A Di, Ngươi Đừng Thọc

Chương 18 A di bị Tiểu Tiểu lộng bắn, mau móc ra tới dọa nhân gia

Tiểu Tiểu nghe vậy buông cây côn ŧᏂịŧ ra ôm Tống Yên. Đầu lưỡi dịu dàng hướng trong tai nàng càng hoan, giảo quấn lấy toản, một chút một chút.

Tống Yên sướиɠ đến thân thể đều run lên, cái miệng nhỏ ân a gọi. Côn ŧᏂịŧ cương cứng vô cùng đang chảy nước. Thực hưng phấn, đùi của nàng đem nó ngăn chặn hung hăng cọ xát. Sau nó nàng bỗng dưng kêu vài tiếng, bỗng nhiên dừng lại. Đùi hung hăng cọ xát côn ŧᏂịŧ, thình thịch, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra ngoài.

Lúc này đầu lưỡi phiến nộn làm tai nàng càng hung. Từng trận tê dại truyền tới, Tống Yên lại hung hăng run lên. Côn ŧᏂịŧ ở giữa bắp đùi đột đến càng mãnh, bắn đến càng hoan, nàng nhịn không được từng chút từng chút dựng thẳng người.

Thời điểm hết thảy kết thúc, Tống Yên cả người nhũn ra nằm liệt trên ghế dài. Cảm giác thực sướиɠ, sướиɠ đến mức linh hồn đều phải bay lên.

“A di, ngươi làm sao vậy?” Tiểu Tiểu thu đầu lưỡi ở bên tai Tống Yên hỏi.

Tống Yên đỏ mặt, nhẹ nhàng trả lời: “Không có gì, có điểm mệt.”

“Muốn ăn ngay nói thật nha. Không thể lại lừa Tiểu Tiểu.” Tiểu Tiểu dẩu miệng nhỏ, không vừa lòng câu trả lời của nàng.

Ăn ngay nói thật? Loại này sự tình làm sao không biết xấu hổ mà nói ra?. Tống Yên cắn môi, đúng sự thật nói: “Ân… A di… A di bị Tiểu Tiểu lộng bắn…”

Bắn đến qυầи ɭóŧ nhão dính tất cả đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙. Ở bên ngoài làm việc này, thật sự có chút hỏa.

“A. Như thế nào sẽ bắn nha?” Tiểu Tiểu vẫn còn đang hỏi.

Tống Yên cảm thấy thẹn nhắm mắt lại trả lời: “Bị Tiểu Tiểu làm cho thoải mái, cây côn ŧᏂịŧ phía dưới liền bắn…”

“Kia muốn hay không Tiểu Tiểu dùng miệng giúp a di rửa sạch sẽ?” Tiểu tiểu nói xong, đầu lưỡi liếʍ tai Tống Yên một chút.

Tống Yên thân thể run lên, nghĩ thầm, dùng miệng rửa sạch? Là muốn liếʍ cây côn ŧᏂịŧ? Bị đầu lưỡi linh hoạt kia liếʍ láp, côn ŧᏂịŧ sợ là sẽ tiếp tục ngạnh lên!

“Không cần, a di trở về tắm rửa là được… Tiểu Tiểu xin lỗi, này căn đồ vật hiện tại mới làm ngươi biết…”Tống Yên lại xin lỗi.

Tiểu Tiểu cong mô cười, dựa vào người Tống Yên, tay nhỏ cách váy sờ côn ŧᏂịŧ đã mềm, nói: “Tha thữ cho a di nga, coi như là a di chuẩn bị kinh hỉ cho nhân gia đi.”

Tống Yên tùng một hơi, còn may là kinh hỉ chứ không phải kinh hách… Kế tiếp có thể cùng Tiểu Tiểu ở bên nhau giống như người yêu đi?

“Tiểu Tiểu chúng ta luyến ái đi.” Tống Yên đầu óc nóng lên, nói xong trong lòng lại thấp thỏm, Tiểu Tiểu có thể hya không cự tuyệt? Chính mình có sữa lại côn ŧᏂịŧ, giống người biếи ŧɦái, Tiểu Tiểu dựa vào cái gì tiếp thu?

Tiểu Tiểu kiều thanh trả lời: “A di ngốc, chúng ta không phải ở luyến ái? Nhân gia đều đem ngươi lộng bắn. Này không phải chi gian người yêu mới có thể làm sao?”

“Ân… Kia Tiểu Tiểu, a di có thể hôn ngươi sao?”Tống Yên hỏi, miệng đã tiến đến sát miệng Tiểu Tiểu. Tiểu Tiểu không có đáp lời, trực tiếp cùng nàng hôn. Nàng thất thần một lát liền ôm chặt thân mình Tiểu Tiểu tiểu tâm hôn môi. Sau đó đầu lưỡi nàng không biết như thế nào tiếng vào miệng Tiểu Tiểu, quấn lấy đầu lưỡi giao triền, càng ngày càng kịch liệt.

Hai người nắm tay nhau trở về. Đi tháng máy đến tầng các nàng ở, Tống Yên tưởng ai về nhà nấy, Tiểu Tiểu lại túm tay nàng, thẹn thùng nói: “A di muốn hay không tiến vào phòng ta ngồi? Ta thỉnh ngươi tắm rửa.”

“Hảo a.” Côn ŧᏂịŧ không còn là bí mật. Rất nhiều việc Tống Yên có thể buông tay đi làm, nếu là trước kia nàng tuyệt đối không đồng ý.

Phòng thuê của Tiểu Tiểu trang hoàng đơn giản hơn so với Tống Yên bên kia, bất quá lại thực sạch sẽ. Tống yên chưa quen qυầи ɭóŧ nhão dính, cùng Tiểu Tiểu nói một tiếng liền đi tắm rửa. Tiểu Tiểu lại đi theo từ phía sau ôm lấy nàng, ở bên tai nàng nói: “A di, ta giúp ngươi tắm, vừa lúc, cùng vật nhỏ kia đánh tiếng chào hỏi.”

Tống Yên thân thể cứng đờ trả lời: “Không phải vật nhỏ, nó nổi lên thật sự dọa người.”

“Ân, kia a di mau móc ra tới dọa nhân gia sao!”Tiểu Tiểu nói, tay cư nhiên cởi váy của Tống Yên.

Còn không đến toilet đâu, như thế nào liền phải cởi? Tống Yên khuôn mặt nhỏ hồng thấu đứng ở nơi đó tùy ý Tiểu Tiểu giúp nàng cởi váy cùng qυầи ɭóŧ nhão dính. Cởi ra hai kiện, nàng nửa người dưới tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước mặt Tiểu Tiểu, căn côn ŧᏂịŧ mềm mại gục xuống ở giữa hai chân.

“Qủa nhiên là vật nhỏ a.” Tiểu Tiểu ngắm liếc một cái, kiều thanh lẩm bẩm, giúp Tống Yên cởϊ áσ phía trên.

Ngươi chờ a, chờ cho ngươi cái đại! Tống Yên nghe vậy trong lòng tưởng nói. Chỉ là thực mau đại não nàng trống rỗng, Tiểu Tiểu cư nhiên cũng muốn cởϊ qυầи áo, xương quai xanh đường cong rõ ràng, bánh bao tròn trịa trắng nõn, núʍ ѵú nhỏ xinh phấn nộn, thực nhanh đập vào mắt nàng.

Côn ŧᏂịŧ thực mau nổi lên, Tống Yên thực thẹn thùng nói một câu: “Ta đi tắm trước.” liền trước một bước vào toilet.

Không dám nhìn đi xuống, lại xem liền phải nhìn đến địa phương ngày đêm tơ tưởng muốn cắm, nhìn đến khẳng định nhịn không được!

Tiểu Tiểu hảo ý giúp nàng tắm rửa, nàng lại muốn cắm Tiểu Tiểu, thật sự quá xấu rồi!