Bạn Trai Ngươi Có Chân Giữa Thật Khủng

Chương 11: Ở trong phòng học bị anh bế lên thao (H)

Có lẽ hai người chỉ mới bắt đầu, thân thể này còn chưa được thỏa mãn.

Lê Âm chỉ cảm thấy mình trống rỗng tới khó chịu. Hai chân cô đan chéo, mới vừa cọ xát hai cái bên trong đã bắt đầu phun nước ra ngoài, chất nhầy ẩm ướt thuận theo môi âʍ ɦộ chảy ra, nhỏ tới trên mặt đất.

Cố Tích Trăn đang điên cuồng thọc vào rút ra phát tiết du͙© vọиɠ trong khoang miệng cô lại thấy thiếu nữ quỳ ngồi trên đất hai mắt ngập nước, gương mặt trắng nõn đỏ ửng lên, vẻ mặt chưa được thỏa mãn du͙© vọиɠ.

Ánh mắt đêm qua loại tới nữa.

Ánh mắt khiến người ta muốn điên cuồng xỏ xuyên qua cô, thao tới cô phải nỉ non liên tục, đút tới cái miệng nhỏ của cô no căng lại tới nữa.

Chỉ phát tiết bằng miệng không cách nào thỏa mãn anh, hạ thân Cố Tích Trăn tê rần, anh bế thiếu nữ đang quỳ ngồi dưới đất lên, nâng cặp mông cô đặt trên bục giảng.

Lê Âm còn chưa tỉnh hồn lại sau lần khẩu giao mới rồi, côn ŧᏂịŧ của thiếu niên đã kề sát bên huyệt khẩu của cô. Anh không vội vàng tiến vào mà đang duỗi tay lần sờ khu vực giữa hai chân cô, lại sờ trúng một vũng nhầy, tay ướt đẫm.

“Lại biến thành mẫn cảm như vậy?”

Anh vừa nói vừa cúi đầu nắm côn ŧᏂịŧ cọ xát lung tung trên hoa môi. Chất nhầy dính lên nhục bổng, sau đó lại theo sự cọ xát của anh mà quay trở về trên môi âʍ ɦộ.

Môi âʍ ɦộ bị nhiệt thiết cọ tới cọ lui, âm đế ở giữa cũng bắt đầu đáng thương mà rung động theo.

Chỉ mới cọ cọ bên ngoài đã khiến cô vừa nóng vừa thoải mái, thân thể Lê Âm run rẩy, hai vυ' cũng run run.

Nhưng cô còn muốn nhiều hơn.

Thật muốn bị anh lấp đầy.

Nhưng sao Lê Âm dám mở miệng? Hai tay cô vô thức ôm lấy cổ anh, dán người mình lên người anh.

Động tác trong lúc vô thức dụ người hơn bất kỳ thứ gì khác, cặρ √υ' đẫy đà trắng nõn của thiếu nữ cọ tới trước ngực thiếu niên, hai đầṳ ѵú cứng rắn vô thức mà đảo qua hạt đậu đỏ của anh, mùi sữa thơm trên người thiếu nữ ngập tràn khoang mũi.

Không chỉ có thế, cô còn chủ động dùng hoa môi ướt đẫm của mình cọ xát côn ŧᏂịŧ của anh, mông lắc tới lắc lui. Cánh môi mềm mại nóng ướt hệt như miệng trẻ sơ sinh, không ngừng phun chất lỏng, vừa ngây thơ lại vừa dâʍ đãиɠ mà đảo qua từng tấc côn ŧᏂịŧ của anh.

Gân xanh nổi đầy trên trán Cố Tích Trăn, dưới sự ma sát dụ dỗ của cô, anh giơ cờ đầu hàng, vội bẻ hai chân cô ra, hung tợn mà cắm côn ŧᏂịŧ của mình vào trong cơ thể cô.

Trên lối vào nóng ướt hệt như có ngàn vạn cái miệng nhỏ, tầng tầng lớp lớp mà đè ép côn ŧᏂịŧ, bao vây côn ŧᏂịŧ, mυ'ŧ chặt côn ŧᏂịŧ.

Kɧoáı ©ảʍ trí mạng này khiến anh thiếu chút nữa phải tước vũ khí đầu hàng.

Thế nhưng thiếu nữ lại như không biết bản thân mình quyến rũ tới mức nào, khi bị cắm vào còn lắc mông, xoay vặn, nghênh đón anh tới.

Khoảnh khắc bị lấp đầy, Lê Âm càng sảng tới mức suýt chút nữa khóc thành tiếng.

“A… A…”

Cô ê ê a a, thân thể hệt như chiếc thuyền trên biển, bắt đầu chìm nổi theo động tác của anh.

Ra vào một hồi, dường như Cố Tích Trăn còn chưa thỏa mãn, lại nâng mông cô lên, khiến hai chân cô vòng qua eo mình, sau đó ôm cô rời khỏi bục giảng.

Không còn điểm tựa, Lê Âm sợ hãi kinh hô.

Cô bị anh ôm trong ngực, tư thế như vậy khiến hạ thể hai người dán chặt vào nhau, ngay cả vυ' cũng đè chặt vào trước ngực anh, bị ép tới biến dạng.