muốn sống nữa à! Nghe đồn Hạ Nhân Nhân có bối cảnh rất bất phàm, ngay cả Hạ Tịch trưởng lão cũng phải cho ba phần mặt mũi, ngươi còn dám mơ ước sao?"
"Này, không phải ta vừa nói như vậy sao.."
Trong khu vực liền có một cuộc náo động ngắn.
Hạ Nhân Nhân dường như cũng đã quen với điều đó, nàng đảo mắt nhìn xung quanh:
"Quy định ở đây, chắc các vị cũng rõ cả rồi, ở đây Nhân Nhân sẽ không nói thêm nữa. Chúng ta liền bắt đầu đấu giá món đầu tiên nhé."
Nói xong, nàng khẽ giơ bàn tay trắng nõn lên, bên cạnh nàng liền có một cái đài hình trụ màu trắng ngọc bích dâng lên.
Mà ở trên đó, chính là đặt một thanh trường thương màu bạc.
Mặc dù cách một khoảng cách, nhưng cũng có thể cảm nhận được sát khí lạnh thấu xương từ trường thương đó phát ra!
"Nguyên khí Huyền giai cao đẳng-- Giao Long thương! Giá khởi điểm-- năm mươi vạn kim tệ!"
Không hổ là nhà đấu giá ở Lâm Châu, bắt đầu giá thấp nhất đã là 50 vạn kim tệ, thành Lạc Tây đúng là không thể so được.
"60 vạn kim tệ!"
"65 vạn!"
Dưới đài, cuộc đấu giá nhanh chóng bắt đầu, mặc dù đây không phải là Nguyên khí đỉnh cao gì, nhưng đối với nhiều người thì nó vẫn là một bảo vật rất tốt. Còn có một số người thì lại vì nhìn vào khuôn mặt của Hạ Nhân Nhân mà trả giá.
Do đó, giá cả cũng nhanh chóng tăng vọt lên 80 vạn kim tệ.
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Nhân Nhân cũng quét nhẹ một vòng:
"Không biết chư vị, còn có ai ra giá cao hơn không? Đây chính là món đầu tiên trong ngày hôm nay đấy."
Giọng nói rơi xuống, lại có người cao giọng hô:
"Một trăm vạn kim tệ!"
Không ít người đều là có chút giật mình.
Phải biết rằng, mức giá này chắc chắn chính là lỗ.
Hạ Nhân Nhân nhìn về một hướng nào đó, nụ cười trên mặt của nàng cũng trở nên rạng rỡ hơn.
"Ông chủ Chu thật là tuyệt."
Một người đàn ông trung niên cười lớn: "Bất quá cũng vì nụ cười này của Nhân Nhân thôi!"
Không ít người hít hà một hơi, bỏ một trăm vạn kim tệ, chỉ vì để cho Hạ Nhân Nhân cười? Đây thật đúng là xa hoa.
Có điều, ông chủ Chu cũng là một nhân vật có tiếng ở Lâm Châu, lắm tiền nhiều của, cho nên số tiền này quả thật chẳng là gì.
"Ông chủ Chu khách sáo rồi."
Hạ Nhân Nhân đảo mắt và cười đến vô cùng quyến rũ.
Dưới đài tức khắc có khá nhiều người đã rất ghen tị, nhưng tiếc rằng lại không có nhiều người giàu có như ông chủ Chu, vì vậy họ chỉ có thể nhìn cho đã con mắt mà thôi.
Mộ Thanh Lan ở trong phòng riêng, lẳng lặng quan sát, bỗng nhiên nhẹ nhàng nở nụ cười.
"Ông chủ Chu này thật đúng là chán sống rồi."
Hạ Nhân Nhân là ai? Ngay cả trong Đế đô cũng không có mấy người dám chính diện trêu chọc nàng, bởi vì nàng được nhà đấu giá Hạ Thương hậu thuẫn, lại được coi trọng, cho nên phàm là kẻ nào có ánh mắt đều sẽ cho nàng mặt mũi, cho dù là trong lòng có vài phần suy nghĩ về Hạ Nhân Nhân, thì cũng có rất ít dám trực tiếp quấy rối.
Ông chủ Chu này tự cho là ra tay rộng rãi thì có thể làm cho Hạ Nhân Nhân nhìn với con mắt khác sao, thật là quá ngây thơ.
Chỉ dựa vào một trăm vạn, chưa kể Hạ Nhân Nhân còn không thèm nhìn, chỉ cần dựa vào thái độ ngả ngớn vừa rồi của ông ta thì Hạ Nhân Nhân cũng tuyệt đối sẽ khiến cho ông ta đẹp mặt.
Bây giờ nụ cười của nàng càng rực rỡ thì sau này ông chủ Chu này sẽ gặp nhiều rắc rối càng lớn.
Có điều một khi đã như vậy, vậy thì Hạ Nhân Nhân rốt cuộc vì cái gì lại đến Lâm Châu chứ?
Ngón tay của Mộ Thanh Lan gõ nhẹ lên bàn một cách nhịp nhàng, rơi vào trầm tư.
Mặt khác, món đầu tiên được đấu giá như vậy cũng xem như là một khởi đầu tốt, bầu không khí dưới đài cũng nóng lên.
Phía sau cũng có một số món đấu giá, cũng có vài món thu hút sự cạnh tranh gay gắt, nhưng Mộ Thanh Lan lại chưa bao giờ mở miệng đấu giá cả.
"Nha đầu, rốt cuộc ngươi tới nơi này là để làm gì vậy? Cuộc đấu giá này đã diễn ra được một nửa rồi."
Tuyết U có hơi tò mò, nhưng lại không thể hiểu được Mộ Thanh Lan rốt cuộc muốn làm gì.
Mộ Thanh Lan chậm rãi nói: "Gấp cái gì."
Đúng lúc này, giọng nói của Hạ Nhân Nhân lại vang lên lần nữa.
"Món tiếp theo này có chút đặc biệt đấy nhé."
Ánh mắt của mọi người lập tức bị hấp dẫn.
Trên cái bụt bên cạnh Hạ Nhân Nhân trên sân khấu, lẳng lặng để một món.. Quần áo?
Màu sắc tổng thể của bộ quần áo rất lộng lẫy, có thể mơ hồ nhìn thấy vài tia sáng lấp lánh ở giữa, nhưng lại không làm cho người ta cảm thấy chói mắt, ngược lại rất sang trọng và tinh tế, khí thế và lộng lẫy.
Giống như là một góc của cầu vồng đã được lấy từ trên trời xuống để làm nên bộ quần áo này.
"Chư vị, món đấu giá này, tên là Nghê Hoàng Thải Y."
Hạ Nhân Nhân vừa mới nói xong câu này, thì có người đột nhiên cười phá lên:
"Nhà đấu giá Hạ Thương, bắt đầu từ khi nào mà ngay cả bộ quần áo cũng được đem ra đấu giá vậy? Nếu ta nhìn không lầm, thì đây là một bộ váy của nữ tử đúng không?"
Mọi người dưới đài lập tức cả kinh, ngẫu nhiên đều ồ lên.
Hạ Nhân Nhân cũng không có bất kỳ tức giận nào khi bị cắt ngang, ngược lại đôi mắt của nàng lại đảo qua:
"Ngài thực sự có nhãn lực tốt. Đây thực sự là dành cho phụ nữ mặc. Tuy nhiên, nó cũng không phải là một bộ quần áo bình thường. Bộ quần áo này được làm bằng chất liệu đặc biệt và có chức năng phòng thủ rất mạnh."
Dưới đài lập tức yên lặng, không ngờ thứ này lại có tác dụng phòng ngự?
"Ha ha, nhưng ta rất tò mò, bộ quần áo này làm bằng gì mà nó lại có công năng như vậy chứ?" Có người lại hỏi.
Hạ Nhân Nhân dường như không nghe thấy sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ trong những lời này, nàng mỉm cười nói:
"Sau khi trải qua sự giám định của chúng tôi, thì bộ đồ này được dệt từ lông của con Nguyên thú cấp năm" Thải Linh Hồ ". Ta tin chắc mọi người cũng đã nghe nói về Thải Linh Hồ rồi phải không?"
Ngay sau khi những lời này phát ra, biểu cảm của nhiều người đã thay đổi ngay lập tức.
Hóa ra là Thải Linh Hồ?
Đó chính là Nguyên thú cấp năm đấy!
Vậy bộ đồ đó..
"Bản chất của Thải Linh Hồ là tinh ranh và cực kỳ khó bắt. Để tạo ra một bộ quần áo như vậy sẽ phải tốn rất nhiều công sức. Mà khả năng phòng thủ của nó đủ để giảm một phần ba uy lực từ một đòn đánh của cường giả Lĩnh Chủ!"
Hạ Nhân Nhân dừng một chút, nhìn ánh mắt kinh ngạc của mọi người dưới đài, rồi từ từ cong môi.
"Không biết hiện tại, chư vị có hứng thú với món đấu giá này không?"
"Ha ha, Nhân Nhân tiểu thư đích thân tới đấu giá thì đã đoán được vật này hẳn là bất phàn rồi, quả nhiên là như thế!" Lập tức liền có người hoan hô và cũng lập tức thu hút một trận tiếng vang phụ họa.
"Chỉ không biết giá khởi điểm của Nghê Hoàng Thải Y này là bao nhiêu?"
Đôi môi đỏ mọng của Hạ Nhân Nhân khẽ mở:
"150 vạn kim tệ."
* * *
Mộ Thanh Lan nhẹ nhàng phun ra một hơi, giá khởi điểm này thật đúng là không thấp.
Nói đến cùng, chiếc váy này không khác gì một bộ áo giáp, tác dụng của nó thực sự rất hạn chế, cho nên cái giá này thực sự là rất cao.
Tuy nhiên, nếu Hạ Nhân Nhân dám đưa ra giá như thế, thì hiển nhiên cũng sẽ có người sẵn sàng đấu giá nó.
Không nói đến cái gì khác, chỉ cần có thể chống lại một phần ba sức mạnh của một vị cường giả Lĩnh Chủ thì cũng đủ khiến cho người ta bị cám dỗ rồi.
Nhưng có một điều rất quan trọng - đây là một chiếc váy đó nha.
Quần áo rất đẹp, mà tác dụng nghe cũng rất mạnh mẽ, nhưng cũng vì điều này, nên chỉ có nữ nhân mới có thể sử dụng chúng.
Mà phần lớn những người ngồi ở trong khu vực lại đều là nam giới.
Mặc dù trong quá trình tu luyện, kẻ mạnh là vua, không phân biệt nam nữ, nhưng nhìn chung, tỷ lệ nam giới có thể trở thành cường giả cao hơn nữ giới rất nhiều, vì vậy, vật này tuy là tốt nhưng phạm vi ứng dụng của nó lại rất hạn chế.
Không ngoài dự liệu, mặc dù lời nói của Hạ Nhân Nhân thu hút rất nhiều sự quan tâm của mọi người, nhưng lại có tương đối ít người lên tiếng đấu giá.
"155 vạn kim tệ!" Một cô gái trẻ mở miệng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Nghê Hoàng Thải Y, dường như rất là thích nó.
"160 vạn!" Một người phụ nữ xinh đẹp trung niên khác mở miệng.
Mộ Thanh Lan quét một vòng, có thể đoán được hầu hết những người mở miệng này đều là những người phụ nữ có thân phận địa vị cao ở thành Lâm Châu.
Nếu không cũng sẽ không dễ bỏ ra số tiền đó được.
Sau nhiều lần đấu giá, cuối cùng chỉ còn lại một thiếu nữ và người phụ nữ xinh đẹp trung niên đã lên tiếng trước tiên đó.
Có vẻ như hai người họ đều rất thích bộ Nghê Hoàng Thải Y này.
"175 vạn!" Người phụ nữ trẻ lại lên tiếng.
Lần này, người phụ nữ xinh đẹp trung niên rối rắm nhìn một hồi, cuối cùng đành chịu thua.
Còn cô gái kia thì trên mặt hiện lên một nụ cười đắc ý
Có người liền thấp giọng nghị luận.
"Là tiểu thư nhà họ Doãn! Chẳng trách nàng ta thật hào phóng!"
"Đúng vậy! Nghe nói nàng ta ở Doãn Gia rất được sủng ái đấy!"
"Có thể không sủng ái được sao? Nàng năm nay mới mười bảy tuổi, đã là Thần Phách Cảnh sơ kỳ, ngay cả toàn bộ Lâm Châu cũng không có mấy người có thể so sánh được! Hơn nữa ta còn nghe nói, Thành chủ đại nhân dường như là có ý định kết thân với nhà họ đấy, nếu chuyện này thành, thì thân phận của nàng, sẽ càng thêm quý trọng rồi!"
"Thành chủ đại nhân? Kết thân? Chẳng lẽ, là nhị thiếu gia?"
"Đâu có! Là một người khác!"
"Cái gì? Không phải là cái người bị bệnh đó.."
"Phi phi phi, lời này không nên nói bậy đâu! Lỡ người ta nghe thấy được, ngươi không muốn ở lại Lâm Châu này nữa à? Hơn nữa, nếu hai nhà kết thân thì năm nay nàng chính là vô cùng có khả năng sẽ đạt được một cái danh ngạch vào Khuynh Thiên Tháp đấy! Cho dù là hướng về phía cái này thì cũng làm cho người ta động tâm đó nha!"
"Cũng đúng.."
Doãn Hpan Nhan đương nhiên nghe rõ những cuộc thảo luận này, nhưng ả cũng không quan tâm.
Lần này, ả quyết định đến Khuynh Thiên Tháp rồi, nếu có được Nghê Hoàng Thải Y này, cho dù phần thắng có lớn hơn nữa thì ả tự nhiên cũng sẽ nắm lấy trong tay.
"175 vạn nhất thứ!"
Hạ Nhân Nhân cười khanh khách mở miệng.
"175 vạn lần thứ hai!"
Kỳ thực trong lòng nàng cũng biết, thứ này chú định sẽ không thể bán được giá cao, nhưng giá cả này cũng đã như mong đợi rồi, nên cũng không có gì để nói.
Nhưng không ngờ, vào lúc này, lại có một giọng nói đột nhiên vang lên:
"Nếu như Nhân Nhân tiểu thư chịu nể mặt, thì ta sẽ đấu giá bộ Nghê Hoàng Thải Y này, tặng cho Nhân Nhân, như thế nào?"
Mọi người cả kinh, quay đầu nhìn lại, thế nhưng lại nhìn thấy vẫn là ông chủ Chu đó mở miệng.
Tuy nhiên, ý nghĩa của những lời này cũng không thể rõ ràng hơn rồi.
Đôi mi dài của Hạ Nhân Nhân khẽ run lên, cơn tức giận trào dâng trong l*иg ngực, nàng bình tĩnh nhìn chằm chằm vào ông chủ Chu đó và nhẹ nhàng nói:
"Ông chủ Chu đây là có ý gì vậy? Bảo bối bậc này, Nhân Nhân quả thật không có phúc tiêu thụ đâu."
"Ha ha! Nếu nàng không có phúc tiêu thụ, thì những người khác cũng càng không có tư cách!" Bàn tay của ông chủ Chu vung lên, đôi mắt tựa hồ đều dán vào thân thể Hạ Nhân Nhân. "Không biết Nhân Nhân mặc vào, sẽ hấp dẫn đến cỡ nào.."
Hạ Nhân Nhân tức giận cười, hận không thể lập tức tiến lên đào mắt lão già này rồi đem cho chó ăn!
Lão ta là cái dạng gì mà dám nói những lời như vậy với nàng chứ? Mà Ông chủ Chu kia rõ ràng là không nhận ra mối nguy hiểm trong đó, thay vào đó lão ta mỉm cười và nói một cách đắc thắng:
"Doãn tiểu thư ra 175 vạn, thì ta đây sẽ làm tròn, 200 vạn kim tệ, như thế nào?"
Nói xong, lão ta quay đầu hướng về phía Doãn Hoan Nhan chắp tay:
"Doãn tiểu thư, lần này, ta chính là muốn đoạt thứ người khác yêu thích đấy, ha ha."
Doãn Hoan Nhan cũng không nghĩ tới nửa đường liền nhảy ra một tên Trình Giảo Kim*, mày nhăn lại, lập tức liền muốn tăng giá, nhưng lại bị người xung quanh ngăn lại.
*Nửa đường nhảy ra một tên Trình Giảo Kim: Kỳ đà cản mũi
"Tiểu thư, ông chủ Chu này không nên đắc tội."
Vì một bộ Nghê Hoàng Thải Y, thật sự là không đáng.
Vẻ mặt của Doãn Hoan Nhan càng thêm khó coi, nhưng thái độ của những người can ngăn ả lại kiên quyết nên ả do dự một lúc rồi cũng đành bỏ cuộc.
Ông chủ Chu nhìn về phía Hạ Nhân Nhân:
"Nhân Nhân, hiện tại hẳn là sẽ không có ai tăng giá nữa, thứ này, ta đấu giá được thì sẽ lập tức tặng cho nàng mặc, không biết.. có hãnh diện không?"
Hạ Nhân Nhân càng tức giận, cười càng thêm quyến rũ.
"Ông chủ Chu à, Nhân Nhân chỉ sợ cũng là vô phúc tiêu thụ thôi."
Sắc mặt của ông chủ Chu lập tức lạnh lùng:
"Ý ngươi là gì?"
Trong khu vực rơi vào sự im lặng chết chóc.
Hạ Nhân Nhân vén tóc ra sau tai và đôi mắt chớp nhẹ.
"Ngươi cho rằng ngươi là cái thá gì, lại dám nói chuyện với ta như vậy?"
Ông chủ Chu hình như tức đến lú, đột nhiên đứng lên, chửi ầm lên.
Ánh mắt của Hạ Nhân Nhân dần dần lạnh băng.
Vài hơi thở mờ mịt xung quanh cũng đột nhiên dao động yếu ớt.
Đúng lúc này, trong phòng kín, đột nhiên truyền đến một giọng nói lười biếng của một thiếu niên.
"Xưa nay các cuộc đấu giá đều là ai ra giá cao thì được, vậy tại sao lại phải rắc rối như vậy?"
Mọi người đều sửng sốt.
Hạ Nhân Nhân đột nhiên ngẩng đầu, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia sáng!
Giọng nói này, giọng nói này là.. nhưng, làm sao lại có thể được?
"Hai trăm vạn, rất nhiều sao?"
Giọng nói kia bỗng nhiên cười một tiếng, châm chọc mà khinh thường.
* * *đề cử * * *
(Xong chương)
Tiên Nhi, BạchLạc, Ayuxinh và 37 người khác thích bài này.
21 Tháng bảy 2022Tặng xuThíchTrích dẫn
Mèo A Mao Huỳnh MaiKiểm duyệt viên
Bài viết:Tìm chủ đề672