Nội Dung Được Mở:
Bấm để xem
Đóng lại
"Thiên Tinh Vẫn Trận!"
Khương Phong nhìn thứ trong tay Mộ Thanh Lan, ông ta lập tức mở to mắt nhìn và nói với vẻ không thể tin được.
Mặc dù ông ta không đích thân đến vào ngày đấu giá hôm đó, nhưng sau khi có rất nhiều chuyện xảy ra, ông ta cũng đặc biệt hỏi về hình dạng của viên Thiên Tinh Vẫn Trận đồ bị cướp.
Mà Khương gia cũng đã tìm kiếm toàn bộ Lạc Tây thành trong hơn nửa tháng, nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy gì.
Không ngờ nó lại xuất hiện vào lúc này!
Ông ta nhìn Mộ Thanh Lan, và đã hiểu rõ mọi chuyện gần như ngay lập tức, chỉ tay vào Mộ Thanh Lan một cách run rẩy--
"Là ngươi! Ngươi chính là cái người thần bí đó!"
Mộ Thanh Lan cong môi thành một nụ cười.
Khương Phong cảm thấy toàn thân trào dâng huyết khí, l*иg ngực gần như tức giận muốn nổ tung!
"Ngươi thật to gan! Vậy mà còn dám xuất hiện!"
Hơn nữa, vậy mà còn trực tiếp xông vào Khương gia như thế này!
Thật sự cho rằng Khương gia họ dễ bắt nạt như vậy sao?
"Lúc trước ngươi hại con trai ta, vậy mà bây giờ còn dám xuất hiện!"
Mộ Thanh Lan khẽ đưa tay lên, thân thể Khương Huyền liền rung lên như giẻ rách dưới tay của nàng.
Mà khi bàn tay của nàng dùng sức một cái, thì Khương Huyền đã bất tỉnh sẽ không còn cơ hội tỉnh lại nữa!
"Khương gia chủ kích động như vậy làm cái gì? Ta rất nhát gan đó, nếu như bị giật mình, e rằng không thể khống chế được lực độ trong tay đâu.."
Khương Phong tức khắc ngậm chặt miệng, gân cốt trên trán nhảy lên!
Ngay cả khi ở trước mặt Thanh Trúc đại nhân kia, ông ta cũng chưa bao giờ cảm thấy ngột ngạt như vậy!
Người này, thật đúng là khinh người quá đáng!
"Ồ? Ta đang nghĩ chỉ là một kẻ Ngự Thiên Cảnh thấp kém, có năng lực gì mà dám làm càn như vậy, hóa ra là bởi vì trên tay có át chủ bài như vậy.."
Khi Thanh Trúc đại nhân nhìn thấy Tinh Trận trong tay Mộ Thanh Lan, hắn cũng hơi sửng sốt, nhưng sau đó lại cười âm trầm và mở miệng.
Tuy rằng cách nhau một khoảng cách nhất định, nhưng hắn vừa nhìn qua thì cũng đã nhìn thấy ba ngôi sao phía trên, tức khắc liền biết đó là Tinh Trận cấp ba!
Nhưng điều này cũng chỉ có thể khiến người này chết chậm hơn một chút mà thôi.
Tinh Trận cấp ba tuy rằng lợi hại, nhưng cũng còn phụ thuộc vào người sử dụng nó nữa.
"Thanh Trúc đại nhân nói đúng. Ta chỉ là một kẻ Ngự Thiên Cảnh thấp kém, cho nên tự nhiên không phải đối thủ của ngươi."
Mộ Thanh Lan lười biếng mở miệng, ánh mắt quét qua trên người Khương Phong, ánh mắt hơi tối sầm lại.
"Rốt cuộc, ngay cả Khương gia chủ nổi tiếng ở Lạc Tây thành cũng phải tuân lệnh trước mặt ngươi, cúi đầu cung kính một cách hèn mọn, thì ta làm sao dám tự tin đánh bừa chứ?"
Khương Phong hận không thể tiến lên xé nát miệng người này!
Tình thế lúc này rất cấp bách, cho nên ông ta cũng không quan tâm đến việc vạch trần sự tồn tại của Thanh Trúc đại nhân, thậm chí nhiều người cũng đã nhìn ra ông ta thật sự không dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ Thanh Trúc đại nhân rồi.
Khương Phong trong lòng lúc này cũng hiểu được, sau khi chuyện ngày hôm nay trôi qua, thì không biết sẽ có bao nhiêu chuyện phiếm sinh ra nữa!
Khi đến lúc đó, tình cảnh của ông ta cũng sẽ càng trở nên khó khăn hơn!
Nhưng vào lúc này, đối phương lại cố ý nói ra trước mặt nhiều người như vậy, nhất định sẽ càng khiến nhiều người nghi ngờ thân phận của Thanh Trúc đại nhân!
Sau đó, có thể sẽ có nhiều vấn đề liên quan phát sinh!
Ý đồ đáng chết!
"Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao nửa đêm lại lẻn vào Khương gia của ta! Trước đó còn cố ý cướp đi đồ vật của con trai ta thích, sau đó còn đánh nó trọng thương!" Khương Phong nghiến răng nghiến lợi nói, và hơi nheo mắt lại.
"Hay là, ngươi vốn là người của Mộ gia hoặc Diệp gia phái tới?"
Sau khi tìm kiếm lâu như vậy, trong lòng ông ta đã có nghi ngờ này, nhưng lại không có bằng chứng, hơn nữa sự xuất hiện trở lại của Mộ Thanh Lan vào lúc này khiến ông ta càng thêm chắc chắn phỏng đoán này!
Bằng không, tại sao lại quen thuộc với Khương gia như vậy chứ?
Khương Phong trong lòng thầm hận, sớm biết như vậy thì ông ta đã điều tra kỹ càng ở Mộ gia và Diệp gia rồi!
Mộ Thanh Lan lại cười ha hả.
"Khương gia chủ, lúc trước chính là con ngươi muốn cướp của ta, không có tiền thì dùng vũ lực cướp lấy. Ta tốn số tiền lớn mới có được bảo vật, nếu người khác muốn cướp, chẳng lẽ ta còn phải cung kính đưa hai tay dâng nó lên à?"
Nàng quơ quơ Khương Huyền.
"Có điều con trai của ngươi quả thực là phế vật. Lúc đầu cũng chỉ là dạy cho hắn một bài học thôi, ta cũng không ngại cho hắn biết, cái gì là sống không bằng chết.."
"Ngươi dám!"
Khương Phong tức giận gầm lên, trên vai máu tươi vẫn còn chảy ra đầm đìa, từng đợt đau đớn dữ dội truyền đến đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ ông ta -- kẻ thần bí trước mắt này, thật sự đáng chết!
Mộ Thanh Lan dập tắt nụ cười, đôi mắt trở nên lạnh lùng.
"Ta có dám hay không, ngươi sẽ sớm biết thôi!"
Nói xong, nàng đột nhiên giơ tay ném mạnh Khương Huyền ra ngoài!
Tim của Khương Phong như nhảy đến cổ họng! Thậm chí không chút nghĩ ngợi liền chạy như bay ra ngoài ngay lập tức!
Cùng lúc đó, Tinh Trận trong tay Mộ Thanh Lan đột nhiên bùng lên ánh sáng vàng còn chói mắt hơn trước!
Trong khí hải không ngừng tuôn ra lực lượng Nguyên lực dồi dào, chảy tới mọi nơi trong cơ thể!
Rồi sau đó, Mộ Thanh Lan lại nhắm hai mắt lại, thần thức hoàn toàn đắm chìm ở bên trong Tinh Trận.
Một ngôi, hai ngôi, ba ngôi!
Ba điểm sáng vàng, cũng nhanh chóng bật lửa!
Thanh Trúc đại nhân hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Ta muốn xem, ngươi có thể có bản lĩnh gì!"
Mặc dù uy lực của Tinh Trận cấp ba cực kỳ mạnh, có thể sánh ngang với sức mạnh của cường giả Lĩnh Chủ khi nó bùng nổ, nhưng - điều này sẽ không gây ra bất kỳ mối đe dọa nào cho hắn cả.
Bởi vì - bản thân hắn chính là một cường giả Lĩnh Chủ!
Tuy rằng chỉ là giai đoạn sơ kỳ, nhưng trong lòng Thanh Trúc đại nhân biết được, Tinh Trận ở trong tay người tu luyện bình thường, căn bản vô pháp phát huy ra hết uy lực, người này bất quá chỉ là một kẻ Ngự Thiên Cảnh thấp kém, chỉ sợ là một phần uy lực cũng không thể phát ra được!
Dựa vào cái này, cũng muốn chống lại hắn sao?
"Không biết sống chết!"
Thanh Trúc đại nhân cười lạnh.
Ngay sau đó, trên người hắn bỗng nhiên bộc phát ra một uy áp mãnh liệt!
Hai tay hắn tạo thành một dấu ấn kỳ lạ trước mặt, và một luồng khí thế mạnh mẽ đột nhiên tỏa ra từ trong cơ thể của hắn!
Mà bên kia, Khương Phong cũng vừa mới đỡ được Khương Huyền, lực va chạm hoàn toàn không ngờ tới khiến ông ta lảo đảo, lùi lại mấy bước, suýt chút nữa đã ngã xuống đất.
Trong lòng ông ta đang băn khoăn, đối phương không phải chỉ là Ngự Thiên Cảnh thôi sao, vậy cớ làm sao chỉ tùy tiện vung tay lên một cái, thì lại có được uy lực mạnh mẽ vậy chứ. Đột nhiên ông ta cảm giác được một uy áp đáng sợ, cho nên lập tức quay đầu nhìn!
Ở trên không trung, Thanh Trúc đại nhân đã được bao quanh bởi Nguyên lực màu lục lam!
Ông ta kinh ngạc nhìn nó và không kìm được, nhỏ giọng lẩm bẩm:
"Vậy mà lại là.. cường giả Lĩnh Chủ!"
Ông ta biết Thanh Trúc đại nhân rất mạnh, nhưng lại không biết rằng đối phương đã đột phá Lĩnh Chủ!
Mộ Thanh Lan vẫn nhắm chặt mắt, như thể nàng hoàn toàn không biết gì cả.
Chỉ có ánh sáng vàng càng ngày càng chói mắt khiến người ta run sợ!
Khương Phong trong lòng vốn có chút lo lắng, dù sao cũng là Tinh Trận cấp ba, nhưng lúc này nhìn thấy thực lực của Thanh Trúc đại nhân như vậy, ông ta liền an tâm rất nhiều.
Ông ta cúi đầu nhìn thoáng qua Khương Huyền, bởi vì một cánh tay đã bị đánh gãy, cho nên vừa rồi ông ta chỉ dùng một tay để đỡ lấy hắn.
Vừa nhìn, Khương Phong đã cảm thấy lửa giận trong lòng bùng phát! Hận không thể đem đối phương phanh thây xẻ thịt ngay lập tức!
Khương Huyền sắc mặt tái nhợt, đã hoàn toàn ngất đi, thân thể mềm mại nằm trong lòng của Khương Phong, hai tay hai chân, đều đang ở tư thế rất kỳ quái.
Điều này cho thấy rằng nó đã hoàn toàn bị gãy!
Khương Huyền như vậy, hầu như đã không còn khả năng cứu chữa!
Cho dù có dưỡng tốt thân thể thì cũng không khác gì một kẻ phế nhân vô dụng!
Khương Phong hai mắt đỏ như máu, ông ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Mộ Thanh Lan!
Cho dù ông ta có trả bất cứ giá nào, cũng muốn khiến cho người này sống không bằng chết!
Chỉ cần chờ Thanh Trúc đại nhân bắt được người này.. Sẽ cho hắn biết cái gì gọi là không có đường lên trời, không có cửa xuống đất là có ý gì!
Mà Khương Phong trong lòng tràn đầy hận ý, nhưng mà Mộ Thanh Lan cũng không cảm giác được, đương nhiên cho dù cảm nhận được, nàng cũng sẽ không để trong lòng.
Nàng đắc tội người nhiều rồi, cho nên ông ta chẳng là cái thá gì cả?
Lúc này, hai mắt nàng nhắm chặt, cuối cùng ba ngôi sao cũng đã kết nối lại với nhau, tạo thành một hình tam giác đơn giản nhất.
Ngay khi chúng đã hoàn toàn kết nối với nhau, Mộ Thanh Lan cuối cùng đột nhiên mở mắt!
"Đi!"
Quát khẽ một tiếng, Thiên Tinh Vẫn Trận cũng đột nhiên tung ra!
Dưới đêm đen, một vầng sáng vàng rực rỡ chợt vụt qua!
Trong mắt Thanh Trúc đại nhân hiện lên một tia khinh thường, rồi hắn đột nhiên hét lên!
"Vạn Rừng Trúc!"
Vô số lực lượng Nguyên lực màu lục lam vây quanh hắn đột nhiên bơi nhanh tới trước mặt hắn, chen chúc lẫn nhau, khi nhìn lại thì nó đã hóa ra một cái l*иg nhỏ!
Hét lớn một tiếng, hắn giơ hai tay lên cao, và sau đó mạnh mẽ ném nó ra!
Cái l*иg nhỏ đó hóa thành ánh sáng xanh và bay về phía Mộ Thanh Lan!
Càng đến gần, chiếc l*иg càng trở nên lớn hơn, và khi đến gần Mộ Thanh Lan, nó đã trở thành một chiếc l*иg thực sự có thể chứa một người!
Năng lượng Nguyên lực lục lam bên trên lần lượt hóa thành cây trúc xanh, rồi chồng chất lên nhau, tạo thành một cái l*иg giam chặt chẽ mà trí mạng!
Mà những cây trúc ấy, cũng đều như thể bị chặt theo đường chéo, vô cùng sắc bén!
Một khi rơi vào chiếc l*иg đó, thì nhất định sẽ bị vô số cây trúc ấy xuyên qua!
Trong nháy mắt, thứ đó đã nhanh chóng tiếp cận Mộ Thanh Lan!
Mà Tinh Trận nọ, cũng đã tiến về phía trước!
Trước mắt bao người, cuối cùng cả hai đã đâm sầm vào nhau!
Thanh Trúc đại nhân nổi lên sự giễu cợt đắc ý.
Tinh Trận cấp ba thì đã sao? Tên Ngự Thiên Cảnh này, không thể nào có khả năng đánh bại.. cái gì?
Nụ cười của Thanh Trúc đại nhân đột nhiên đông cứng nơi khóe miệng! Trong mắt đều là hoàn toàn không thể tin được!
"Sao có thể?"
Hắn gần như phát ra một tiếng gầm lên.
Chỉ thấy ở giữa không trung, Tinh Trận đáng lẽ phải dễ dàng bị đẩy lui, vậy mà lại thực sự đã chống lại được Vạn Rừng Trúc của chính mình!
Một lớn một nhỏ, nhưng không thể bỏ qua những tia sáng vàng chói lọi vào lúc này!
Trong khu vực rơi vào im lặng chết chóc!
Ngay cả Khương Phong cũng ngây người nhìn cảnh này, theo bản năng lắc đầu: "Không, không thể.."
Người đó chỉ là Ngự Thiên Cảnh thôi mà!
Và khi tất cả mọi người đang sững sờ, thì Tinh Trận chậm rãi xoay tròn một lúc, ánh vàng chói lọi, đi đến đâu nơi đó cũng lặng lẽ tan rã!
Mà cái chỗ của l*иg trúc khổng lồ màu lục lam đang ở bên cạnh Tinh Trận cũng đã lặng lẽ tan thành một cái hố!
Trong cơ thể Thanh Trúc đại liền có một trận cuồn cuộn, sắc mặt cực kỳ khó coi!
Tinh Trận đó, Tinh Trận đó có vấn đề!
Hắn lập tức huy động Nguyên lực toàn thân, dùng toàn lực tấn công!
Tuy nhiên, sự ăn mòn vẫn tiếp tục! Thậm chí có dấu hiệu tăng tốc!
Nhưng mà cho dù hắn đã cố hết sức cũng không thể làm cho l*иg trúc xanh kia gia cố thêm một bước nào, thậm chí còn phải trơ mắt nhìn gai trúc nhọn hoắt lần lượt bị tan rã và ăn mòn!
Mộ Thanh Lan cũng có chút kinh ngạc, lúc trước khi nàng thử dùng, thì cũng không biết Tinh Trận này nó có tác dụng ăn mòn nữa.
Và có vẻ như, hiệu quả dường như rất đáng kể..
Khuôn mặt của Thanh Trúc đại nhân cũng có chút méo mó:
"Chỉ là một con kiến Ngự Thiên Cảnh, dùng thủ đoạn ngu xuẩn! Vạy mà còn dám ở đây không biết xấu hổ!"
Nói xong, liền muốn xông lên!
Mộ Thanh Lan khóe mắt hơi nâng lên, đột nhiên giơ tay, khóe môi hơi câu lên.
Thanh Trúc đại nhân đột nhiên cảm thấy có một sự bất an mạnh mẽ, và phải dừng lại ngay lập tức!
Nhưng mà đã quá muộn!
Mộ Thanh Lan búng tay một cái--
"Nổ!"
(Xong chương)