Editor : Hannah
Lòng bàn tay đặt bên eo nho tinh tế , Thẩm Ngộ Thành bàn tay hơi động , cho dù cách áo hoodie, cũng có thể tưởng tượng được eo có bao nhiêu mềm mại, nhất định có thể bày ra các loại tư thế khó khăn cực cao lại mê người .
Anh ánh mắt lại tối sầm vài phần, nếu nguyên bản chỉ có sáu phần tình thú, giờ phút này đã bạo trướng đến toàn phần.
Nhận thấy được cảm xúc bất an của người trong lòng , Thẩm Ngộ Thành khó được tri kỷ mà ôm người tránh đi những ánh mắt tựa sói , mang theo một tia dục niệm tầm mắt dừng ở trên mặt cậu, híp mắt, “Thành niên chưa?”
Đỉnh đầu truyền đến thanh âm như đàn cello, dễ nghe cực kỳ.
Bị nhốt ở trong lòng Thẩm Ngộ Thành , Mục Tinh Thần lại không có tâm tư đi thưởng thức, cả người cứng đờ bị bắt đi theo bước chân anh , đến ghế lô, rồi sau đó…… Bị ấn eo ngồi trên đùi Thẩm Ngộ Thành , khoảng cách gần làm cậu sợ hãi, nhìn thấy vai chính thụ thật cẩn thận thu thập mảnh vỡ cái ly càng thêm sợ hãi.
Nghĩ đến bản thân có khả năng không hoàn thành nhiệm vui, sắp mất đi cơ hội sống lại , hốc mắt liền chậm rãi hiện lên một tầng hơi nước, vội vàng ở trong đầu cùng hệ thống câu thông.
“ Tôi có phải hay không phá hư vai chính công thụ gặp nhau? nhiệm vụ thất bại chưa, còn có thể lại làm nhiệm vụ không?”
Hệ thống an ủi cậu, “ Cậu đã hoàn thành nhiệm vụ, thế giới sẽ tự bổ sung cốt truyện, cậu chỉ cần ở thời điểm bọn họ gặp mặt chứng kiến chính là hoàn thành nhiệm vụ.”
Thẩm Ngộ Thành nào biết đâu rằng Mục Tinh Thần đang nghĩ gì, nhìn người trong lòng đôi mắt có nước như lập tức liền phải khóc ra , một cổ du͙© vọиɠ nhóm lên, nhưng anh đối với vị thành niên không có hứng thú, rốt cuộc vẫn là kiềm chế.
Cau mày lại lần nữa hỏi, “Thành niên chưa ?”
Được hệ thống trả lời an tâm Mục Tinh Thần theo bản năng ngẩng đầu, “Thành niên.”
Thẩm Ngộ Thành từ đôi mắt đậm nước kia trong ánh mắt thấy được chính mình, biết thỏ con trong lòng đã thành niên, cũng không hề kiềm chế du͙© vọиɠ của mình, một bàn tay thâm nhập áo hoodie nắm lấy eo nhỏ, sao lại mềm như vậy ?
Mục Tinh Thần bị bàn tay lạnh lẽo trên eo làm kinh ngạc, còn không có kịp cự tuyệt, cái ót liền bị một bàn tay to gắt gao đè lại, môi dưới nháy mắt bị cắn cậu cả người đều ngốc.
Trong lòng thỏ con phản ứng ngây ngô lấy lòng Thẩm Ngộ Thành, anh không chút khách khí vươn đầu lưỡi đỉnh khai môi đang mím chặt , bá đạo mà cường thế ở khoang miệng liếʍ một vòng, cuối cùng bắt lấy đầu lưỡi muốn né tránh liếʍ ʍúŧ dây dưa.
Thỏ con mỹ vị không thể tưởng tượng, không ngừng né tránh đầu lưỡi mềm mại thơm ngọt, Thẩm Ngộ Thành hoàn toàn khơi mào dục hỏa, nắm eo nhỏ bàn tay cũng bắt đầu hạ dịch, xoa bóp mông thịt no đủ mượt mà , cảm xúc tốt đẹp trong lòng bàn tay làm anh xuống tay càng lúc càng nặng, ngón tay cũng sờ tới nơi bí ẩn nào đó.
Bị xoa mông , Mục Tinh Thần rốt cuộc từ thật khϊếp sợ lấy lại tinh thần, ngô ngô cự tuyệt đầu lưỡi Thẩm Ngộ Thành , đôi tay cũng kháng cự mà giãy giụa, lại bởi vì động tác giãy giụa cọ xát làm dưới thân anh dục hỏa lên cao.
Thẩm Ngộ Thành thân hình cao lớn bá đạo vô cùng không chút nào đem giãy giụa của cậu để vào mắt, hơi thở gấp đem mông thịt xoa tay rút ra lại lần nữa nắm lấy eo nhỏ mềm .
Cảm nhận được vật cứng dưới mông , Mục Tinh Thần hoảng loạn muốn khóc, cậu chỉ nghĩ sắm vai người qua đường hảo hảo hoàn thành nhiệm vụ , được cơ hội sống lại nhưng không nghĩ cùng vai chính công lên giường!
Cũng may Thẩm Ngộ Thành cũng không nguyện ý bị người vây xem tính ái, ước chừng đỡ ghiền liền hơi hơi lủi ra phía sau, ánh mắt u ám nhìn thỏ con đỏ mặt ở trong lòng mình thở dốc, nhẫn nại ,hiện tại xúc động muốn đen vật nhỏ ăn vô bụng, nói: " Cùng anh một năm."
!!!
Xong rồi!!! Này nguyên bản là cốt truyện của vai chính thụ !!!
Tuy rằng hệ thống nói thế giới sẽ tự động bổ khuyết cốt truyện, Mục Tinh Thần vẫn sợ hãi nhiệm vụ không hoàn thành, vội vàng kinh hoảng thất thố từ người Thẩm Ngộ Thành đứng lên, lắp bắp nói: "Không, không có khả năng!"
Thẩm Ngộ Thành nhíu mày nắm lấy Mục Tinh Thần , vừa muốn nói chuyện hạ thân bị lên gối đau nhói , đau làm anh không tự chủ được buông ra tay, chờ ngẩng đầu , thỏ con sớm đã không thấy bóng dáng.
Thao!
Chạy!
Thẩm Ngộ Thành sắc mặt âm trầm đáng sợ, bạn tốt bên cạnh Tề Đơn không lưu tình chút nào cười nhạo, " Chậc chậc chậc, trước kia đều là anh cự tuyệt người khác, khó được thời điểm anh cũng bị tiểu mỹ nhân cự tuyệt a."
Nói xong lại nhịn không được hỏi, "Tiểu mỹ nhân hương vị thế nào? Hôn sướиɠ không ?".
"Lăn."
Thẩm Ngộ Thành nghiến răng nghiến lợi mà cúi đầu , nghĩ đến vừa rồi nhấm nháp đến mỹ vị cùng cặp mắt đậm nước xấu hổ , cùng với xúc cảm cực tốt ở mông, không ngời lại bị từ chối.
Bên cạnh truyền đến tiếng cười, "Muốn hay không cho ngươi tìm tới?"
Thẩm Ngộ Thành không nói chuyện, đen mặt ngồi ở trên ghế lô , lẳng lặng chờ phản ứng hạ thân biến mất , ngẩng đầu cười lạnh, "Đi tra theo dõi, xem nhóc con chạy trốn nơi đâu."
Đã chạy ra quán bar Mục Tinh Thần che lại trái tim bang bang loạn nhảy , xác định bản thân thoát khỏi nguy hiểm , lại nghĩ tới vừa rồi sắc tình đến cực điểm hôn môi.
Kia chính là nụ hôn đầu tiên của cậu!
Mục Tinh Thần tuy rằng sắm vai là người qua đường, nhưng bản thân cậu lại là phú nhị đại, hơn nữa vai chính thụ cùng trường học.
Ngày hôm sau cậu vừa đến trường học không lâu liền thu được tân nhiệm vụ: Lập tức đi cổng trường học lớn chứng kiến vai chính công thụ lần thứ hai gặp mặt.
Mục Tinh Thần không dám trì hoãn, vội vàng ra khỏi phòng học đi đến cổng trường, đi đến một nửa nhớ tới tối hôm qua bị nam chính công ôm hôn cậu, lấy kính trong túi đeo lên.
Cậu hôm nay như cũ là một bộ trang phục màu đen cách điệu đơn giản, hơn nữa mang kính đen khác với vẻ rụt rè , không phải quen thuộc người kỳ thật không có thể nhận ra .
Thẩm Ngộ Thành đứng ở xa , nhíu mày nhìn sinh viên gương mặt đỏ nhỏ giọng xin lỗi , đối phương lớn lên cũng không tồi, là anh ngày xưa sẽ cảm thấy hứng thú với loại hình, nhưng tưởng tượng đến tối hôm qua thỏ con nhỏ liền không thể nào sao sánh.
"Anh,, tối hôm qua đem rượu đổ vào anh là tôi không đúng, tôi sẽ bồi thường cho anh."
Trải qua nhắc nhở, Thẩm Ngộ Thành mới nhớ tới tối hôm qua còn có chuyện như vậy, bất quá anh tới nơi này có mục đích, thỏ con tối hôm qua khiến cho anh nổi lên hứng thú , còn dám đả thương người anh em của anh , xong còn chạy trốn , không có hứng thú vì việc khác "Không cần."
Mục Tinh Thần chính là ở thời điểm này đuổi tới hiện trường, bởi vì Thẩm Ngộ Thành bề ngoài thật sự quá xuất sắc, chiếc xe kia lại phi thường sang quý, đứng ở kia không làm gì có thể khiến cho vô số vây người xem, huống chi trước mặt anh còn vai chính thụ đồng dạng bề ngoài không tồi .
Tránh cho khiến cho chú ý, cậu lặng lẽ hướng đến nơi có nhiều người đang đứng, cuối cùng đứng ở một nơi có thể nhìn vai chính công thụ, cũng sẽ không khiến cho quá nhiều chú ý , ngẩng đầu không chớp mắt nhìn.
Nhìn đến thân hình cao lớn Thẩm Ngộ Thành, Mục Tinh Thần liền nhịn không được mặt đỏ.
Mà lúc này Thẩm Ngộ Thành di động có tin nhắn: Thẩm tổng, Mục Tinh Thần mặc bộ quần áo màu đen , mang mắt kính, ở trong đám người.
Thẩm Ngộ Thành đem điện thoại thả lại túi, tầm mắt như ưng sắc bén quét về bốn phía, thực mau nhìn đến cách đó không xa Mục Tinh Thần sợ hãi rụt rè ý đồ che giấu chính mình , đầu lưỡi đỉnh đỉnh hàm răng, khóe miệng gợi lên một độ cong nguy hiểm .
A, thật dũng cảm.