Đoàn phim lái xe đến biệt thự để quay cảnh H. biệt thự này cũng được cung cấp bởi các nhà đầu tư. Bên trong xe, Hứa Quang ngập ngừng vặn vẹo, hắn nhìn các nhân viên công tác ngồi ở phía trước, kéo một chút góc áo Thanh Hòa.
Thanh Hòa hỏi: “Có chuyện gì vậy chú Quang?”
Cái này làm sao nói ra được đây? Hứa Quang ấp úng trả lời: “Không, không có việc gì.”
“Có phải chú Quang không muốn chia sẻ tâm sự với tôi không? Tôi thế mà lại luôn cho rằng mình là bạn của anh.” Đôi mắt Thanh Hòa lộ ra chút ưu thương.
Hứa Quang vội vàng lắc đầu: “Không phải, có thể làm bạn với Thanh Hòa tôi rất cao hứng, chính vì vậy mà tôi không muốn đòi hỏi quá nhiều ở cậu.”
“Có cái gì tôi có thể giúp chú Quang không? Tôi rất vui lòng!” Anh tò mò bé ngoan Hứa Quang có thể đưa ra cái loại yêu cầu gì.
“Tôi……” Hứa Quang lại ấp úng nửa ngày, rốt cuộc lấy tư thế bất chấp tất cả nói với Thanh Hòa, “Chờ lúc kết thúc, có thể bắn ở bên trong hay không?”
“Chú Quang, anh nói cái gì?” Thanh Hòa đương nhiên nghe rõ Hứa Quang nói, anh chỉ quá ngạc nhiên khi nghe nội dung yêu cầu của hắn.
Dù sao cũng đã nói ra, Hứa Quang không nói lắp: “Tôi nói, lúc kết thúc, Thanh Hòa cậu có thể không mang bao mà trực tiếp làm hay không? Tôi muốn cậu bắn ở bên trong.”
Thanh Hòa im lặng thật lâu không đáp lại, Hứa Quang xua tay: “Coi như cái gì tôi cũng chưa nói, cậu quên mấy lời vừa rồi đi!”
“Làm sao có thể không nghe thấy, tôi chính là nghe rõ ràng rành mạch, chú Quang nói muốn tôi không mang bao bắn toàn bộ vào trong anh nha!”
Thanh Hòa dán lên lỗ tai Hứa Quang thì thầm. Hơi thở ấm áp khiến vành tai ngượng ngùng đỏ ửng lên. Loại chuyện này, không cần phải lặp lại như vậy đâu! Hứa Quang biết rõ, Thanh Hòa chỉ là thích trêu đùa hắn nhưng hắn vẫn không thể khống chế mà lạc vào trong sự ôn nhu này, tim đập nhanh hoàn toàn không thể khống chế được.
Trên giường lớn, Hứa Quang đang đeo mặt nạ đen che nửa trên của khuôn mặt, hai tay bị trói vào nhau và kéo dài đến đỉnh của khung giường, đùi và cẳng chân dùng thắt lưng bằng da màu đen thuộc da đem bó lại với nhau, có một cặp ống thép không gỉ được đặt giữa hai đầu gối để tách hai chân ra.
Hứa Quang say đến bất tỉnh nhân sự khẽ nhếch miệng kêu khát nước, hiển nhiên còn chưa sửa thói quen gọi vợ.
Thanh Hòa trong tay cầm dao, nhéo lên một bên ngực Hứa Quang, cắt xuống mảnh vải rách nát để lộ ra núʍ ѵú hồng. Truyện chỉ có tại ý vị nhân sinh. Hắn không đình chỉ động tác mà đem một đầṳ ѵú khác lộ ra. Hai ngón tay nhẹ vê một bên đầṳ ѵú làm nó đứng lên. Quầng vυ' cũng hơi cứng lại với một vài hạt nhỏ xuất hiện.
“Nam nhân cao lớn như vậy lại có một đôi đầṳ ѵú hồng nhạt dâʍ đãиɠ, trời sinh chính là thiếu thao.” Âm thanh của Thanh Hòa trong trẻo lại tinh tế từng câu từng chữ đọc lời kịch, nam nhân dưới thân không hề phát hiện vẫn lẩm nhẩm nói cái gì đó.
Thanh Hòa đã dùng dao để phá hủy hoàn toàn quần áo rách rưới thậm chí cả qυầи ɭóŧ cũng không được tha, dươиɠ ѵậŧ mềm rũ và hoa cúc hồng nhạt bị bại lộ. Thanh Hòa đem đôi chân bị trói áp chặt vào ngực Hứa Quang mới thôi, dùng bàn tay mạnh mẽ vỗ một phát vào cặp mông rắn chắc phá lệ trắng nõn, trực tiếp để lại dấu vân tay sưng đỏ trên cặp mông màu bơ bánh mì.
Ngón tay cái ấn lên cúc huyệt hồng nhạt, tiểu hoa huyệt thẹn thùng co rúm vào bên trong vẫn trốn không được ngón tay chà đạp. Hứa Quang liều mạng siết chặt huyệt khẩu sợ bị ngón tay của Thanh Hòa ma sát, dịch ruột non sẽ giống như mất khống chế mà phun ra.
“Ở trong công trường làm việc nhưng tại sao chỉ có mông là trắng? Ngươi làm việc đều không mặc quần áo sao? Đây là muốn…… Câu dẫn ai hả!” Thanh Hòa sắc mặt trở nên tối sầm, nghĩ đến nam nhân vô liêm sỉ này chỉ mặc qυầи ɭóŧ qua loa che mông để cho nam nhân khác làm hắn, tức khắc một chút nhẫn nại còn lại cũng hết sạch.
Hắn đem dịch bôi trơn đổ lên côn ŧᏂịŧ, nhắm ngay cúc huyệt bị đùa bỡn đến phát rung đâm thẳng vào bên trong.
Động tác này trực tiếp đem côn ŧᏂịŧ kích cỡ không nhỏ của Thanh Hòa đi vào một phần ba, cảnh này hậu kỳ sẽ xử lý, ống kính sẽ được kéo nhanh để tạo hiệu ứng chèn dữ dội. Sinh hoạt thực tế ngoài đời, truyện chỉ có tại ý vị nhân sinh nếu không thực hiện bất kỳ màn dạo đầu nào còn nhanh chóng cắm vào như vậy, không chỉ thụ quân không dễ chịu mà ngay cả bảo bối của công quân cũng sẽ gãy xương.
Thanh Hòa cảm nhận được rõ ràng chất lỏng đầy đủ trong lỗ, hắn không có hoài nghi đây là dịch ruột non của Hứa Quang chỉ nghĩ Hứa Quang làm bôi trơn đầy đủ. Truyện chỉ có tại ý vị nhân sinh. Có thể đem nhiều dịch bôi trơn khóa ở trong cúc huyệt lâu như vậy mà không chảy ra ngoài, cơ vòng ở cửa hậu môn có độ co dãn khiến người tán thưởng.
Tại vị trí máy quay nhìn không thấy, Thanh Hòa đối Hứa Quang nói: “ Có đau lắm không?”
Bộ phim này chính là thụ quân chịu đựng công quân xâm phạm. Cho dù thụ quân thân kinh bách chiến* bôi trơn đẩy đủ thì huyệt khẩu cũng sẽ bị thương huống chi là chú Quang có thể tính kinh nghiệm trên đầu ngón tay.
*thân kinh bách chiến 身經百戰 thân trải qua trăm trận đánh, có nhiều kinh nghiệm.
Hứa Quang chỉ có thể lắc nhẹ đầu. Trọng tâm của máy quay được tập trung tại điểm giao hợp của hai người, các chất lỏng khác nhau được trộn lại để tạo thành một vòng tròn bọt trắng, âm thanh cơ thể chứa đầy nước và đầu lưỡi hơi lộ ra nửa miệng cùng với tiếng hô hấp trầm trọng của hai nam nhân, hết thảy đều tràn đầy da^ʍ khí.
Thân hình cường tráng bị thanh niên ôn nhuận đè nặng lên mà thao lộng, cơ mông căng chặt và cơ bắp chân tạo thành một vòng cung hoang dã tuyệt đẹp.
“Thật chặt…… Chú, ngươi kẹp thật thích.” Thanh Hòa đọc lời kịch, tiếp tục nhắc nhở Hứa Quang kêu ra tiếng.
Đây là trải nghiệm đầu tiên trên màn hình của Hứa Quang. Đối với một người mới, hắn đã làm rất tốt. Các yêu cầu bên ngoài kịch bản này khiến hắn cảm thấy bất lực. Hắn không biết kêu như thế nào, sợ kêu không đúng thì quay hư, đoạn này liền phải quay lại. Nhà đầu tư yêu cầu thực hà khắc.
“Không thành vấn đề. Anh hãy mạnh dạn bày tỏ cảm xúc của anh, vẫn còn đau chứ?” Thanh Hòa rất giỏi trong việc điều khiển cảm xúc của đối tác. Đồng nghiệp quay phim cùng hắn sẽ tương đối thuận lợi, phải nói hắn chính là vương bài của Kim Mã a!
Hứa Quang không thể nhìn thấy người và máy quay trong phòng, điều này làm giảm nỗi sợ hãi ban đầu một cách vô hình. Truyện chỉ có tại ý vị nhân sinh. Đồng thời, các giác quan trở nên nhạy cảm hơn. Hắn bị côn ŧᏂịŧ Thanh Hòa đâm thọc, một lần lại một lần mà mở ra thân thể hắn, thậm chí có thể ở trong đầu miêu tả ra hình dạng nơi đó một cách mạch lạc.
“Ô! Bụng quá căng…… Muốn bị chọc thủng, không cần… thật trướng! Mạnh quá!….” Cuối cùng khi Thanh Hòa lại một lần đánh vào điểm mẫn cảm của Hứa Quang vốn dĩ đang nói đứt quãng trực tiếp thay đổi âm sắc.
“Không dùng lực lớn một chút làm sao thao cho ngươi thoải mái được? Phải không chú?” Thanh Hòa vừa nói vừa dùng toàn lực đâm vào điểm chí mạng, đổi góc độ đâm chọc nó, dùng lực phảng phất như muốn chọc thủng trực tràng.
“Không, không cần nhanh như vậy, bụng trướng…… Quá, quá lợi hại, a a ~!” Hứa Quang tích lũy kɧoáı ©ảʍ đạt tới đỉnh điểm, tràng đạo nỗ lực cắn chặt côn ŧᏂịŧ làm nó dục tiên dục tử, bòn rút lương thực mà chính mình yêu cầu, đồng thời một cổ nhiệt lưu tưới ở trên côn ŧᏂịŧ nóng bỏng.
Thanh Hòa nghe được câu nói bản thân muốn nghe nhất liền không trêu chọc nam nhân nữa. Hai bàn tay dùng sức tách ra hai mảnh mông thịt rắn chắc càng dùng sức thao nhanh hơn. Tinh hoàn như muốn chui cả vào huyệt, chất lỏng trắng đυ.c so với nội bích lạnh hơn phun ra trên thành ruột.
Thanh Hòa rút côn ŧᏂịŧ ra, nhan sắc phấn nộn kia biến thành đỏ tươi, miệng hậu môn sưng lên từ từ khép lại sau khi que thịt rời đi. Một vệt trắng đυ.c tuôn ra từ hậu môn như một vòng tròn sữa, cửa huyệt nhấp nháp giống như cái miệng không kịp nuốt xuống sữa bò.
Còn chưa kết thúc, Thanh Hòa biến mất khỏi màn hình mặc kệ Hứa Quang ở trên giường bất an mà giãy giụa yếu ớt. Một lát sau Thanh Hòa quay lại, trong tay cầm một chai nhựa.
Thanh Hòa đem Hứa Quang trở mình, một bàn tay từ phía dưới với qua, ôm bụng nhỏ đem eo nâng lên, miệng chai được đưa vào hoa cúc sau đó nhẹ nhàng lắc chai. Các hạt đầy màu sắc hình tròn lớn nhỏ được đổ đầy vào. Một phích cắm hậu môn nhỏ hơn được đặt ngoài miệng ướŧ áŧ.
“Hôm nay tới đây thôi, mọi người vất vả rồi!” Đạo diễn vỗ vỗ tay ý bảo kết thúc công việc vất vả.
Bởi vì đây là cảnh đêm, từ quán bar tới cảnh giường chiếu đều quay xong rồi, bọn họ trực tiếp quay tới hai ba giờ sáng, tất cả mọi người đều mệt mỏi.
Thanh Hòa cởi trói tay chân cho Hứa Quang. Do thời gian trói quá dài, Hứa Quang cảm giác tay chân đều tê dại vô lực, duy trì hai chân tách ra, truyện chỉ có tại ý vị nhân sinh hậu môn chỉ lộ ra các hạt nhỏ với đầu cắm hậu môn bị kẹt ở lối vào, theo nhịp thở dốc của hắn mà mấp máy.
Ở trong bóng tối lâu, đột nhiên thấy ánh sáng đôi mắt sẽ rất khó chịu, Thanh Hòa sau khi tháo khăn trùm đầu liền đưa tay chắn ánh sáng cho đến khi đôi mắt Hứa Quang tiếp nhận được.
Quả nhiên giống như tưởng tượng, đôi mắt hồng hồng giống như con thỏ mềm mại bị khi dễ.
“Chú Quang, đồ vật ở phía sau, anh chịu khó tự lấy, tôi giúp anh vào phòng tắm lấy ra.”
Vẫn làm người mê đắm ôn nhu, Hứa Quang thuận theo gật gật đầu. Hắn xác thật không còn sức lực cử động.
Không biết bên trong hậu huyệt là đồ vật gì giống như từng viên đá nhỏ, vừa động một cái tựa như có vô số hạt massage lăn lộn cọ xát vào thành ruột vốn đã mẫn cảm sưng đỏ của hắn.
Tràng dịch chảy ra, mấy hạt massage so với lúc mới bỏ vô giống như nở to ra, đem tràng đạo của hắn tràn đầy đến mức tắc nghẽn, đã trướng đau đến khó chịu, lại có dị vật ma sát sảng khoái. Hắn chưa bao giờ biết hậu huyệt của mình sẽ mẫn cảm như vậy, tựa như che kín tế bào thần kinh……
Chịu đựng cảm giác tràng đạo bị ma sát khi đi lại, Hứa Quang nhờ Thanh Hòa nâng đỡ đi đến phòng tắm. Truyện chỉ có tại ý vị nhân sinh. Bên trong có công cụ chuyên môn súc ruột, chỉ dựa vào ngón tay thì không làm sạch sẽ bên trong được.
“Phốc, phốc!” Nước được trộn với những quả bóng đầy màu sắc rơi xuống trong WC, còn có rất nhiều viên nảy ra khắp nơi.
Thanh Hòa bỗng nhiên dùng lòng bàn tay sờ soạng huyệt khẩu hơi lộ ra thịt ruột màu đỏ mềm mại, cúc huyệt bị kinh hách co rút đem thịt ruột rụt vào lại trong cơ thể.
“Thanh, Thanh Hòa, không cần như vậy!” Không cần đùa bỡn hắn, sẽ mất mặt…… Hóa ra Hứa Quang lúc súc ruột thì đằng trước đã nửa cứng, thân thể mẫn cảm chịu đựng không được một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Thanh Hòa vẫn như cũ bảo trì hình tượng quân tử, mỉm cười nói: “Chú, bên trong của anh hồng hồng, thực đáng yêu.”
“Không cần nói nữa……” Hứa Quang mặt đã đỏ muốn ra máu.
Chờ hai người rửa sạch xong liền quay về công ty thay quần áo. Thanh hòa lấy xe đưa Hứa Quang về nhà, trên đường còn dẫn hắn đi ăn khuya.
Hứa Quang tuy rằng bữa tối chỉ ăn chút thức ăn lỏng vì quay phim, nhưng cũng không thấy đói bụng. Lúc này hắn bỗng nhiên phản ứng: tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong bụng hắn vì súc ruột lấy ra hết, đa phần còn chưa hấp thụ xong, đây xem như lại bận việc rồi!