Tiệm sách này được quản lý nghiêm khắc, vệ sinh vô cùng sạch sẽ, dùng dầu thơm, chẳng những trên đất không có vệt nước nào, mà gương cũng không vương một hạt bụi, phản chiếu rõ ràng hình ảnh hai người đang quấn quít.
Anh thả lỏng cô ra, cởi nút áo.
Từng nút áo được cởi ra, lộ ra một chút da thịt, trắng nõn giống như phụ nữ vậy, nhưng cơ bắp bên trong săn chắc đầy đặn, mỗi một tấc đều đúng mức hợp lên xương cốt, vai rộng eo nhỏ, tỷ lệ hoàn hảo như người mẫu vậy.
Mặc dù Tô Nhuế biết dáng người anh đẹp, nhưng không ngờ tận mắt chứng kiến càng mê người rung động hơn, nhưng mà phía trên lại có vài vết sẹo lồi lõm lớn nhỏ không đồng nhất, cô vừa định đưa tay sờ một cái, nhưng người đàn ông đã cầm quần áo kín đáo đưa cho cô.
"Giặt giúp tôi một chút."
"Ơ..."
Người đàn ông không ra bài hợp tình hợp lý, Tô Nhuế ngẩn người một lúc mới phản ứng được, cô nhận lấy quần áo, mở vòi nước.
Tình huống kiểu này, không phải nên phòng vệ sinh play sao?
"Quần áo này của anh có thể giặt nước không?" Tô Nhuế sờ áo sơ mi trong tay hỏi, chất vải nhìn khá cứng, nhưng cảm giác cực tốt, sợ là không thể giặt nước sẽ làm hỏng nó.
"Không thể."
Một tháng tiền lương của cô chắc cũng không bù nổi bộ quần áo này, cô không nỡ bỏ đi, xé mấy tờ giấy vệ sinh thấm hết cà phê phía trên: "Hay là đừng giặt, không muốn làm hỏng quần áo."
Anh nhấc quần cô lên: "Nhưng nếu không giặt, sẽ khiến người khác nghi ngờ."
Tô Nhuế mạnh mẽ quay đầu lại, ngón tay của người đàn ông đã thăm dò bên trong qυầи ɭóŧ, ma sát qua lại nơi bên trong kẹp chặt, mò tới miệng huyệt ướt đẫm róc rách, thăm dò gần nửa ngón.
Thật thoải mái, cảm giác hoàn toàn bất đồng, rõ ràng ngón tay cũng không nhiều lắm, cũng rất phong phú, nhưng cô muốn nhiều hơn, không khỏi ngửa cổ lên.
Ngón tay từ từ đi vào, khuấy động ở bên trong, đào móc, tê dại tay chân.
"Mấy ngày nay có tự an ủi không?" Người đàn ông lặp lại câu hỏi mới vừa rồi.
Tô Nhuế né tránh không đáp, cô vốn không yên tâm chuyện này, không ngờ người đàn ông lại cố chấp như vậy, cô không muốn lừa dối anh, cắn răng không trả lời.
Người đàn ông tăng nhanh động tác tay hơn: "Có hay là không?"
Kɧoáı ©ảʍ đập vào mặt, Tô Nhuế vô lực nằm trên bồn rửa tay mượn lực, âʍ ѵậŧ hơi trướng mở.
"Tô Tô, tôi không thích phụ nữ không nghe lời."
Anh dùng sức một chút trước khu nhạy cảm của cô, Tô Nhuế lập tức run bắn lên, càng nói như vậy, cô càng không dám đáp lại.
"Không... A không a..."
Từng đợt sóng kɧoáı ©ảʍ tấn công tới, kỹ thuật xuất sắc của người đàn ông làm cô choáng váng đầu hoa mắt, đại náo trống rỗng, cảm giác sung sướиɠ sâu cơ thể mãnh liệt hơn.
Thông qua phản ứng cơ thể của cô, anh có thể chuẩn xác tìm được vị trí cực khoái của cô, mỗi một lần đều có thể dừng lại trước điểm giới hạn, để cho cô dục tiên dục chết.
"Có..." Cuối cùng Tô Nhuế cũng không chịu nổi, nói ra.
"Tại sao không nói dối tôi?" Ngón tay người đàn ông lại động đậy lần nữa, đẩy cao kɧoáı ©ảʍ của cô.
"Không muốn nói dối anh."
"Đúng là tôi không thích người khác nói dối tôi."
"A..."
Ngón tay nhẹ nhàng dùng sức, trong nháy mắt kɧoáı ©ảʍ đột phá điểm giới hạn, cô lêи đỉиɦ, tìиɧ ɖu͙© đè nén mấy ngày nay bộc phát mãnh liệt, niềm vui tràn trề, mỗi một tế bào trong cơ thể đều vui thích.
"Nhưng tôi cũng không thích người không tuân thủ cam kết, cho nên, vẫn phải trừng phạt."
Người đàn ông kéo dây khóa quần ra, thả cự vật cương cứng bên trong, tách âʍ ѵậŧ của cô ra, xé bên trong, đưa cự vật đến chính giữa khe cửa.
Vừa thô vừa nóng, mỗi một chút đều tràn đầy cảm giác mạnh mẽ, Tô Nhuế yêu chết cảm giác này, tiểu huyệt tiết ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, dính lên hàng họ của anh.
Trừng phạt thế này cũng được...
Cộc cộc cộc —— tiếng gõ cửa đột ngột cắt đứt hai người, Tô Nhuế bị hoảng sợ, theo bản năng nhìn về cửa.
Tô Nhuế mới vừa muốn mở miệng, bị Hình Bạch Hàn ngăn cản.
"Sao lại lâu như vậy?" Người bên ngoài bất mãn kêu, lại gõ mấy cái.
Cự vật to lớn cương cứng tiếp tục thúc vào cô, động tác càng dùng sức hơn, cảm giác của cô cũng càng ngày càng mãnh liệt, nhưng người đàn ông lại ngừng trong nháy mắt lúc cô sắp lêи đỉиɦ.
Liên tiếp mấy lần, Tô Nhuế nổi giận: "Hình Bạch Hàn!"
Hình Bạch Hàn móc thứ gì đó tương tự bαo ©αo sυ lần trước từ trong túi, đeo vào trên đầu cự vật, miệng nòng lại hướng về phía miệng huyệt của cô đi vào.
"Đừng nóng vội." Anh bóp eo cô, để tϊиɧ ŧяùиɠ từ trong túi trứng dâng lên qυყ đầυ, phóng ra khỏi miệng.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc nóng bỏng cọ rửa miệng tử ©υиɠ, Tô Nhuế lại lêи đỉиɦ cao hơn nữa, lần này mãnh liệt hơn, vách huyệt co quắp, toàn thân phát run, cổ họng thốt ra tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn.
Khi cô còn đang hưởng thụ cảm giác vui thích khi lêи đỉиɦ, cự vật bị rút ra, thay vào đó là một cái nắp, Tô Nhuế không thấy được, nhưng cảm giác không giống với cái lần trước, hình như lớn hơn một chút.
"Một giọt cũng không được làm rơi." Người đàn ông kéo qυầи ɭóŧ nhỏ bị vén sang một bên lại về như cũ, dùng qυầи ɭóŧ nhỏ bao cái nắp lại để hỗ trợ.
Bỗng dưng Tô Nhuế mới kịp phản ứng, đây mới thật sự là trừng phạt.