Bạn Trai Ngươi Có Chân Giữa Thật Khủng

Chương 12: Ở trong phòng học, bị anh ôm chặt thọc vào rút ra (H)

Lê Âm vừa sợ vừa sướиɠ, vội ôm chặt lấy cổ anh.

Hai người gần như không có khoảng cách, cô nghe được tiếng trái tim anh đập mạnh.

Cùng nảy lên còn có côn ŧᏂịŧ của anh đang chôn sâu trong cơ thể cô.

Cái miệng nhỏ của cô lại bắt đầu thèm thuồng, bắt đầu co rút hai cái theo bản năng.

Cố Tích Trăn thở dốc một tiếng.

“Muốn tới mức ấy?”

Mặt Lê Âm đỏ bừng, không dám nói lời nào.

Anh cũng không nói thêm, chỉ nâng mông cô lên, bắt đầu thọc vào rút ra.

Gần như mỗi một lần đều có thể cắm tới nơi sâu nhất.

Côn ŧᏂịŧ của thiếu niên vừa nóng vừa lớn, cứng như khúc gỗ, đâm tới hoa tâm cô không ngừng phun nước sốt.

Nhưng đây còn chưa phải thứ kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất chính là sau khi thọc vào rút ra một hồi, anh lại ôm cô bắt đầu đi lại.

Anh ôm cô thao, mà cô thì ngồi trên cự căn của anh.

Mỗi một bước đi, qυყ đầυ vừa nóng vừa cứng của anh lại thọc tới nơi mẫn cảm nhất của cô.

“A… A…” Cô rêи ɾỉ kiều mị, tiếng rên mềm nhũn, vô thức lắc đầu, “Đừng, đừng… Quá to… Hu hu… Không cần cắm vào nữa…”

Nhưng càng nói vậy, cái miệng nhỏ phía dưới lại càng cắn chặt anh hơn.

Anh rũ mi liếc nhìn cô.

Thiếu nữ rơi vào bể dục liên tục rêи ɾỉ, thở gấp, đường đi ướt nóng như đòi mạng mà kẹp chặt anh.

Lúc lắc đầu, hai đại bạch thỏ mềm mại trước ngực cũng nảy lên theo, phần eo xoắn nhẹ, đường động vặn vẹo mà cọ xát côn ŧᏂịŧ của anh.

Tóc đen bị mồ hôi thấm ướt nhẹp, trên trán, trên cổ túa đầy mồ hôi bóng loáng.

Đẹp tới kỳ cục…

Đẹp hơn bất kỳ thứ gì anh từng nhìn thấy trước đây. Cặp mắt đẹp ngấn lệ trống rỗng mông lung lại tăng thêm chút cảm giác rách nát, khiến cô có lực mị hoặc trí mạng.

Thật muốn… Cứ như vậy mà thao chết cô.

Thật muốn thao tới cô phải bật khóc thành tiếng.

Cố Tích Trăn lau mái tóc mướt mồ hôi thay cô, hôn lên nước mắt nơi khóe mắt: “Cô gái ngốc, em xem em sảng tới nước chảy ròng ròng rồi…”

Nói xong câu này, tính dục của anh lại lần nữa tăng vọt, một tay bóp eo cô một tay nâng mông cô, nâng cô lên rồi lại ấn xuống, dùng sức thọc vào rút ra.

Lê Âm thật sự sảng tới mức dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng.

Dâʍ ŧᏂủy̠ khiến giữa hai chân cô trở nên lầy lội bất kham, vào lúc anh ra vào, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng phun ra bên ngoài, dọc theo đùi hai người chảy xuống, “phốc xuy phốc xuy”, chảy tới khắp nơi dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠.

Động tác thọc vào rút ra khiến môi âʍ ɦộ bị cọ xát tới sưng đỏ, mơ hồ đau nhức. Nhưng dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật lớn, cô lại không hề cảm thấy đau chút nào.

Kɧoáı ©ảʍ tới cực hạn, cả người lại như có xúc động muốn rơi lệ.

Không chỉ dưới thân cô toàn là nước, mà trong mắt cô cũng toàn là nước, ngay cả khi nói chuyện cũng mang theo tiếng khóc nức nở.

“Quá nhanh, quá sâu… Hu hu… Chậm một chút...”

“Chậm một chút? Em chắc chứ?”

Cố Tích Trăn nghe xong lời này lại chậm lại thật, hơn nữa anh cũng không thọc vào sâu như trước đó.

Anh thọc vào rút ra rất nhẹ ở bên rìa động khẩu, qυყ đầυ thong thả nghiền nát thịt non ngoài huyệt khẩu.

Từ khoảnh khắc anh dừng lại, cảm giác trống rỗng vô tận lại dũng mãnh tràn vào.

Muốn anh đâm sâu hơn, đỉnh tới sâu vào bên trong.

Cô bất lực mà lắc mông, muốn ngồi xuống nhưng lại bị anh nhìn thấu tâm tư. Anh không chỉ không cho cô thành công nuốt lấy côn ŧᏂịŧ thô to của mình, ngược lại còn rút ngược ra ngoài một chút.