Sờ sờ nhân gia mông nhỏ…
Triệu Tiểu Tiểu ngươi không phải tới ăn sữa sao? Như thế nào còn làm ta sờ mông nhỏ? Tống Yên có chút mê hoặc, bất quá có rất nhiều xúc động, rất muốn làm theo lời cuả Triệu Tiểu Tiểu, sờ sờ mông nhỏ, thậm chí còn muốn làm quá mức việc.
Nhưng nàng dám sao? Không dám, một khi sờ soạng, côn ŧᏂịŧ phía dưới sợ là chính mình cũng không thể quản được!
“A di sờ nơi này là được… Tiểu Tiểu ngoan, hảo hảo ăn sữa đi…”Tống Yên trả lời, tay nhỏ tiếp tục vuốt ve ở sau lưng, một đi một về tựa như đang loát mèo con.
“A di có phải hay không không thích TiểuTiểu? Khống thích liền không cần miễn cưỡng sờ soạng…” Triệu Tiểu Tiểu ngữ khí đặc biệt ủy khuất, Tống Yên thậm chí có thể nhìn đến, nước mắt đã ở hốc mắt đảo quanh.
“Không có, ta thật sự thích sờ Tiểu Tiểu, ta sờ là được…” Tống Yên nói, tay nhỏ sờ phía sau eo đi xuống, thật nhanh sờ đến quần giữ nhiệt màu đen. Bên trong thế nhưng không có mặc qυầи ɭóŧ, mấy ngón tay của nàng trực tiếp đặt trên mông Tiểu Tiểu, mềm mại, nộn nộn, tròn tròn, chỉ sờ soạng một chút liền cảm thấy thoải mái.
“Ân, ta cũng thích a di, vυ' của a di thật là mỹ vị…”Triệu Tiểu Tiểu nghịch ngợm cười, bắt lấy vυ' ngậm lấy núʍ ѵú tiếp tục mυ'ŧ ăn, hơn nữa một bên ăn, một bên ngước đầy mắt đầy ánh sáng nhìn Tống Yên.
Tống Yên bị nàng xem đến mức có hút e lệ, tay nhỏ lại để trong quần giữ nhiệt sờ mông càng hung hăng, còn sờ đến hậu huyệt, Tống Yên ngón tay ở nơi đó tinh tế chạm vào.
“Ngô…” Triệu Tiểu Tiểu bị sờ đến thân thể mềm mại hung hăng run rẩy, sau đó cư nhiên hàm chứa vυ' hút lên, đồng thời tay mò đến vυ' còn lại bóp nhẹ vài cái liền phải móc nó ra ngoài.
“Ân a…” Tống Yên vυ' bị hút rất thoải mái, thân mình vặn loạn, rũ mắt nhìn động tác của Triệu Tiểu Tiểu, hai mảnh đùi kẹp công thịt cương cứng cọ xát ngày càng mạnh, thật muốn, thật muốn… Tìm một chỗ hung hăng thọc vào rút ra!
Triệu Tiểu Tiểu lúc này đem vυ' bự buông ra, lẩm bẩm nói: “Ăn sạch sẽ, hiện tại ăn sữa vυ' kia của a di…” Nói xong, hướng trên người Tống yên bò, há mồm đem vυ' bự còn lại ngậm lấy, lại là một trận mυ'ŧ ăn.
“Ân, cho ngươi ăn…” Tống Yên hữu khó vô lực trả lời, nghiêng nghiêng người đem vυ' nhét vào trong miệng Tiểu Tiểu, còn cố ý lay động vυ', mẫn cảm núʍ ѵú xoa đầu lưỡi nhỏ, nhòn nhọn nộn nộn kéo dài, hảo… Hảo sướиɠ!
Nàng sướиɠ đến rêи ɾỉ vài tiếng, tay nhỏ ở trên mông Tiểu Tiểu càng mạnh càng nhanh, thậm chí đem quần giữ nhiệt kéo xuống một ít, mấy ngón tay ở giữa mông vuốt ve thăm dò rãnh mông!
“Ngô ngô…” Triệu Tiểu Tiểu bị nàng làm cho phát ra một thanh âm, sau đó cư nhiên mông hướng về mấy ngón tay của nàng dẩu dẩu, nghịch ngợm mà vặn vẹo lên.
Mông càng đĩnh càng mê người càng đáng yêu, năm ngón tay của Tống Yên đem nó bắt lấy xoa có chút không thỏa mãn, nghĩ đôi tay đều bắt lấy mông đùa bỡn, hoặc là đem mặt chôn đi lên, muốn cọ còn muốn ăn! Những việc này Tống Yên chỉ dám ngẫm không dám làm, nàng chỉ có thể tận khả năng mà xoa nắn mông đĩnh kiều, mượt mà, non mềm. Một tay khác che côn ŧᏂịŧ phía dưới đã đĩnh thành lều trại lớn, để ngừa bị Triệu Tiểu Tiểu nhìn đến.
Tiểu Tiểu thực mau đã đem vυ' sữa ăn xong, sau đó chôn mặt ở đôi vυ' trắng nõn giương mắt nhìn Tống Yên, môi khẽ nhấc: “A di muốn hay không sờ sờ ở địa phương khác? A di sờ thật hưng, mông đều phải bị sờ lạn.”
“Sờ… sờ nơi nào?” Tống Yên theo Triệu Tiểu Tiểu nói.
Tiểu Tiểu chớp mắt, thân thể mềm mại vặn vẹo, nhu nhu trả lời: “A di tưởng sờ nơi nào? Có nghĩ sờ… Nhân gia…”
“A di muốn đi wc” Tống Yên càng nghe càng xúc động, sợ mình không nhịn xuống được đem Tiểu Tiểu đẩy ngã, cho nên tính toán rời đi nơi này.
“A di có phải hay không tưởng niệu độn?” Triệu Tiểu Tiểu cánh môi khẽ nhấc, buồn cười hỏi.
Bị nhìn thấu, Tống Yên xấu hổ, lại căng da đầu phủ nhận: “Không có, ta chính là… mau không nín được, ta đi…” Nói xong tay nhỏ ở trên mông thu hồi, tiểu tâm đẩy Triệu Tiểu Tiểu ra, đĩnh vυ' bự lõα ɭồ bên ngồi hướng toilet đi tới.
“A di không cần ở trên trong lâu nha, Tiểu Tiểu sẽ thực nhàm chán.” Triệu Tiểu Tiểu ở phía sau nhu nhu nói.
Tống Yên nghe vậy ừ một tiếng, bước chân nhanh hơn. Đi đến toilet nàng đối với gương thở phào nhẹ nhõm một hơi, đem đôi vυ' trắng nóng nhét vào áo ngực, lại đem váy áo mặc tốt. Sau đó, đem cây côn ŧᏂịŧ căng cứng như gậy sắt móc ra tới, cắn cắn môi, bắt lấy nó dừng sức vuốt ve.
Có lẽ nghẹn lâu lắm giờ được thoải mái Tống Yên nhịn không được hừ hừ, một tay nắm ở qυყ đầυ, một tay nắm ở dưới nắm chặt, loát đến càng hung. Từ căn nhi loát đến qυყ đầυ lại loát xuống dưới, nhìn trong gương động tác của chính mình lại nghĩ đến mông trắng nõn của Triệu Tiểu Tiểu. Thậm chí ảo tưởng quỳ ở mặt sau bắt lấy kiều mông, hung mãnh đυ.ng phải, hung hăng từ phía sau thao nhập Tiểu Tiểu tiểu… Tiểu huyệt.
Vừa rồi khẳng định Tiểu Tiểu bảo nàng sờ tiểu huyệt đi? Hoặc là bộ ngực sữa cao ngất, mặc kệ là cái nào nàng cũng không dám sờ, chỉ dám ở chỗ này đĩnh thô dài đại côn ŧᏂịŧ dùng sức mà loát lộng.
“A… Ha a… Hảo… Hảo muốn làm ngươi…”Tống Yên ánh mắt mê ly nhìn chính mình dâʍ đãиɠ bất kham, thanh âm rất nhỏ nói ra mấy chi từ. Sau đó, cảm giác sung sướиɠ ập tới đỉnh núi, đại côn ŧᏂịŧ đỏ lên, tay nhỏ đang hung hăng loát lộng từn luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bạch trọc nhất thời bắn nhanh ra ngoài. Bắn đến rất xa, thậm chí bắn xa đến hai ba bước. Tống Yên nhìn một màn này yêu kiều rêи ɾỉ, đem côn ŧᏂịŧ loát tới càng hung. Thậm chí đôi tay cùng nhau loát, cấp côn ŧᏂịŧ cảm giác phảng phất đang thọc vào rút ra ở tiểu huyệt hẹp dài.
A… Thật sướиɠ, côn ŧᏂịŧ lại hung hăng bắn ra vài cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙!