Tự sướиɠ xong tuy rằng cảm thấy côn tịt dơ bẩn, Tống Yên lại không tắm rửa, chỉ lấy khăn giấy lau chùi một phen. Đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy đất dọn sạch sẽ, làm cho hương vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ mau chóng tản mất. Sau đó rửa mặt một phen mới đi ra toilet.
“A di ở trong toilet làm cái gì?” Triệu Tiểu Tiểu đang ngồi ở sô pha ăn đồ ăn vặt xem TV thấy Tống Yên đi ra ôn nhu hỏi.
Sữa bắn ở trên mặt đã lau, quần giữ nhiệt cũng đã mặc tốt, ặp đùi thon dài trắng nõn hợp một chỗ với nhau, nhìn thật mê người. Bất quá Tống Yên hiện giờ vô dục vô cầu, nhiều cũng liếc nhìn cặp đùi, sau đó mặt đỏ tim đập mà nó dối: “Đi tiểu, còn rửa tay sạch một chút…”
Nói xong liền xấu hổ, chính mình đang nói vô nghĩa cái gì, đi tiểu xong muốn rửa tay, bằng không đâu?
“A a a, ta cũng muốn đi tiểu, a di ngoãn ngoãn ở chỗ này đợi ta nha.” Triệu Tiểu Tiểu không để ý tới Tống Yên xấu hổ, đứng dậy phải đi toilet.
Tống Yên thấy thế tâm nhắc lên một chút, chính mình vừa mới ở bên trong tự sướиɠ, bắn thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙, tuy rằng đã rửa sạch sẽ, còn mở quạt gió, nhưng Tiểu Tiểu có hay không đoán được đâu? Liền có mùi lạ chắc cũng không nghĩ đến tϊиɧ ɖϊ©h͙ đi?
Tống Yên như vậy an ủi chính mình, nhưng vẫn không an tâm, hít sâu một hơi, ngồi xuống ăn bao khoai lát vừa rồi Triệu Tiểu tiểu ăn, ân, hương vị không tồi. Hướng bên kia toilet nhìn rất nhiều lần, cửa rốt cuộc mở ra, Triệu Tiểu Tiểu chân dài trắng nõn bước ra lập tức hướng Tống Yên.
Tống Yên đang cầm một miếng khoai lát chuẩn bị ăn, thấy Triệu Tiểu Tiểu như vậy, chột dạ hỏi: “Làm sao vậy?”
Sẽ không phát hiện nàng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đi? Thật hoảng.
Triệu Tiểu Tiểu lại ngồi gần nàng, nghiêng người để sát vào nàng nói một câu: “ Muốn ăn a di khoai lát.”
Rồi sau đó, miệng nhỏ hồng nhuận hơi há đợi Tống Yên đút. Tống Yên thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng đem khoai lát nhét vào miệng nàng, Tiểu Tiểu lại cắn một nửa, còn một nửa đưa tới miệng nàng. Tống Yên ngẩn người, vội vàng há mồm, đem nửa miếng khoai lát tiếp được, môi của hai người nhẹ nhàng chạm phải nhau. Tuy rằng phía trước có hôn môi, hiện tại môi chạm vào nhau cũng rất mỹ diệu
“A di thật sự thích ta sao?” Triệu Tiểu Tiểu ăn khoai lát nhẹ giọng hỏi, khuôn mặt hồng thấu, sợ là thẹn thùng.
Tống Yên đang ăn khoai lát, nghiêm túc gật đầu.
“Kia a di, chúng ta có thể yêu đương được không? Thích hợp liền ở bên nhau, không thích hợp liền tách ra…” Triệu Tiểu Tiểu đôi mắt tràn đầy ánh sáng nhìn nàng, vẻ mặt chờ mong.
Nói… Luyến… Ái? Bách hợp sao? Tuy rằng phía trước hai người đều nói thích, Tống Yên cho rằng là loại bằng hữu thích đâu…
“Vì cái gì… Cùng ta yêu đương?” Tống Yên chưa biết như thế nào đáp lại, hít sâu một hơi, đầu tiên hỏi.
Triệu Tiểu Tiểu nhìn nàng, chuyện lạ mà trịnh trọng nói: “Không biết ai, chính là thực thích a di, thích đến mỗi ngày đều muốn dính bên nhau. Hơn nữa bằng hữu bình thường, sao lại có thể ăn sữa của a di? Chẳng lẽ, a di từng cho người khác ăn sữa?”
Tống Yên vội trả lời: “Không có, chỉ cho ngươi ăn qua… Ngươi nói, liền tính bằng hữu cũng có thể cho ngươi ăn…”
Nói xong Tống Yên cảm thấy khuôn mặt mình nong nóng, cảm giác lời nói thật ái muội.
“Cho nên a di khoogn nghĩ cùng ta yêu đương sao? Chê ta nhỏ sao? A di tuổi cũng không nhiều lắm, 25 tuổi a.” Triệu Tiểu Tiểu nói tự hồ có chút sốt ruột, mông nhỏ không an phận dịch tới dịch lui trên sô pha.
Nhưng mặc kệ Triệu Tiểu Tiểu nói như thế nào, loại sự tình yêu đương này Tống Yên không dám đáp ứng. Giữa người yêu phải làm những việc thân mật, sớm hay muộn cũng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đối diện nhau đi? Căn côn ŧᏂịŧ phía dưới khẳng định sẽ dọa Tiểu Tiểu.
Trừ phi thành thẩn khai báo, nhưng… Tống Yên còn chưa chuẩn bị tốt. Kia làm sao bây giờ? Trực tiếp cự tuyệt? Cảm giác làm như vậy rất đả thương người, kia…
“Không chê ngươi nhỏ, tá rất thích ngươi, cũng tưởng cùng ngươi luyến ái... Nếu không như vậy, ta trước theo đuổi ngươi mấy ngày. Ngươi nhìn, nếu cảm giác thích hợp liền luyến ái, thế nào?” Tống Yên tiểu tâm hỏi, đây là biện pháp duy nhất mà nàng nghĩ ra, kế hoãn binh. Nếu là theo đuổi Tiểu Tiểu mấy ngày, Tiểu Tiểu cảm thấy hai người không thích hợp, kia không phải có thể trực tiếp làm bằng hữu? Cây côn ŧᏂịŧ kia có thể tiếp tục giấu.
“Theo đuổi ta? Tại sao không phải ta theo đuổi ngươi?” Triệu Tiểu Tiểu cư nhiên nói ra lời dị nghị như vậy.
Tống Yên kinh ngạc một chút, sau đó trả lời: “A di muốn theo đuổi ngươi đâu, có thể hay không Tiểu Tiểu?”
Triệu Tiểu Tiểu khóe miệng vừa nhấc, mi mắt cong cong nhìn Tống Yên: “A di, ngươi đây là đang thổ lộ? Ta có thể lập tức tiếp thu sao?”
Đố nga, lời nói vừa rồi rất giống thổ lộ…
Tống Yên sắc mặt hơi đổi, vội nói với Triệu Tiểu Tiểu: “Không thể, chúng ta trước ở chung mấy ngày nhìn xem đi, chúng ta vừa mới nhận thức.”
Miệng nàng nói lời nói nghiêm trang, trong lòng lại cảm thấy chính mình ác liệt, rõ ràng phía dưới có cây côn ŧᏂịŧ làm Tiểu Tiểu chán ghét, rõ ràng không tính toán cùng Tiểu Tiểu luyến ái, lại giả mo giả dạng muốn theo đuổi Tiểu Tiểu, thật là hư.
Nhưng bất luận làm cái gì, nàng chỉ tưởng cùng Tiểu Tiểu ở chung, tưởng cho Tiểu Tiểu ăn sữa, tưởng hôn, tưởng…Cùng Tiểu Tiểu làm rất nhiều việc, nàng thậm chí cảm thấy, hai ba ngày nhận thức Tiểu Tiểu là thời gian vui sướиɠ nhất của nàng mấy năm gần đây, nàng tưởng tiếp tục vui sướиɠ như vậy đi xuống, rất muốn.
Có thể vui sướиɠ mấy ngày liền mấy ngày đi, chẳng sợ mấy ngày sau là địa ngục cũng chẳng sao.
“Hảo đi, kia a di, ngươi bắt đầu theo đuổi ta đi, ngươi hiện tại muốn như thế nào theo đuổi ta?” Tống Yên đang miên man suy nghĩ, Triệu Tiểu Tiểu đột nhiên hỏi mắt chờ mong nhìn nàng.