Đi bệnh viện khám bệnh lại bị bác sĩ đè nặng cᏂị©Ꮒ bắn hai lần, muốn chết hơn chính là, lúc bản thân bị cᏂị©Ꮒ ấy vậy mà giống như da^ʍ phụ quấn lấy bác sĩ không ngừng đòi hỏi, Trương Thạc cảm thấy đời mình coi như xong rồi.
Duy chỉ có một việc đáng vui mừng là c̠úc̠ Ꮒσα hắn mấy ngày liên tục cũng không có ngứa.
Hôm nay là thứ sáu, Trương Thạc lười biếng ghé lên mặt bàn ngáp một cái, trên bục giảng thầy giáo đang bô bô nói không ngừng, nhưng một chữ Trương Thạc cũng không nghe lọt tai. Từ ngày ở bệnh viện bị bạo cúc thì cúc hoa cũng không còn ngứa nữa, bạn trai mấy ngày nay cũng không đi công tác, Trương Thạc liền ôm bạn trai làʍ t̠ìиɦ, mỗi ngày ít nhất ba lần, từ sofa phòng khách đến bồn tắm phòng bếp, cơ hồ trong nhà mỗi ngóc ngách đều bị bọn họ lăn qua.
Trương Thạc từ trước tới nay tự gán cho mình cái nhãn cường công, nhưng sau khi bị bác sĩ bạo cúc, tâm linh nhỏ bé của hắn đã chịu đả kích cực lớn, cho nên gấp không chờ được mà điên cuồng làʍ t̠ìиɦ, không ngừng cắm huyệt chứng minh bản thân, mấy ngày liên tiếp làm Trác Kiến Huy đến khóc lóc xin tha, Trương Thạc cuối cùng cũng tìm về được lòng tự tin của một cường công.
Túng dục quá độ kết quả là tinh thần bị đào rỗng, Trương Thạc ỉu xìu ghé vào trên mặt bàn mơ màng sắp ngủ, thầy giáo giảng bài hắn không nghe vào, vậy dứt khoát lấy điện thoại lên mạng, vào một diễn đàn gay hắn thường xuyên dạo đọc bài viết.
Bài viết trên diễn đàn hoa hòe lòe loẹt đủ kiểu cả, có ảnh chụp làʍ t̠ìиɦ, có ảnh chụp cúc huyệt, dươиɠ ѵậŧ, chụp lén, chụp thẳng cái gì cần đều có, cũng có cả video, tiểu thuyết, tìm bạn tình linh tinh, Trương Thạc nhàm chán lật xem bài viết đầu, các loại ảnh chụp lõα ɭồ, các loại từ ngữ sắc tình cùng với GV theo ngón tay hắn xoát xoát lướt qua, đột nhiên trên màn hình xuất hiện một ảnh đặc tả dươиɠ ѵậŧ đàn ông, căn dươиɠ ѵậŧ kia thẳng tắp dựng đứng, vừa thô dài vừa cứng cáp, thân dươиɠ ѵậŧ thẳng tắp gồ lên gân xanh, nhìn qua phá lệ hung dữ, qυყ đầυ cũng lớn vô cùng.
Ngón tay Trương Thạc ma xui quỷ khiến mà dừng lại, mắt hắn dính chặt vào bức ảnh, luyến tiếc dời đi, nhìn nhìn vài cái c̠úc̠ Ꮒσα hắn lại bắt đầu ẩn ẩn phát ngứa, suy nghĩ của hắn cũng theo cảnh tình kiều diễm ướŧ áŧ bắt đầu bay xa, nếu căn dươиɠ ѵậŧ này cắm vào bên trong c̠úc̠ Ꮒσα của mình, dùng sức cọ xát những chỗ ngứa đó, cảm giác kia...
Đờ mờ!
Cả người Trương Thạc chấn động, lập tức tỉnh táo lại.
Đờ mờ! Đờ mờ! Đờ mờ...
Trong đầu Trương Thạc ầm ầm chạy vô số chữ "Đờ mờ", hắn nhanh tay rời khỏi diễn đàn, sẵn tay khóa luôn màn hình điện thoại.
Nhưng trong lòng hắn đã loạn thành một đoàn, rốt cuộc nơi nào xảy ra vấn đề, hắn không biết, cũng không muốn biết.
Sau khi tan học về nhà, nhìn thấy bạn trai Trác Kiến Huy đang thu thập hành lí, Trương Thạc không quan tâm mà lập tức nhào lên, hắn hiện tại cần phải làʍ t̠ìиɦ, chỉ có làʍ t̠ìиɦ hắn mới không miên man suy nghĩ nữa.+
Trương Thạc cực kì thô lỗ lột quần áo trên người bạn trai, đầu chôn ở cổ y mà lung tung hôn môi cùng gặm cắn, giống như một con dã thú đang động dục.
Trác Kiến Huy một bên chống đẩy, một bên nói: "Không được, hiện tại không làm được, công ty vừa mới gọi điện cho em nói em phải đi công tác, buổi chiều ba giờ là em phải bay rồi, bây giờ thu thập hành lí xong là em phải đi ngay."
Trương Thạc lập tức dừng lại động tác, leo xuống người bạn trai, héo rũ nằm trên mặt đất hỏi: "Lại đi công tác nữa à?"
"Ừ. Lãnh đạo đột nhiên hạ lệnh, em cũng không có cách nào." Trác Kiến Huy tiếp tục đóng gói hành lý, vội vã nhét quần áo lung tung vào rương hành lý, bộ dáng có chút luống cuống tay chân, thần sắc trên mặt cũng không được tự nhiên như thường.1
Nhưng Trương Thạc lúc này ốc còn không mang nổi mình ốc, hắn không hề chú ý tới điểm dị thường này của bạn trai.
Cửa phòng mở ra lại đóng lại, bạn trai sắp xếp hành lý xong liền vội vã ra cửa, Trương Thạc vẫn như cũ, hắn giống như bãi bùn lầy nằm bẹp trên mặt đất, ánh mắt trống rỗng, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Ngoài cửa, Trác Kiến Huy kéo rương hành lý, liếc mắt nhìn cửa phòng đóng lại một cái, lòng còn sợ hãi mà thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn lại nhìn thoáng qua cái rương, trong đó có hai bộ nội y tình thú vô cùng dâʍ đãиɠ, lúc nãy thu thập thiếu chút nữa bị Trương Thạc phát hiện, làm y sợ tới mức cả người toàn mồ hôi lạnh.
Hai bộ nội y tình thú này đều là vì để đi gặp "Chủ nhân dươиɠ ѵậŧ lớn" mà y ở trên mạng tỉ mỉ chọn lựa.
Tưởng tượng bản thân ăn mặc nội y tình thú giống cɧó ©áϊ mà quỳ rạp trên mặt đất liếʍ chân "Chủ nhân dươиɠ ѵậŧ lớn", sau đó "Chủ nhân dươиɠ ѵậŧ lớn" sẽ lấy vòng xích chó lôi kéo y khắp nơi đi bộ, một bên đi bộ một bên dùng roi da quất đánh cái mông dâʍ đãиɠ của y, trong lòng Trác Kiến Huy liền dâng lên một trận hưng phấn cùng kích động, càng muốn tâm càng ngứa.
Thu hồi ánh mắt, Trác Kiến Huy không chút lưu luyến mà đi thẳng đến sân bay.
...
Sau khi bạn trai rời đi, Trương Thạc vẫn ngây ngốc nằm trên sàn nhà, phòng khách trống rỗng không có một ai, hắn nằm hồi lâu, lúc ở phòng học nhìn thấy căn dươиɠ ѵậŧ kia, c̠úc̠ Ꮒσα hắn liền bắt đầu ngứa, hắn vẫn luôn nhẫn nại, nhưng nhịn tới bây giờ cơn ngứa đã vượt qua ngưỡng cửa hắn có thể tiếp thu.
Ngón tay hắn không khống chế được mà duỗi về mông mình, cách lớp vải quần vận động mà vuốt ve khe mông, Trương Thạc một vạn lần không tình nguyện chạm vào cúc hoa của mình,, nhưng mẹ nó cơn ngứa này quá tra tấn người được không, hắn thật sự nhịn không nổi!
Gãi không đúng chỗ ngứa căn bản không làm nên chuyện gì, Trương Thạc cắn chặt răng, kéo quần vận động cùng qυầи ɭóŧ xuống dưới, lập tức gấp không chờ nổi mà đem hai ngón tay cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα, mới vừa đâm vào trong đã cảm nhận được một cỗ ướŧ áŧ.
Quả nhiên c̠úc̠ Ꮒσα đã bắt đầu ướt!
Hai ngón tay nhanh chóng thọc vào rút ra, cắm mười mấy lần, Trương Thạc cảm thấy ngón tay không đủ thô không đủ thỏa mãn, lại thêm một ngón vào, c̠úc̠ Ꮒσα tràn đầy nước da^ʍ không ngừng bị khuấy động, không ngừng phát ra tiếng vang "phụt phụt" da^ʍ mĩ.
"Ưʍ... A... Hừ..." Tuy không tình nguyện nhưng cắm huyệt thoải mái đến muốn chết, Trương Thạc không kiềm chế nổi mà rêи ɾỉ, hắn chậm rãi nhắm lại hai mắt, bắt đầu hưởng thụ cảm giác sảng khoái từ c̠úc̠ Ꮒσα lan tràn ra.
Nhưng cắm một lúc hắn lại bắt đầu cảm thấy không thỏa mãn, trong đầu không khỏi hiện ra tình cảnh ngày đó bị bác sĩ dùng căn dươиɠ ѵậŧ vừa thô vừa lớn hung hăng đυ. hắn, dươиɠ ѵậŧ bác sĩ cứng như thép, mỗi nơi ngứa trong lỗ da^ʍ đều được anh chiếu cố tận tình, đặc biệt là lúc qυყ đầυ đỉnh huyệt tâm hắn, cảm giác đó sung sướиɠ tới cực điểm, quả thực làm Trương Thạc nhớ mãi không quên.
Trương Thạc không tự giác mà không ngừng hồi tưởng cảnh tượng cùng bác sĩ làʍ t̠ìиɦ hôm đó, ngón tay bên trong thịt huyệt thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, nước da^ʍ từ trong thịt huyệt không ngừng văng tung tóe ra bên ngoài.
"Ưʍ... Ông xã... Côи ŧɧịt̠ bự mau đυ. em... Dùng sức... A... Ha..." Trong tưởng tượng dươиɠ ѵậŧ lớn của bác sĩ hung hăng đâm hắn, cường hãn đỉnh lộng huyệt tâm, Trương Thạc giờ phút này lập tức cao trào, ma xui quỷ khiến mà dùng âm thanh dâʍ đãиɠ kêu lên những lời này.
Dươиɠ ѵậŧ đột nhiên run lên kịch liệt, điên cuồng phun ra, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nồng đậm phun lên bụng cùng ngực hắn, c̠úc̠ Ꮒσα bị ngón tay cắm vào cũng phun ra thật nhiều nước da^ʍ dính nhớp.
Bắn tinh qua đi, Trương Thạc bỗng nhiên bừng tỉnh, hai mắt ngạc nhiên trừng lớn.
Đờ mờ! Vừa mới thời điểm cao trào hắn kêu cái gì?
Ông xã?!+
Còn nói muốn dươиɠ ѵậŧ dùng sức đυ. hắn?!
Trương Thạc như bị sét đánh, cả người đều không ổn