Đích Nữ Triệu Thị

Chương 21: Đâm vào rồi

Hai cánh môi vừa chạm nhau, ánh mắt của Hoắc Dực Khôn liền trầm xuống.

Mùi hương ngọt ngào của tiểu kiểu nhi hòa vào trong không khí, vây quanh chóp mũi. Hắn nhẹ nhàng hôn lên bờ môi mềm của Triệu Xu Ngọc, khẽ liếʍ cặp mắt to tròn đầy hơi nước, sau đó lại cắn nhẹ lên chiếc mũi nhỏ xinh. Tất cả đều được thực hiện một cách đầy si mê, yêu thương cùng quyến luyến.

Mặc khác, Triệu Xu Ngọc lại bị hôn đến phát ngứa. Phía dưới có cây gậy cứng rắn luôn muốn đâm đâm vào nơi giữ hai chân, phía trên thì lại thân mật âu yếm hôn môi.

Không hiểu sao hắn như thế nàng lại có chút sợ hãi, nhưng nàng cũng không đẩy hắn ra. Nàng dựa theo những việc thường ngày vẫn làm để lấy lòng đại ca. Nâng khuôn mặt nhỏ lên, hé miệng, thuận theo.

Hoắc Dực Khôn có hơi bất ngờ trước hành động của nàng. Ngay sau đó hắn dùng sức hôn, đầu lưỡi chui vào trong khoang miệng càn quét, tiếp theo lại cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương câu vào miệng mình, mυ'ŧ liếʍ, dây dưa, tấm tắc rung động.

Triệu Xu Ngọc bị hôn đến không còn chút sức lực nào, mềm như bông ghé vào ngực Hoắc Dực Khôn. Khe hở giữa hai chân đã động tình, tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt cả thân gậy thịt.

Mà việc này ngay lập tức đã bị Hoắc Dực Khôn phát hiện. Miệng huyệt co rụt hút lấy dươиɠ ѵậŧ. Hắn duỗi tay sờ xuống, quả nhiên toàn là nước.

Xe ngựa còn đang xốc nảy mà hắn thì đã nhịn không được. Không nghĩ nhiều, cắn môi Triệu Xu Ngọc một cái, nâng thân thể nàng lên, cúi đầu ngậm lấy núʍ ѵú. Bầu ngực bị hắn xoa đến xưng đỏ, núʍ ѵú vốn bé nhỏ nhưng khi bị khi dễ, sưng to cứng rắn như viên đá quý diễm lệ. Giờ đây chúng chỉ đành bất lực để hắn tận tình liếʍ nuốt.

Hai tay phía dưới cũng không chịu yên. Một cái nâng chiếc mông no đủ lên, một cái nắm dươиɠ ѵậŧ ở miệng huyệt cọ xát. Theo từng đợt dằn xốc mà đâm thọc vào trong.

Mông nhỏ không ngừng lên xuống nhấp nhô. Dâʍ ŧᏂủy̠ cũng liên tục chảy ra, ướt cả lòng bàn tay của Hoắc Dực Khôn. Tiếng rêи ɾỉ cứ phát ra đều đặn, không biết là đang khó chịu hay là đang sung sướиɠ.

Cuối cùng, Hoắc Dực Khôn nắm lấy gậy thịt, mạnh mẽ đâm một phát vào tiểu huyệt non nớt, nhưng chỉ vào được nữa qυყ đầυ vì cửa huyệt quá hẹp.

Nhưng chỉ như vậy Triệu Xu Ngọc đã chịu không nổi, hai tay ôm cổ hắn, mông dùng sức vặn, “Đau, đau...”

Hoắc Dực Khôn sửng sốt, thở hổn hển nói: “Đêm qua bị đại công tử cắm ác như vậy?”

Triệu Xu Ngọc nghe không hiểu, chỉ chớp đôi mắt ngập nước, nhìn hắn, “Hoắc ca ca nói cái gì nha? Đại ca không có đem cây gậy cắm vào.”

Tiếp theo nàng muốn tránh thoát, ủy khuất nói: “Hoắc ca ca làm Ngọc Nhi đau quá...”

Hoắc Dực Khôn đờ đẫn, trong nháy mắt đã hiểu đại công tử vẫn chưa phá thân của tứ tiểu thư.

Nhưng trong lòng hắn vẫn hoài nghi, hắn ở góc tường nghe trộm, âm thanh da^ʍ mĩ vang vọng cả một đêm mà bước cuối cùng lại chưa làm? Nam nhân bình thường sao có thể chịu được?

Nghĩ như vậy, hắn lại nắm lấy gậy thịt, làm ngơ sự khó chịu của nàng, hắn chỉ muốn vạch ra nộn huyệt để đâm thọc vào.

Cơn đau như bị xé rách lần nữa truyền đến. Tuổi tác của Triệu Xu Ngọc vốn còn rất nhỏ, tiểu huyệt cũng chỉ thể tiếp nhận hai ngón tay hoặc đầu lưỡi của đại ca. Mà vốn dĩ nàng còn được Triệu Hành Viễn dưỡng đến vừa kiều vừa nộn, chỉ sợ mạnh tay một chút thì sẽ làm đau nàng. Giờ đây lại bị côn ŧᏂịŧ của Hoắc quản gia cắm vào, ý đồ muốn phá thân, Triệu Xu Ngọc chỉ cảm thấy đau muốn chết đi.

Bên này, qυყ đầυ thô to cũng đã chui vào được, Hoắc Dực Khôn vừa đau lại vừa sướиɠ. Nhưng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ thấm đẫm nước mắt, tim hắn như ngừng đập, rơi vào trạng thái trầm mặt.

Hăn biết nàng khó chịu nhưng đồng dạng hắn cũng vậy. Khó khăn từ nảy tới giờ mới đưa được qυყ đầυ vào lại bị tiểu huyệt kẹp điên.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~