Nước đổ từ vòi hoa sen xuống, Tống Yên một tay ôm vυ' một tay bắt lấy côn ŧᏂịŧ rửa sạch. Nó hiện tại đã thô to, tay đều bắt không được. Bất quá thực nhanh có một tya nhỏ thò qua, cùng nàng cùng nhau bắt nó. Tiểu Tiểu ở phía sau lưng nàng, vυ' tròn trại mềm mại cọ trên lưng nàng.
“Ân… Tiểu Tiểu…” Tống Yên thoải mái rêи ɾỉ, kêu tên Tiểu Tiểu. Tiểu Tiểu lúc khẳng định đã trần như nhộng, tiểu huyệt, mông, nàng thật muốn nhìn.
“A di, nhân gia giúp ngươi rửa côn ŧᏂịŧ…”Tiểu ở bên tai Tống Yên nói, thân thể mềm mại ở phía sau lưng nàng dán càng chặt chẽ, tay bắt lấy côn ŧᏂịŧ càng lúc càng ôn nhu chơi đùa. Tống Yên đem côn ŧᏂịŧ hoàn toàn giao cho Triệu Tiểu Tiểu, mặc kệ nàng đùa bỡn, duỗi tay đi tẩy bộ phận khác.
“A di có phải hay không thường xuyên tự sướиɠ?” Tiểu Tiểu hỏi, tay nhỏ nắm côn ŧᏂịŧ vuốt ve trên dưới.
Tống Yên nghe vậy thân thể run lên, khuôn mặt nhỏ hồng thấu, cắn môi quyết định giả bộ không nghe thấy, loại này vấn đề như thế nào không biết xấu hổ trả lời?
“A di… Có thể hay không nghĩ Tiểu Tiểu tự sướиɠ a? Tỷ như cắm nhân gia, đâm nhân gia mông, sau nhập…” Tiểu Tiểu ở bên tai Tống Yên nói, tay loát côn ŧᏂịŧ càng hung hãn.
Từ gốc cho đến qυყ đầυ, lại dùng sức loát xuống dưới, loát thật sự mau. Tống Yên thoải mái yêu kiều rêи ɾỉ.
“A di mau trả lời sao? Chẳng lẽ lúc tự sướиɠ a di không nghĩ nhân gia.” Tiểu Tiểu dẩu môi, có chút ủy khuất nói.
“Ta… Ta nghĩ Tiểu Tiểu tự sướиɠ… Có vài lần như vậy..” Tống Yên nói, thật e lệ, khuôn mặt hồng thấu, vì sao muốn trả lời vấn đề này!
“Kia a di tưởng tư thế nào?” Tiểu Tiểu hỏi, không chỉ tay loát công thịt mà còn dùng vυ' đong đưa cọ sau lưng nàng.
“Ân… Liền…Liền rất bình thường tư thế… Tiểu Tiểu… Ngươi đừng hỏi…” Tống Yên nhanh chịu không được. Tiểu Tiểu cứ hỏi như vậy nàng chỉ sợ không ngừng e lệ, mà còn sợ nhịn không được quay lại ôm Tiểu Tiểu, bắt lấy côn ŧᏂịŧ đã hưng phấn hướng phía dưới của Tiểu Tiểu cắm!
“Ân, kia a di chuyển qua, ta cùng ngươi ôm nhau tắm.” Tiểu Tiểu không hỏi lại nói ra yêu cầu.
Mặt đối mặt, ôm tắm rửa? Tống Yên cảm giác đó chính là chơi với lửa.
Miệng muốn cự tuyệt, thân thể lại nhịn không được làm theo, xoay mặt hướng Tiểu Tiểu. Vυ' hai người đè ép ở bên nhau, côn ŧᏂịŧ thô cứng đỉnh ở trên bụng Tiểu Tiểu, nộn hoạt trơn mềm, đỉnh thật sướиɠ…
Tiểu Tiểu lại vặn vẹo thân mình, nhón chân làm côn ŧᏂịŧ đỉnh đến trong đùi. Bị phần đùi trong ôn nhu bao vây, côn ŧᏂịŧ càng sảng. Tống Yên thoải mái kêu rên hai tiếng, nhịn không được đem thân thể Tiểu Tiểu ôm chặt.
“A di thích như vậy cắm Tiểu Tiểu sao?” Tiểu Tiểu cũng ôm Tống Yên, hai đùi hướng về côn ŧᏂịŧ kẹp lộng cọ xát.
“Ân…Thích… A di tưởng…Cắm nhiều vài cái..” Tống yên còn chưa dứt lời, côn ŧᏂịŧ đã bắt đầu hoạt động giữa hai đùi, động tác càng lúc càng nhanh.
“Ha… A di đang cắm nhân gia…Ân…”Tiểu Tiểu kêu to, thân thể ở côn thit trừu động run rẩy không thôi, đặc biệt là cặp ngực, kề sát vυ' Tống Yên hung hăng lay động. Lay động đến mức Tống Yên ngày càng hưng phấn, tay bắt lấy mông nhỏ, côn ŧᏂịŧ hướng trong đùi non ấm áp thọc vào rút ra càng hoan.
Thọc vào rút ra cọ xát hai bên thịt non cảm giác hảo sảng, so với chính mình tự sướиɠ thì sướиɠ hơn nhiều. Đặc biệt ở qυყ đầυ không cẩn thận toát ra lại bị thu hồi bị hai bên thịt non cọ xát đến linh hồn nhỏ bé đều phải bay đi!
“A… A di…A di côn ŧᏂịŧ lớn cắm đến nhân gia chân đều mềm…” Tiểu Tiểu ánh mắt mê ly nhìn Tống Yên, miệng nhỏ ướŧ áŧ nói, không chỉ có đùi, toàn bộ thân thể đều mềm.
“Ta đây không cắm…” Tống Yên thấy thế trong lòng dãy dụa, thực miễn cưỡng trả lời. Sau đó làm bộ muốn đem côn ŧᏂịŧ từ đùi rút ra.
Hai mảnh đùi kia lại đem côn ŧᏂịŧ kẹp chặt hơn, Tiểu Tiểu mềm như bông ghé vào trên người Tống Yên nói: “Hảo tưởng cùng a di nằm chơi, chúng ta không cần ở chỗ này được không? Mau giúp nhân gia lau khô, chúng ta đi ra ngoài…”
Nói xong chân Tiểu Tiểu buông lỏng côn ŧᏂịŧ, tắt vòi hoa sen lấy khăn nhét vào tay Tống Yên.
Đi ra ngoài chơi sao? Đi ra ngoài như thế nào chơi? Tống Yên thực chờ mong, lấy khăn lông giúp Tiểu Tiểu lau khô thân thể, lau vυ' tròn trại mềm mại, lau mông đĩnh kiều mượt mà, lại hướng ở giữa hai chân lau. Đôi mắt không dám loạn nhìn, tay cũng không dám loạn chạm. Chỉ dám cách khăn xoa nắn.
Lau xong Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu cũng giúp Tống Yên lau, thân thể trắng nõn ở trước mặt lúc ẩn lúc hiện. Tống Yên chỉ nhin qua một đôi tiểu bạch thỏ nhảy nhót liền nhắm mắt, không dám lại nhìn. Côn ŧᏂịŧ ở dưới hưng phấn vô cùng. Tiểu Tiểu thực mau lau tới cây côn ŧᏂịŧ, một tay nắm nó, một tay lấy khăn lông lau. Nắm đến Tống Yên thực sướиɠ, cảm giác tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều phải bị nắm ra tới.
Nhịn vài hạ mới miễn cưỡng không bắn, bằng không tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại bắn đầy thân thể Tiểu Tiểu, như vậy tội ác tày trời!