Trúc mã vừa nghiêm túc trả lời câu hỏi vừa cắm vào tiểu huyệt cô.
Phía trước bọn họ là một nhóm bạn học đang ngồi, thầy giáo còn đang nhìn bọn họ.
Không ai phát hiện hai người duy nhất đang đứng, hạ thể gắt gao giao hợp.
Diệp Chi Cầm căng thẳng, huyệt không nhịn được càng thêm ngứa ngáy. Tiểu tao bức cứ như vậy làm trò trước mặt mọi người ngậm côn ŧᏂịŧ lớn.
Cô phát hiện giọng nói bình tĩnh của trúc mã đột nhiên run lên.
Thanh mai quyết định báo thù, rửa mối nhục xưa, tiểu huyệt cô thiên phú bị bẩm mà sắc tình mυ'ŧ vào côn ŧᏂịŧ lớn.
Giọng Lý Khai trở nên run hơn, câu nói càng đứt quãng.
Cô cảm thấy sảng khoái khi ở trước mặt mọi người ma sát bức cùng với thống trị du͙© vọиɠ của trúc mã. Diệp Chi Cầm giả vờ ghi chép nhưng mông của cô đột nhiên di chuyển về phía trước, sau đó lại nhanh chóng dán vào bụng trúc mã.
Nhưng cô không dám động như vậy nữa. Kɧoáı ©ảʍ quá mức mãnh liệt.
Hai người đều hít thở không thông trước kɧoáı ©ảʍ của lần đầu tiên thọc vào rút ra. Càng làm cho người xao động hơn chính là lần đầu tiên thọc vào rút ra của họ lại là đứng trên lớp trả lời câu hỏi trước nhiều người.
Tuy nhiên thiếu niên lại cho rằng lần thọc vào rút ra này là do cô gái bất cẩn.
Nếu hắn biết cô gái dâʍ đãиɠ như vậy, chủ động công khai cầu thao, khẳng định sẽ đỡ cô bằng cánh tay thon dài lại có lực của mình để chừa một khoảng nhất định sau đó khi hai người ngồi xuống, thuận tiện ngăn cản tầm nhìn, hắn sẽ ở dưới cô điên cuồng nâng phần hông lên đẩy vào, thọc vào rút ra tiểu huyệt cô.
Nhưng thiếu niên lại không nghi ngờ gì vẫn nhân cơ hội đỉnh lộng cô để thử thanh mai.
Cho nên thời điểm ngồi xuống, hắn nhanh chóng ngồi xuống trước, côn ŧᏂịŧ ba một tiếng bị rút ra khỏi tiểu huyệt.
Tao bức không còn bị cản nữa nên trào ra rất nhiều mật dịch, sền sệt mà rơi trên côn ŧᏂịŧ hắn, thậm chí có không ít chảy xuống trứng rồi xuống quần.
Côn ŧᏂịŧ lớn bởi vì động tác bất ngờ mà lắc lư trong không trung, lại bị thiếu niên bắt lấy, một lần nữa nhắm vào miệng huyệt.
Cô gái bỗng nhiên bị rút ra, cảm thấy trống rỗng một lúc, sau khi phát hiện mình phun dâʍ ŧᏂủy̠ tung tóe thì không dám nói gì mà ngồi xuống ngay lập tức.
Phụt một tiếng, côn ŧᏂịŧ lớn lại hung hăng đi vào tận gốc.
Từ đỉnh điểm trống rỗng đến tột đỉnh của du͙© vọиɠ, cô gái khẽ than nhẹ một tiếng, thân thể không ngừng run.
“Lại cắm vào rồi, sao lúc ngồi xuống không nhìn kỹ? Có phải muốn bị cắm không. Vẫn chặn cái tiểu tao bức này thì hơn, vừa mới rút ra đã phun nước vào quần tớ.”
Cô gái yếu ớt nằm trên bàn, vừa thấy thẹn lại sướиɠ.
Thừa dịp thầy giáo viết lên bảng, Lý Khai nắm lấy một chân cô giơ cao lên, sau đó đặt sang bên kia hợp nhất với chân còn lại.
Cô gái bị hoảng sợ trước hành vi của trúc mã, nhưng may mắn không ai phát hiện.
Hiện tại cô bị hắn xoay người ngồi trên côn ŧᏂịŧ hắn, côn ŧᏂịŧ lớn vừa ở trong huyệt hung hăng đảo một vòng, toàn bộ mị thịt bị cọ vừa ngứa vừa tê, không nhịn được hút một cái.
Anh kéo chiếc qυầи ɭóŧ nam đến dưới tiểu huyệt cô, kẹt ở đó.
“Muốn mặc qυầи ɭóŧ thì phải rút ra mới được.”
Lợi dụng lúc thầy giáo lại quay lên bảng, một tay hắn vòng qua chân cô, một tay nâng mông lên, giống như muốn giúp rút côn ŧᏂịŧ ra.
Chỉ là mới nâng lên được một chút, tay Lý Khai nâng mông như bị trượt, cô gái lại nhẹ nhàng ngã trở lại vòng tay Lý Khai.
Côn ŧᏂịŧ lớn vừa mới rời khỏi tiểu huyệt một chút lại đâm mạnh vào hoa tâm.
“Ngại quá, nhiều nước nên bị trượt tay. Côn ŧᏂịŧ lớn vừa rồi không cẩn thận thao tiểu tao bức một chút, có sao không?”
Diệp Chi Cầm mắc cỡ đỏ mặt lắc đầu. Không chỉ không sao mà còn bị thao sướиɠ, còn, còn muốn nữa.
Thừa dịp thầy giáo lại quay lên bảng, thiếu niên lại lặp lại chiêu trò cũ của mình. Thậm chí sau đó thầy giáo chỉ hơi quay đầu một chút, hắn cũng muốn nhân cơ hội lại thao một chút.
Hắn điều chỉnh biên độ nâng lên khác nhau, học kỹ thuật chín nông một sâu đã từng xem trong các bộ phim cấm, sử dụng nó trên người bạn tốt nhất của mình.
Tuy rằng không phải cuồng thao, chỉ là xem chuẩn thời cơ mới có thể thọc vào rút ra, nhưng công khai thao huyệt nhiều lần trong lớp học cũng khiến hai người sảng khoái không thôi.
Lý Khai khàn khàn nói, “Côn ŧᏂịŧ lớn không cẩn thận cắm tiểu tao bức nhiều lần như vậy. Xin lỗi nha...”
Trong lúc xin lỗi, tay thiếu niên còn luồn lên trên, thỉnh thoảng còn truyền ra tiếng nước phụt dâʍ ɭσạи cùng tiếng bạch bạch thân thể va chạm.
“Âm thanh gì lạ vậy? Ở bên ngoài à? Đóng cửa sổ vào đi chứ.” Một bạn học gần đó nhỏ giọng hỏi.
Cả hai lập tức ngừng thở, một cử động nhỏ cũng không dám nhúc nhích.
May mắn chỉ trong vài phút đã tới giờ tan học.
Dưới động thái dâʍ ɭσạи nâng lên lại hạ xuống, đôi giày không buộc chặt của cô gái bị rơi ra.
Những học sinh xung quanh đang chơi đùa đi tới đi lui, chỉ mình bọn họ yên lặng ngồi, nhưng phần thân dưới lại không ngừng ngứa ngáy.
Dần dần mọi người đều đi hết, giày của cô bị đá không biết bay đi đâu.
“Tớ, tớ muốn đi ra ngoài tìm giày.” Cô gái giả vờ bình tĩnh.
Lý Khai còn muốn thao cô, cắm cô, không cho cô đi, “Trên đất bẩn lắm, tớ ôm cậu đi tìm.”
Nói xong lại cởϊ qυầи lót ra, bắt lấy một chân cô nhấc bổng lên vượt qua ngực mình vắt chéo sang bên kia.
Sau khi tiểu huyệt của cô gái bị ma sát, hiện tại đang mặt đối mặt khóa ngồi trên chim lớn của trúc mã.
“Không, không cần...” Tư thế này quá dâʍ đãиɠ, vẫn luôn đưa lưng về phía trúc mã hiện tại rốt cuộc mặt đối mặt, nhìn thấy mỗi một thần thái động tình của đối phương.
Cô vừa thẹn vừa xấu hổ.
Mặc kệ cô cự tuyệt, hai tay Lý Khai đỡ lấy mông cô, dâʍ đãиɠ mà dùng sức gãi, sau đó đứng lên bước đi.