Sau khi trả lời câu hỏi, Diệp Chi Cầm trực tiếp ngồi xuống, không biết rằng côn ŧᏂịŧ to lớn của Lý Khai đã cơ khát khó nhịn mà nhắm chuẩn vào miệng tao huyệt, chuẩn bị ở trong lớp học cắm sâu vào tao bức cô.
Đang ngồi được một nửa, miệng huyệt bị qυყ đầυ cứng rắn nóng rực căng lớn ra, cô nhận ra có điều gì đó không ổn, lại không thể ngăn được tư thế đang ngồi xuống của mình.
Nếu người ngoài nhìn thấy thì giống như cô gái dâʍ đãиɠ, chủ động mà gấp không chờ nổi ngồi lên côn ŧᏂịŧ lớn.
Huyệt đạo chặt chẽ chưa bao giờ bị người khác tiến vào, vừa bắt đầu đã bị côn ŧᏂịŧ thô dài cường tráng đi vào tận gốc. Mị thịt tầng tầng lớp lớp bị thô lỗ đẩy ra, hoa tâm hung hăng bị chọc vào.
Trong nháy mắt, hoa tâm Diệp Chi Cầm bị xỏ xuyên mà bủn rủn, cố nén tiếng rêи ɾỉ lên cao trào.
Sau kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, cô cảm thấy đau đớn vì bị phá thân.
Lần đầu tiên côn ŧᏂịŧ lớn của Lý Khai được chặt chẽ bao vây lấy như vậy, mị thịt ấm áp ẩm ướt gắt gao ngậm lấy nguyên cây côn ŧᏂịŧ.
Hắn cố gắng chống lại sự phấn khích khi vừa mới khai trai, bàn tay to nhẹ nhàng yêu thương vuốt ve lưng và đùi thanh mai, hắn nhận thấy bản thân đã phá vỡ một lớp màng nên cố gắng hết sức để trấn an cô gái.
Thiếu niên cho rằng sự run rẩy của cô gái trong cơn cực khoái là biểu hiện của sự đau đớn không thôi.
Hắn có chút hối hận vì đã bị dục bọng chi phối nên ở ngay trong lớp mà cắm tao bức cô.
Dù muốn điên cuồng thọc vào rút ra nhưng hắn vẫn cố gắng chịu đựng.
Về phía cô gái, cô lại tưởng bản thân không cẩn thận mà đút côn ŧᏂịŧ lớn của trúc mã vào, còn hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ côn ŧᏂịŧ thô dài bạn tốt mang lại. Cô không khỏi cảm thấy xấu hổ vì tình trạng say sưa của mình.
“Đều, đều tại cậu cứ thổi vào bên dưới người ta, người ta mới không lưu ý ngồi xuống.” Lời nói run rẩy nhưng còn mang theo âm cuối kiều mị.
Lý Khai nhẹ nhàng sủng nịnh nói, “Đồ trứng thối, ai bảo tiểu huyệt cậu đáng yêu như vậy cơ chứ, thật sự không có tí lông nào.” Đột nhiên hắn nghĩ tới cái gì, “Mà này, làm sao cậu biết tiểu huyệt cậu không có lông, hả?”
Diệp Chi Cầm không khỏi gắt gao kẹp tiểu huyệt lại, không dám nói gì.
“Nói đi, có phải cậu hay tự an ủi sờ em gái hay không, phát hiện nó vừa bóng loáng lại mềm mại, chẳng lẽ cậu còn bẻ tiểu huyệt ra nhìn vào gương cẩn thận quan sát sao? Tiểu Diệp Tử của tớ, sao tớ lại không phát hiện ra cậu da^ʍ như vậy cơ chứ?”
“Không, không phải, là tớ tò mò, lấy... di động chụp một cái...”
“Tò mò vậy cơ à, hay là bây giờ chúng ta cũng chụp đi, chụp bộ dáng em gái cậu ngậm lấy chim lớn của tớ.”
Cô gái run rẩy nhìn hắn cầm di động, vén váy cô lên rồi chụp nơi hai người đang ân ái.
“Chà... ánh sáng không đủ, chụp lại lần nữa nào.”
Hắn ôm eo cô, váy cũng bị hắn đè lại trên eo, ngả người dựa vào phía sau để ánh đèn có thể chiếu sáng tốt hơn chỗ bọn họ giao hợp. Thiếu niên sợ bàn che mất ánh sáng mà còn dâʍ đãиɠ nâng vòng eo rắn chắc mình lên cùng cô đón ánh sáng.
Nếu giám thị mở máy theo dõi dùng trong thi cử ra thì có thể ghi lại cảnh dâʍ đãиɠ của cô gái lộ ra bộ dáng bị cắm bức.
Lần này ảnh chụp rất hoàn mỹ. Côn ŧᏂịŧ lớn hung hăng căng tiểu huyệt ra, hai cánh hoa thoải mái tách ra, hạt đậu nhỏ đứng thẳng, thịt huyệt phấn nộn, còn có trứng của trúc mã, tất cả đều nhìn thấy rõ ràng.
“Tớ gửi đến không gian riêng rồi đó, khi nào về thì cậu tải xuống, tớ muốn dùng nó làm hình nền di động.”
Diệp Chi Cầm nghĩ đến ảnh chụp da^ʍ mĩ côn ŧᏂịŧ đang cắm của bọn họ bị hắn dùng làm hình nền, lỡ không cẩn thận bị ai đó nhìn thấy thì làm sao bây giờ... tao huyệt cô không nhịn được mà ngứa ngáy.
Lý Khai không dám thọc vào rút ra sợ làm đau cô nhưng cũng không muốn rút côn ŧᏂịŧ ra. Hắn thèm muốn cảm giác được tao bức của thanh mai ngậm côn ŧᏂịŧ hắn.
Hắn cầm lấy qυầи ɭóŧ, nâng một chân cô lên xỏ vào.
Động tác của hắn làm côn ŧᏂịŧ lớn đâm trái phải, tao huyệt bị côn ŧᏂịŧ lớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hưng phấn không thôi.
Diệp Chi Cầm đối với loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này rất không quen, cô hoảng sợ, “Cậu, ưʍ... Ha... thật thoải mái... không... đáng ghét, mau đi ra... A...”
Lý Khai không ngừng lại, tiếp tục mặc qυầи ɭóŧ cho cô, cự căn ở trong huyệt cô tiếp tục lắc lư, “Cái gì đi ra ngoài?”
“Em... em trai của cậu... Ưʍ...”
Lý Khai đột nhiên bóp chặt hạt đậu nhỏ của cô, xoa nắn, “Sai rồi, cậu sẽ bị trừng phạt.”
Tao bức bị côn ŧᏂịŧ lớn lấp đầy, hạt đậu nhỏ còn bị chơi đùa, toàn thân cô trở nên tê dại, xung quanh cô là bạn cùng lớp và thầy giáo, cô vừa sướиɠ lại cảm thấy xấu hổ, chỉ muốn hắn mau dừng lại.
“Chim, chim lớn của cậu, a.. mau đi ra... đừng phạt... ưʍ... người ta nữa.”
Thiếu niên khi nặng khi nhẹ tiếp tục thưởng thức hạt đậu nhỏ sướиɠ đến run run, “Miễn cưỡng tính là đúng, vì sao hạt nhỏ này lại dáng yêu như vậy, bị trừng phạt còn nhảy dựng lên.”
Cô gái không nói được gì, bởi vì hạt đậu nhỏ bị trừng phạt mà cảm thấy vừa thẹn vừa hưng phấn mà kích động, “Đúng rồi thì... đừng phạt tớ... Ưʍ...”
“Nhưng tớ muốn nghe cậu gọi nó, côn ŧᏂịŧ lớn.”
Thiếu niên nói ra cái tên tục tĩu hắn đã từng nghe qua, hắn muốn bạn tốt nhất của hắn, thanh mai, cũng gọi cự căn của hắn như vậy. Lý Khai xuống tay từ ngây ngô dần dần trở nên thành thục.
“Côn, côn ŧᏂịŧ lớn mau ra ngoài, không được... Ưʍ...”
“Từ cái gì rút ra, hả?” Hầu kết trúc mã lăn lộn.
“Em gái... Chim lớn của cậu, nhanh lên... mau rút ra khỏi em gái tớ... đừng trừng phạt... cầu xin cậu...”
“Nói là tiểu tao bức.” Thiếu niên lạnh lùng không chút động lòng.
“Côn ŧᏂịŧ lớn của cậu... nhanh.. ra khỏi tiểu... tiểu tao bức của tớ... A... Không được... Đừng sờ... Sẽ bị phát hiện mất...”
Lý Khai nghe thanh mai nói ra lời sắc tình hoàn chỉnh như vậy, kìm lại du͙© vọиɠ muốn hung hăng thao cô, miễn cưỡng rút tay về, “Côn ŧᏂịŧ tớ dài như vậy, nơi này lại chặt như vậy, làm sao rút ra được? Chờ lát nữa cậu trả lời câu hỏi đứng lên mới có thể rút ra được.”
Mọi mong đợi của cô gái đều tan tành. Cô đành tiếp tục ngồi như vậy, dâʍ đãиɠ mà ngậm côn ŧᏂịŧ lớn. Hy vọng thầy giáo sẽ gọi cô lên trả lời câu hỏi.
Sau khi Lý Khai mặc qυầи ɭóŧ vào chân phải cho cô, nghĩ một chân khác cô của còn tách xa như vậy, không gian dưới bàn học lại hẹp, rất khó mặc qυầи ɭóŧ. Đành phải giúp cô xỏ giày bên phải trước, sau đó kéo quần của mình lên đến phía dưới trứng.
Hắn đang suy nghĩ xem làm cách nào để mặc vào cái chân còn lại cho cô thì đột nhiên nghe thấy thầy giáo gọi tên hắn, hắn định đứng dậy trả lời câu hỏi.
Diệp Chi Cầm khẩn trương mà mυ'ŧ chặt côn ŧᏂịŧ lớn.
“Đừng sợ, cùng tớ đứng lên.”
Những gì thầy giáo nhìn thấy rất bình thường, chỉ là học sinh nam nữ một trước một sau đứng lên trả lời câu hỏi.
Không ai phát hiện ra phía sau làn váy to của cô gái là côn ŧᏂịŧ lớn của thiếu niên đang cắm vào tao huyệt cô.