Hắn Siêu Dính Người

Chương 5

Editor : Hannah

Những năm gần đây, Lưu Phương đều không cần lo lắng Giản Lê bởi vì yêu đương mà mất đi fan hâm mộ, thậm chí Lưu Phương đều ẩn ẩn lo lắng Giản Lê còn tiếp tục như vậy tương lai sẽ độc thân đến già.

Cho nên đây là lần đầu tiên Lưu Phương nhìn thấy Giản Lê cùng một cô gái khác thân mật như vậy, hành động chăm chú bảo hộ ở trong ngực như thể đang ôm bảo bối vô cùng quý giá.

Tiểu Chu mặt cũng mộng bức, bên ngoài mưa quá lớn, Giản Lê chạy lại nhanh, cậu cầm đồ vật đuổi theo cũng không nhìn rõ bóng dáng Giản Lê , chỉ có thể mơ mơ hồ hồ nhìn bóng lưng anh trong màn mưa

Chờ cậu co cẳng chạy đến bên người Giản Lê, đã thấy Giản Lê ôm một cô gái trong lòng.

Nhiều năm làm trợ lý quy tắc ghi nhớ mặt người khác là điều cơ bản, bởi vậy Tiểu Chu đối với trong ngực Giản Lê đột nhiên xuất hiện Bạch Thần cũng không hiểu nổi.

Lưu Phương thấy Tiểu Chu hỏi gì cũng không biết, chỉ có thể bỏ qua Tiểu Chu, trước hết để cho cậu cầm khăn mặt lau thân ướt.

Lưu Phương một đôi mắt sáng rực mà nhìn chằm chằm vào rèm , dường như muốn xuyên qua rèm vải thấy rõ tình huống bên trong.

Đột nhiên anh ý thức được có chút không đúng, Giản Lê vừa mới nói là giúp đối phương thay quần áo. . .

Hai người mới gặp nhau mà đã có thể đến trình độ này rồi? . . .

Chẳng lẽ đối phương là người yêu bí mật của Giản Lê ?

Nếu không lần đầu tiên gặp mặt sao lại thân mật như vậy.

Còn có trước đó thái độ của Giản Lê vô cùng lo lắng đoán chừng cũng là bởi vì cô gái này.

Đầu tiên là đi ngang qua trạm xe buýt Giản Lê không hiểu sao kêu lái xe dừng xe , anh còn tưởng rằng Giản Lê thấy điều gì đó muốn mua, bây giờ nghĩ lại hẳn là nhìn thấy người yêu của anh, bởi vì không tìm được người yêu, thời điểm gặp mặt đạo diễn thỉnh thoảng luôn thất thần, sau khi quay về vẫn muốn đi con đường này, không để ý bên ngoài mưa rào tầm tã, cứ như vậy lao ra.

Lưu Phương cảm thấy mình đã tìm thấy chân tướng.

Chỉ là Giản Lê đã yêu đương từ khi nào mà anh không biết. . .

Giản Lê ôm Bạch Thần, để Bạch Thần ngồi trên đùi của anh, anh đem quần áo chuẩn bị cho Bạch Thần để qua một bên, lại từ bên trên kệ cầm một cái khăn sạch khác giúp cậu lau tóc.

Giản Lê lau tóc xong, sau đó động tác tự nhiên vịn trên người Bạch Thần, kéo khóa kéo phía sau lưng váy , cởi bỏ váy đã ướt đẫm, lộ ra thân thể Bạch Thần trắng nõn thon dài .

Trái ngược với khi mặc váy là một thân thể của nam giới, thế nhưng Giản Lê rõ ràng là lần đầu tiên nhìn thấy, lại cảm thấy như điều hiển nhiên, phảng phất anh đã sớm biết giới tính chân thực của người trong ngực .

Bạch Thần nhìn Giản Lê nghiêm túc cẩn thận vì cậu bận rộn, những ủy khuất lúc trước lập tức tan thành mây khói, cậu nhịn không được cong khóe miệng, một đôi mắt đen bóng dinh dính nhơn nhớt, phảng phất mang theo nước đường ngọt ngào sền sệt yêu thích mà nhìn Giản Lê.

Bạch Thần theo động tác Giản Lê , ngoan ngoãn buông cánh tay đang ôm chặt cổ Giản Lê , thuận tiện giúp Giản Lê cởi bỏ váy, cởi xong, cậu lại lần nữa ôm cổ Giản Lê , cả người đều cuộn tròn trong ngực Giản Lê .

Giản Lê động tác rất nhanh, chỉ chốc lát quần áo trên thân Bạch Thần ướt đẫm đã bị Giản Lê trút bỏ toàn bộ , Giản Lê lần nữa cầm khăn tắm lau khô người Bạch Thần .

Giản Lê dùng khăn tắm bao bọc Bạch Thần, sau đó ôm lấy cậu, muốn đem Bạch Thần để trên chỗ ngồi.

Bạch Thần hoảng hốt, cánh tay ôm Giản Lê nắm chặt.

Giản Lê nhìn đôi mắt trong suốt của Bạch Thần chỉ có hình bóng của anh , lập tức minh bạch suy nghĩ của Bạch Thần, anh cúi đầu xuống, cánh môi ấm áp nhẹ nhàng đυ.ng vào trán Bạch Thần : "Bảo bối, đừng sợ, anh đi lấy quần áo cho em."

Bạch Thần nghiêng đầu, chui đầu vào trên thân Giản Lê cọ xát, lúc này mới buông Giản Lê ra .

Trước đó không tìm thấy Giản Lê khiến cậu khủng hoảng bất an ủy khuất hiện tại phá lệ muốn dính Giản Lê .

Bạch Thần đôi mắt to tròn chăm chú theo bóng dáng Giản Lê .

Giản Lê sợ Bạch Thần bị lạnh, anh nhanh chóng tìm trong phòng thay quần áo áo sơmi còn có quần, Giản Lê nhìn quần áo trên tay nhíu mày, sau đó lại chui đầu vào mấy cái hộp tìm một chút, rốt cuộc tìm được đồ lót chưa mặc.

Mặc kệ là quần áo hay đồ lót, đều là số đo của Giản Lê , so với Bạch Thần lớn hơn một vòng, nhưng lúc này bên ngoài mưa rào còn có sấm chớp, không tiện đi mua quần áo, Giản Lê cũng sợ Bạch Thần cảm lạnh, chỉ có thể mặc như vậy trước.

Giản Lê cũng nhanh chóng thay đổi quần áo ướt trên người, sau đó đem Bạch Thần một lần nữa ôm trở về trong ngực, kiên nhẫn giúp Bạch Thần mặc xong quần áo.

Nhìn Bạch Thần mặc quần áo của Giản Lê như một đứa nhỏ mặc đồ người lớn, đáng yêu vô cùng.

Mặc quần áo tử tế, Giản Lê lại cầm khăn tắm, một lần nữa giúp cậu lau tóc.

Bạch Thần giật giật tai, trực tiếp bò dậy ngồi đối diện Giản Lê .

Cậu nâng chân dài mảnh mai , trần trụi trắng muốt ngón chân đáng yêu có chút cuộn lên, quấn quanh eo Giản Lê , hai tay vẫn như cũ ôm thật chặt cổ Giản Lê .

"Em gọi Lạc Nhưng, anh tên gì?" Bạch Thần vui vẻ lại hiếu kỳ nháy mắt, cậu đối với người yêu ở thế giới này thân phận là gì còn hoàn toàn chưa biết.

Bạch Thần muốn hiểu rõ tất cả về người yêu cậu.

Giản Lê nghiêm túc lau sạch tóc dài đen của Bạch Thần , nghe vậy, cúi đầu trên môi Bạch Thần hôn một cái: "Giản Lê."

"Giản Lê." Bạch Thần lặp lại một lần, rõ ràng hai chữ cực kỳ đơn giản , thế nhưng từ trong miệng Bạch Thần thốt ra, Giản Lê lại cảm thấy tên của anh thực êm tai.

Bạch Thần mặt mày cao hứng đem tên Giản Lê lặp lại mấy lần, sau đó cong miệng, thơm trên môi anh một cái, phát ra thanh âm vang dội a , cậu cao hứng cười, cười rất ngọt ngào: "Anh về sau là người của em."

Cũng không phải là trưng cầu ý kiến, Bạch Thần bá đạo trực tiếp đóng dấu Giản Lê thuộc về cậu.

Có lẽ là bị Bạch Thần nụ cười ngọt ngào trên mặt cậu ảnh hưởng, có lẽ lời Bạch Thần nói chính là khát vọng trong lòng Giản Lê , anh trên mặt nghiêm túc thận trọng chậm rãi lộ ra một tia mỉm cười, một đôi mắt đen tĩnh mịch phảng phất muốn đem người hút vào trong đó tràn đầy cưng chiều mà nhìn xem Bạch Thần: "Ừm, của em."

Đạt được sự đáp lại, Bạch Thần cao hứng lại thân thân Giản Lê mấy ngụm, mới một lần nữa vùi sâu vào trong ngực Giản Lê .

A Lê ôm ấp thật thoải mái.

Lưu Phương ngồi ở bên ngoài trên chỗ ngồi, sắc mặt cổ quái.

Xe bảo mẫu dù lớn nhưng không gian cũng không cách âm, Bạch Thần cùng Giản Lê nói chuyện lại không nhỏ giọng, cô ở bên ngoài tất cả đều nghe một cái rõ ràng.

Hai người là lần đầu tiên nhận biết! ! !

Lần đầu tiên gặp nhau thì thôi đi, còn nhanh nhanh thẳng thắn như vậy yêu nhau! ! !

Lưu Phương quả thực bị Bạch Thần cùng Giản Lê tốc độ quá nhanh làm cho kinh ngạc đến ngây người! ! !

"Soạt "

Rèm vải kéo ra, Giản Lê ôm Bạch Thần đang dính ở trên người đi ra, ngồi vào một bên trên chỗ ngồi, hai người dáng vẻ thân mật dính nhau như kẹo.

Lưu Phương cùng Tiểu Chu hai người đều vô cùng tò mò, trong lòng hiếu kì muốn hỏi, nhưng lại ăn ý vô cùng an tĩnh, hai người hiếu kì không được, không dám nhìn quá mức rõ ràng, chỉ có thể len lén nhìn.

Trong xe hoàn toàn yên tĩnh