“ A di, buổi tối hảo.” Triệu Tiểu đúng giờ tới, mặc áo ba lỗ màu xám cùng quần giữ nhiệt, tóc buộc đuôi ngựa, cảm giác rất có sức sống, thật đáng yêu.
“ Ân, tiến vào ngồi.” Tống Yên những cửa để Triệu Tiểu Tiểu tiến vào, trên bàn đã chuẩn bị sẵn đồ ăn vặt cùng nước trái cây
“Đi học có mệt hay không?” Tống Yên theo Triệu Tiểu Tiểu ngồi ở sô pha, trong đầu toàn là nghĩ đến việc uy sữa ngoài miệng lại hỏi cái khác.
“Còn hảo, chính là không chuyên tâm..” Triệu Tiểu Tiểu nhẹ nhàng trả lời.
“Làm sao vậy?” Tống Yên thuận miệng hỏi.
Triệu Tiểu Tiểu con mắt ngập nước nhìn Tống Yên, cắn cắn môi nói: “Trong lòng luôn suy nghĩ a di, suy nghĩ cả một ngày.”
Tống Yên nghe vậy tim run lên, khuôn mặt có chút nóng, nàng tránh né Tiểu Tiểu ánh mắt, cứng đờ nhìn nơi khác nói: “Tưởng sữa sao? Chính ngươi móc ra tới ăn đi…”
Nói xong mông ở trên sô pha xê dịch, ưỡn ưỡn vυ' bự để Triệu Tiểu Tiểu móc ra tới. Triệu Tiểu Tiểu ghé sát vào Tống Yên cái trán cọ ở trên mặt nàng, sau đó miệng nhỏ khinh khinh nhu nhu nói: “A di, có thể hôn trước sao? Trực tiếp làm chuyện này có chút thẹn thùng.”
“Ân…” Tống Yên hiện cũng thực thẹn thùng, ngồi ở đó cungc không biết làm sao bây giờ. Triệu Tiểu Tiểu môi hồng nhuận cọ ở cạnh môi nàng, nàng sửng sốt một lát vội vàng nâng cằm tiếp ứng, hai người môi đối môi, ngươi thân ta một chút, ta thân ngươi một chút, có chút vụng về mà hôn lên.
Cứ việc như thế hai người hôn môi càng ngày càng nóng, nhưng ở thời điểm Tống Yên cho rằng muốn hôn lưỡi, Triệu Tiểu Tiểu lại cúi đầu đi xuống. Miệng nhỏ ướt nộn bắt đầu hôn cổ nàng, xương quai xanh làm cho nàng hơi ngứa, thậm chí côn ŧᏂịŧ phía dưới đều có cảm giác.
Không đúng, mới vừa rồi nàng tưới nước lạnh rồi nó như thế nào lại nhanh có cảm giác như vậy?
Tống Yên mày đẹp nhíu lại, có chút lo lắng, ngay sau đó là một tiếng rêи ɾỉ yêu kiều, Tiểu Tiểu đang xoa vυ' nàng, thực ôn nhu mà xoa, bất qua vυ' bự vẫn động thực lợi hại.
“A di, Tiểu Tiểu thực sự muốn ăn nha…” Triệu Tiểu Tiểu xoa vυ' nàng, miệng nhỏ đối với da thịt chỗ cổ áo nàng nói.
“Ân… cho ngươi ăn..” Tống Yên cảm thấy nàng cảm giác sắp đánh mất năng lực tự hỏi, vυ' bự bị Tiểu Tiểu xoa… Có chút thoải mái. Nàng vυ' bự tròn trịa trắng bóng thực nhanh bị móc ra tới, Triệu Tiểu Tiểu bắt lấy nó, lại không vội vàng ăn, đầu tiên là vươn lưỡi nhỏ liếʍ đầu núʍ ѵú mẫn cảm.
“A…” Tuy rằng Triệu Tiểu Tiểu không có kỹ xảo liếʍ gì, Tống Yên cảm thấy điện lưu từng đạo tê dại quét tới thân thể nàng, thân mình mềm mại khẽ run, vυ' bự càng hung hăng lay động.
“A di, ngươi làm sao vậy?” Triệu Tiểu Tiểu ngước mắt nhìn vô tội hỏi.
Ngươi nói là sao vậy? Tống Yên không dám nhìn Triệu Tiểu Tiểu, cắn môi hấp tấp trả lời: “A di không có việc gì, ngươi tiếp tục…”
Kỳ thật nàng rất muốn thân mình của Tiểu Tiểu, làm Tiểu Tiểu ghé vào nàng trên người mặt chông ở nàng vυ', từng ngum từng ngụm hút sữa mà ăn, nhưng nàng sao có thể đối với Triệu Tiểu Tiểu làm chuyện khác người đâu?
Chỉ có thể cố nén xúc động trong lòng, cũng tận lực không quan tâm côn ŧᏂịŧ phía dưới đã vô cùng cương cứng. Lưỡi nhỏ của Tiểu Tiểu lại liếʍ núʍ ѵú vài cái, liếʍ đến thân mình căng thẳng của Tống Yên lại thả lỏng vài phần, liếʍ đến nàng côn ŧᏂịŧ lại kiều kiều, liếʍ đến nàng thân thể tâm linh thượng du͙© vọиɠ cưỡng chế vô số lần rốt cuộc đầu lưỡi nhỏ cũng thu hồi, rồi sau đó há miệng ngậm hơn phân nửa vυ' bắt đầu cắи ʍút̼.
“Ân…” Tống Yên rũ mắt nhìn một màn này, cắn môi nhiều lần, hai mảnh đùi gắt gao cọ xát với côn ŧᏂịŧ lớn đầy cơ khát, muốn cho nó dễ chịu chút.
“Ngô…” Triệu Tiểu lúc này há miệng thở dốc, đem vυ' nàng ngậm lấy càng nhiều, mυ'ŧ mạnh hơn nữa, hơn nữa vừa xoa bóp vừa ăn. Sữa đã sớm hướng ra bên ngoài, Tống Yên lại khoogn nhịn được mà rêи ɾỉ vài tiếng, vặn vẹo thân thể, vυ' hướng miệng nhỏ đĩnh đĩnh.
Một tay không biết để chỗ nào, Tống Yên rối rắm một hồi lâu, tiểu tâm đặt ở sau lưng Triệu Tiểu Tiểu, một cử động nhỏ cũng không dám làm.
Triệu Tiểu Tiểu lại ở thời điểm này buông vυ' nàng, ánh mắt mê ly nhìn nàng, nhẹ nhàng nói: “A di có muốn sờ ta hay không?”
A? Sờ ngươi? Sờ cái gì? Tống Yên rất muốn hỏi, đối với chuyện này rất nguyện ý, lại cứng đờ cự tuyệt: “Không được, ngươi không cần phải xem vào ta.”
Tiểu Tiểu nghe xong trên mặt lại có chút ủy khuất, dẩu dẩu miệng nhỏ nói: “Chẳng lẽ a di không nghĩ sờ Tiểu Tiểu? Tiểu Tiểu không hảo sờ sao? Tiểu Tiểu làn da… rất non…”
Nói đến sau khuôn mặt nhỏ hồng thấu, cái miệng nhỏ phấn nhuận càng thêm ướŧ áŧ kiều diễm. Mà cặp mắt kia ngập nước, giống như muốn khóc…
Tống Yên ở trước mặt Triệu Tiểu Tiểu căn bản không thủ vững ý chí của chính mình, nàng hít sâu một hơi trả lời: “Không có, a di…a di liền sờ…”
Tay nhỏ đặt ở phía sau lưng Triệu Tiểu Tiểu bắt đầu xoa mặc dù cách quần áo sờ thân thể non mềm lại vẫn cảm thấy mỹ diệu vô cùng. Triệu Tiểu Tiểu thấy thế lại bắt vυ' của của nàng dùng sức bóp nhẹ, niết đến sữa đều bắn ra tới, bắn đến trên mặt nàng. Tiểu Tiểu lại một chút cũng không ngại, cái lưỡi nhỏ liếʍ liếʍ sữa ở khóe miệng, đối với Tống Yên yêu cầu nói: “Sờ sờ nhân gia mông nhỏ đi, a di… Nhân gia trước khi tới đây, đã tắm rửa thật kỹ nha…”