Cường Công Biến Dâm Thụ

Chương 5

Qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ bác sĩ lớn như vậy, cứng như vậy, lại nóng như vậy, Trương Thạc bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cả người run rẩy, c̠úc̠ Ꮒσα ngứa tới mức làm hắn sắp hỏng mất.

"Ưʍ... Không... Không được... Không cầm đâm vào trong..." Trương Thạc cắn răng, dùng một tia lý trí đi kháng cự dươиɠ ѵậŧ lớn của bác sĩ dụ hoặc.

Hắn ngoài miệng nói như vậy, nhưng thân thể lại thành thật thực, miệng huyệt ở tình huống bị qυყ đầυ lớn vỗ về chơi đùa không nhịn được mở miệng ra, đem qυყ đầυ ngậm vào trong lỗ nhỏ.

Bác sĩ giờ khắc này tốt cuộc nhịn không nổi nữa, anh cùng vợ đã kết hôn bảy năm, nhưng ngày thường công tác bận rộn, không có quá nhiều thời gian chăm sóc gia đình, chung quy không tránh được thất niên chi dương (*), liền ở tháng trước, anh tan làm về nhà sớm hơn ngày thường, ngoài ý muốn lại phát hiện vợ cùng một người đàn ông khác cả người trần trụi nằm ở trên giường, người đàn ông kia đè lên vợ anh cực kì thô lỗ mà hung ác cᏂị©Ꮒ cô, anh chưa bao giờ biết vợ mình ở trên giường lại dâʍ đãиɠ như vậy. Đương nhiên, không có người đàn ông nào lại chịu được vợ mình ra ngoài nɠɵạı ŧìиɧ, bác sĩ quyết tâm muốn cùng vợ ly hôn, nhưng lúc đề cập đến việc chia tài sản lại không đồng nhất, dẫn đến án ly hôn tiến hành cũng không thuận lợi, tính toán thì anh đã gần một tháng chưa làʍ t̠ìиɦ.

(*): Thất niên chi dương: Nghĩa là đôi lứa yêu nhau nếu vượt qua cái ngưỡng 7 năm thì coi như bách niên giai lão, bên nhau trọn đời, bằng không thì xa nhau vĩnh viễn, muôn thuở không thể tái hợp.

Bác sĩ có thể khẳng định mình là một thẳng nam, đối thân thể cùng cúc hoa đàn ông đều không có cảm giác, cho dù cơ khát cỡ nào, cho dù lửa tình đốt người cỡ nào anh cũng không thể nhìn đàn ông mà cương lên được, nhưng đối với Trương Thạc anh cảm thấy bản thân quả thật mê mụi, cơn nứиɠ dấy lên làm cả người anh vô cùng khó chịu.1

Muốn đυ. em ấy, muốn dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự hung hăng đυ. em ấy, đem em ấy đυ. đến khóc lóc xin tha!

Điên rồi!

Đúng là điên rồi!

"Không phải phía dưới em rất ngứa sao? Muốn ©ôи ŧɧịt̠ bự gãi ngứa cho em không?" Bác sĩ giống như sói đói nhìn chằm chằm Trương Thạc, ánh mắt kia nóng rực, phát ra da^ʍ quang lập lòe, phảng phất giống như muốn một ngụm đem Trương Thạc ăn vào bụng.

"Không... Không được... Tôi... Không cần... A..." Trương Thạc còn gắt gao kháng cự, nhưng bác sĩ đã nhẫn nại đến cực hạn, anh bất chấp Trương Thạc chống cự, cường ngạnh mà đem dươиɠ ѵậŧ thô cứng dùng sức cắm vào thịt huyệt của Trương Thạc.

"A... A... Không được... Tôi không được... Muốn bắn... Ha... A..."

Côи ŧɧịt̠ bự của bác sĩ vừa cắm vào, dươиɠ ѵậŧ Trương Thạc lập tức nhảy dựng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt liền phun ra.

"Đúng là đồ đĩ! Vừa đâm vào đã bắn!" Bác sĩ bị phản ứng dâʍ đãиɠ của Trương Thạc kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến vô cùng hưng phấn, anh nâng lên một chân của hắn, sau đó gấp không chờ nổi mà đong đưa eo thọc vào rút ra: "Rõ ràng là muốn ©ôи ŧɧịt̠ bự đυ. em, còn dám nói không cần, xem tôi đυ. chết em, đυ. chết đĩ da^ʍ đầy miệng nói dối này!"

Hình tượng ngày thường của bác sĩ là ôn văn nho nhã, nhưng bây giờ bị lửa tình thiêu đốt lý trí, trong tính cách che giấu thô lỗ cùng cuồng dã cũng bị kích phát ra tới.

"A... A... Ha... Bác sĩ... Đừng... Không cần... Ưʍ... Quá sâu... TᏂασ tôi thật sướиɠ... Lại sâu một chút... Tôi muốn..." Thân thể Trương Thạc bị bác sĩ va chạm đến lung lay, âm thanh phá thành mảnh nhỏ mà kêu da^ʍ.

Bang!

Bác sĩ một cái tát đánh lên mông Trương Thạc, ngữ khí thô lỗ mắng: "Đĩ đực! Nói không cần là em, nói muốn cũng là em! Rốt cuộc là muốn hay là không cần? Nói, ©ôи ŧɧịt̠ bự làm em sướиɠ hay không sướиɠ?"

"A... Sướиɠ... Sướиɠ lắm..." Trương Thạc bị đυ. đến thoải mái không thôi, kɧoáı ©ảʍ từ da^ʍ huyệt của hắn lan tràn đến mỗi dây thần kinh trong thân thể, làm cả người hắn đều tê dại: "Tôi muốn... Muốn ©ôи ŧɧịt̠ bự ȶᏂασ tôi... Dùng sức... Lại dùng sức một chút... A... Ha... Côи ŧɧịt̠ thật lớn... Sướиɠ muốn chết..."

"Hư... Tôi cũng rất sướиɠ... Ưʍ... Em kẹp tôi thật chặt... Thả lỏng một chút... Kẹp chặt như vậy làm sao tôi đυ. em được..."

Côи ŧɧịt̠ bự của bác sĩ bị da^ʍ huyệt của Trương Thạc kẹp sướиɠ muốn chết, làm anh nhịn không được mà muốn bắn, anh nhanh chóng rút dươиɠ ѵậŧ ra, muốn chờ một chút là tiếp tục ȶᏂασ Trương Thạc.

Dươиɠ ѵậŧ vừa bị rút ra, Trương Thạc tức khắc cảm thấy da^ʍ huyệt hư không khó nhịn, cơn ngứa tra tấn người lại lần thứ hai xuất hiện, giống như có hàng ngàn hàng vạn con kiến dồn hết sức mà gặm cắn thịt huyệt của hắn.

"Ưʍ... Hừ... Thật là ngứa... Bác sĩ... Tiếp tục đυ. tôi đi... Ừm... Tôi muốn ©ôи ŧɧịt̠ bự của bác sĩ đυ. tôi... Nhanh lên... Nhanh đâm vào..." Trương Thạc giơ chân cuốn lấy eo bác sĩ, trong miệng dâʍ đãиɠ kêu lên.

Bác sĩ bị Trương Thạc hóa thân thành da^ʍ oa đãng phụ câu dẫn mà dục hỏa đốt người, nhịn không được đem dươиɠ ѵậŧ lớn lập tức cắm vào, không khỏi hung ác đâm vào rút ra.

"A... Bác sĩ... Côи ŧɧịt̠ bự cứng quá... Thật lớn... Bác sĩ anh đυ. tôi thật mạnh... Đυ. tôi sướиɠ muốn chết..." Trương Thạc bị đυ. đến kêu da^ʍ không ngừng.

Bang!

Bác sĩ lại một cái tát nữa đánh trên mông Trương Thạc, ra lệnh: "Đĩ da^ʍ, gọi ông xã!"

"Ông xã... Ông xã... Đυ. em... Lại dùng sức một chút..." Trương Thạc hoàn toàn bị bác sĩ dũng mãnh chinh phục, hãm ở trong sóng gió tìиɧ ɖu͙© cùng kɧoáı ©ảʍ mênh mông mà vô pháp kiềm chế.