Không tính toán nói cho ta sao? Ta có lẽ, sẽ không để ý.
Tống Yên nghe những lời này, suýt nữa đem bí mật nói ra, nàng cắn môi, hỏi Tiểu Tiểu: “Ngươi cảm thấy là chuyện gì đâu?”
Tiểu Tiểu nhìn về phía Tống Yên lại nhìn về phía trống trải quảng trường, suy đoán: “Tỷ như a di có cái gì đam mê… Ân, cảm giác a di thực thích theo đuổi người khác, người ta đều có thể nói luyến ái, ngươi còn muốn theo đuổi nhân gia.”
Tống Yên lắc đầu: “Ta không có suy nghĩ cổ quái.”
Nếu một hai phải nói, đó chính là thích nghĩ Tiểu Tiểu tự sướиɠ, bất quá đối với một người có côn ŧᏂịŧ mà nói đây là bình thường yêu thích đi? Không thể xưng là cổ quái.
“Kia… A di có phải hay không cùng người khác nói qua luyến ái, hoặc là đã lên giường?” Tiểu Tiểu nhìn Tống Yên cẩn thận hỏi, tay còn chộp cánh tay nàng.
Tống Yên nhoẻn miệng cười: “Không có, chưa bao giờ có quá, ngươi chính là mối tình đầu của ta.”
“Kia a di có phải hay không vẽ truyện H? Tỷ như họa sỹ gia tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ gì đó…” Tiểu Tiểu suy đoán có chút thái quá.
Tống Yên buồn cười nói: ‘Hiện tại không, về sau có lẽ sẽ có.”
“Kia a di có thể vẽ hai chúng ta truyện h, tốt nhất a di phía dưới có côn ŧᏂịŧ, sau đó nhân gia làm a di thọc…”Tiểu Tiểu càng nói càng nhỏ, càng thẹn thùng.
“Ta phía dưới thật sự có côn ŧᏂịŧ…” Không biết vì cái gì Tống Yên không nghĩ che giấu nữa, thẳng thắn nói ra.
“A?” Tiểu Tiểu cặp mắt xinh đẹp chớp chớp.
Tống Yên hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Ta trừ bỏ không hiểu được có sữa, phía dưới còn có côn ŧᏂịŧ… Xin lỗi Tiểu Tiểu, a di bây giờ mới nói cho ngươi.”
Tuy rằng kế tiếp có thể Tiểu Tiểu đối với nàng sẽ chán ghét, nhưng giờ khắc này Tống Yên lại cảm thấy thật nhẹ nhàng, ít nhất lại không cần lại lừa gạt Tiểu Tiểu, thật tốt.
“Một cái gì?” Tiểu Tiểu vẫn thực nghi hoặc, bất quá đã rũ mắt nhìn về phía váy của Tống Yên.
“Chính là cái kia, nam sinh mới có. Nhưng ta không phải nam nhân, cũng không phải nhân yêu! Ta… Ta cũng không biết sao lại thế này, dù sao chính là phía dưới dài quá cây côn ŧᏂịŧ…”
Tống Yên lung tung giải thích, thậm chí đem côn ŧᏂịŧ từ như vậy thô tục đều nói ra. Sau lại thanh âm rất nhỏ mà bổ sung: “Ta cùng ngươi giống nhau, cũng có âʍ đa͙σ…”
Hơn nữa niệu đạo còn ở nguyên vị trí, mà khồn phải dùng côn ŧᏂịŧ đi tiểu. Bất quá mặc kệ nói cái gì, Tiểu Tiểu khẳng định sẽ không tiếp thu, liền tính không phải nhân yêu thì cũng là quái vật.
Tiểu Tiểu ở bên cạnh ngơ ngác nhìn nàng trong chốc lát, bỗng nhiên thò qua ghé vào trên người nàng. Tống Yên ngẩn người, đang muốn làm ra phản ứng phía dưới lại căng thẳng. Tay Tiểu Tiểu cư nhiên cách lớp váy bắt lấy côn ŧᏂịŧ hơn nữa còn bắt được rồi.
“Đây là một cây… Thật gia hỏa sao? A di sẽ không lấy giả lừa ta đi?” Tiểu Tiểu ở bên tai Tống Yên hỏi, tay xoa nắn côn ŧᏂịŧ. Côn ŧᏂịŧ lập tức có cảm giác, đều ở cương cứng!
“Tiểu Tiểu… Ngươi chớ có sờ nó…” Tống Yên thanh âm đều thay đổi, nàng không nghĩ ở chỗ này ngạnh lên, nếu bị người nhìn thấy làm sao bây giờ?
“Nó ở biến lớn biến ngạnh, nhân gia mới sờ soạng một lát, phản ứng liền lớn như vậy sao?” Tiểu Tiểu còn ở sờ côn ŧᏂịŧ, thậm chí sờ đến càng hung.
“Ân. Nó là một cây thật gia hỏa, cho nên Tiểu Tiểu ngươi nhanh buông ra..” Tống Yên chưa bao giờ xấu hổ như bây giờ, cúi đầu ngượng ngùng xem Tiểu Tiểu. Thân thể căng thẳng, hai đùi liên tục hướng trung gian kẹp. Rất muốn đem côn ŧᏂịŧ kẹp nhưng không có khả năng. Tiểu Tiểu đang bắt lấy nó xoa loạn. Càng xoa càng thô dài, tay nhỏ đều nhanh không bắt được.
“A di chính là bởi vì cái này mới không cùng nhân gia yêu đương sao?” Tiểu Tiểu một bên xoa côn ŧᏂịŧ, một bên hỏi. Bộ ngực sữa cao ngất đang cọ cánh tay Tống Yên.
Tống Yên bị Tiểu Tiểu xoa côn ŧᏂịŧ đến độ có chút ý loạn tình mê, thân thể mềm mại run rẩy, nhỏ nhẹ trả lời: “Ân… Sợ dọa đến Tiểu Tiểu, sợ Tiểu Tiểu chán ghét a di…”
“Chính là nhân gia thật thích a di, mặc kệ a di như thế nào nhân gia đều thích..” Tiểu Tiểu nói, không còn xoa loạn côn ŧᏂịŧ chỉ nắm chặt, cái lưỡi nhỏ lại hướng về phía tai Tống Yên liếʍ liếʍ.
Mặc kệ a di như thế nào đều thích sao? Nói cách khác, côn ŧᏂịŧ cũng có thể tiếp thu? Tống Yên mắt sáng rực lên, ngay sau đó bị Tiểu Tiểu liếʍ đến thoải mái mà rêи ɾỉ, côn ŧᏂịŧ càng hưng phấn, ở trong tay nhỏ đỉnh đỉnh hai hạ.
“A di giấu đến nhân gia thật khổ, như thế nào bồi thường nhân gia đâu?” Tiểu Tiểu thu đầu lưỡi nhu nhu hỏi.
Hỏi xong, đầu lưỡi ướt nộn linh hoạt lại để ở tai Tống Yên, dừng một chút lại hướng nơi đó liếʍ láp quấy loạn, thậm chí giống như muốn hướng vào bên trong!
“A…” Tống Yên thoải mái kêu ra tiếng, bất quá thực nhanh cắn môi không dám lại phát ra âm thanh. Thân thể mềm mại tàn nhẫn run, công thịt càng hưng phấn. Bất quá có cảm giác nhất chính là đầu lưỡi kia, bị đầu lưỡi kia một chút một chút hướng đến, giống như muốn cao trào…Lô nội cao trào!
“Tùy tiện… Ngươi đối với ta như thế nào đều được…” Tống Yên thật vất vả mới trả lời được, đối mặt với Tiểu Tiểu như vậy, nàng không có sức chống cự.