Editor : Hannah
Bạch Thần nằm trong ngực Giản Lê , xung quanh là khí tức quen thuộc khiến cậu an tâm dần dần ngủ thϊếp đi.
Mưa vẫn như cũ rầm rầm rơi xuống, xe xuyên qua màn mưa, chậm rãi lái vào trong một tòa biệt thự, cuối cùng xe dừng lại ở gara.
Giản Lê ôm Bạch Thần đã ngủ say rón rén xuống xe, hướng biệt thự đi đến.
Lưu Phương cùng Tiểu Chu còn có lái xe, ba người dừng xe xong, yên lặng đi theo phía sau lưng Giản Lê vào trong biệt thự .
Mưa quá lớn, bọn họ trở về cũng không tiện, liền tự giác ở lại.
Vào trong biệt thự, Tiểu Chu liền tự giác vào phòng bếp , bình thường cậu ở lại nhà Giản Lê đồ ăn đều do cậu nấu.
Giản Lê ôm Bạch Thần trực tiếp đi đến phòng ngủ lầu ba của anh, đem Bạch Thần đang ngủ say an trí trên giường thật tốt.
Sợ Bạch Thần mắc mưa sẽ lạnh, Giản Lê còn cầm khăn nóng đem Bạch Thần toàn thân lau một lần nữa, sau đó giúp cậu đổi áo ngủ cho thoải mái.
Bạch Thần một giấc này cũng không có ngủ bao lâu, Tiểu Chu đem cơm tối vừa mới nấu xong lên, Bạch Thần cũng xuống lầu ăn cơm tối.
Lúc ăn cơm tối Tiểu Chu có thói quen lấy điện thoại di động ra lên Weibo xem hôm nay có gì hot , cậu vừa ăn, vừa bình luận.
"Hở? Diễn viên quần chúng này đem Khương Manh ném ra nhìn khá quen ". Cậu nhìn chằm chằm điện thoại một hồi, sau đó đột nhiên nhìn về phía Bạch Thần ở đối diện đang cùng Giản Lê điềm điềm mật mật ăn cơm tối cùng ngược cẩu độc thân : "Nhìn khá giống Khả Khả."
Lúc ăn cơm tối Giản Lê đem Bạch Thần giới thiệu với ba người một lần, ba người thấy Bạch Thần tuổi còn nhỏ, liền đều gọi cậu là Khả Khả.
Tiểu Chu nhìn video đang nóng hổi trên Weibo , lại ngẩng đầu nhìn Bạch Thần, càng xem càng cảm thấy người trong video mặc váy đen ném Khương Manh chính là Bạch Thần.
Tiểu Chu giơ điện thoại lên , đem video đưa cho Bạch Thần nhìn: "Khả Khả, là em phải không nha?"
Bạch Thần nhìn thoáng qua video ngắn trên điện thoại di động không ngừng lặp lại , bình tĩnh gật đầu.
Tiểu Chu chân mày hơi nhíu lại, hướng gió trên Weibo hiện tại không quá tốt, phía dưới đều là mắng chửi Bạch Thần, mà căn cứ theo kinh nghiệm của Tiểu Chu đã nhiều năm trà trộn trong ngành giải trí , Tiểu Chu nhìn một cái liền có thể đoán được, video này hot như vậy phần lớn là bỏ tiền mua thủy quân.
Tiểu Chu cũng có nghe nói đoàn đội quản lý của Khương Manh tác phong không được sạch sẽ gì, Tiểu Chu xác định thuỷ quân phía dưới trăm phần trăm là do đoàn đội Khương Manh mua, rõ ràng muốn mượn cái video này bán thảm, thương xót Khương Manh, vì dù sao cô ả gần đây cũng hơn chìm.
Lưu Phương cùng lái xe ngồi ở góc khác không nhìn thấy video trên điện thoại Tiểu Chu , hai người tò mò lấy điện thoại ra cũng đăng nhập Weibo.
"Cho tôi xem một chút." Giản Lê buông xuống đôi đũa trong tay, ánh mắt nhìn về phía điện thoại trên tay Tiểu Chu .
Tiểu Chu nghe vậy liền đưa điện thoại cho anh.
Giản Lê đầu tiên là ấn mở video nhìn một lần, sau đó lại nhìn bình luận bên dưới.
Một hàng không phải chỉ trích mắng chửi Bạch Thần thì cũng sẽ là nói đau lòng cho Khương Manh, Giản Lê bàn tay nắm thật chặt di động , ánh mắt u ám.
Tiểu Chu nhìn bộ dạng của Giản Lê có chút sợ hãi, cậu nuốt nước miếng một cái, thận trọng nói: "Giản ca, có cần cho người ép xuống không?"
Lưu Phương ngồi một bên nghe vậy nhíu mày, bất quá anh cũng chưa nói gì.
Giản Lê không trả lời, anh lại lần nữa nhìn video , sắc mặt càng ngày càng âm trầm .
"Bảo bối, cô ta có làm em bị thương không?" Giản Lê ở trong ngành giải trí tám năm , một chút thủ đoạn anh mặc dù không dùng qua, nhưng cũng không có nghĩa rằng anh không biết.
Động tác Khương Manh cầm roi quật là thật , mặc dù nhìn qua như việc đánh chỉ là giả, không có dùng sức, nhưng đối với người trong nghề từ góc độ roi quật đi đều có thể thấy rõ ràng, Khương Manh có dùng chút lực mặc dù không đủ để đả thương người, nhưng làm mặt Bạch Thần có vết thương thì cũng không phải không thể.
Bạch Thần lắc đầu: "Cô ả không đánh được đến em."
Tuy nói như vậy, Giản Lê vẫn kiểm tra Bạch Thần từ trên xuống dưới một lần, xác nhận không có bất kỳ vết thương nào, lúc này mới yên tâm .
Lưu Phương ngồi một bên nghe hai người nói chuyện cũng nghe ra một chút tin tức.
"Khả Khả, là Khương Manh đánh em trước sao?"
Lái xe cùng Tiểu Chu hai người sửng sốt một chút, đưa ánh mắt về phía Bạch Thần.
Giản Lê hừ lạnh một tiếng: "Video này cũng chỉ có thể lừa đám người trên mạng." Anh trả lại điện thoại cho Tiểu Chu, nói: "Mua chút thuỷ quân phản kích lại, phân tích động tác của cô ta trong video , có thể đi tìm Tiền Vưa."
Tiền Vưa là một bậc thầy chỉ đạo võ thuật nổi tiếng trong giới, trước mắt nhậm chức tại Tinh Huy giải trí công ty của Giản Lê , Giản Lê vừa là cây rụng tiền lớn nhất vừa là cổ đông của Tinh Huy giải trí , để Tiền Vưa ra mặt cũng không khó.
Tiểu Chu trong lòng run lên, thầm nghĩ: Giản ca đây là tức giận, muốn chỉnh Khương Manh .
Cậu nhanh chóng ăn xong cơm, cầm điện thoại bắt đầu liên hệ đoàn đội chuyên nghiệp của Giản Lê.
Lưu Phương nghe Giản Lê chỉ đạo , lông mày hơi nhíu lại thả lỏng , anh cũng không phải có ý kiến gì với việc Giản Lê vì Bạch Thần ra mặt, mà kể cả có là Bạch Thần ra tay trước bọn họ cũng có cách thay đổi tình thế, để Khương Manh càng bán thảm kiếm nhiều đồng tình đối với Bạch Thần về sau cũng không tốt lắm.
Bạch Thần hiện tại mặc dù chỉ là diễn viên quần chúng , nhưng có Giản Lê làm hậu thuẫn tương lai đỏ là chắc chắn, hiện tại phải ngăn việc này lại nếu không tương lai Bạch Thần đỏ bên Khương Manh lại bám vào nhắc lại.
Sự việc cũng không phải thật sự quá hot, Bạch Thần lại là người của Giản Lê đâu phải ai cũng có thể khinh dễ, cho người phải kích lại cũng chỉ là cho bọn hắn một bài học.
Không thể không nói, Giản Lê là người vô cùng bao che khuyết điểm đối với người của mình.
Giản Lê ngăn chặn lửa giận trong lòng đối với Khương Manh , đưa tay nắm lấy eo Bạch Thần ở bên cạnh , hơi dùng sức đem cậu ôm ngồi trên đùi của mình .
Anh cúi đầu trên mặt Bạch Thần mềm mềm non nớt hôn một cái, đưa tay vuốt vuốt đỉnh đầu cậu : "Bảo bối, ông xã giúp em trả thù."
Bạch Thần cũng không thèm đem Khương Manh để ở trong lòng, chẳng qua nhìn thấy Giản Lê bởi vì cậu mà tức giận đến muốn đánh người, lại chủ động hôn hôn ôm ôm cậu tâm tình không khỏi vô cùng vui sướиɠ, cậu vòng tay ôm cổ Giản Lê trên môi anh hôn một cái.
Tâm tình khoái trá.
Chờ hai người hết rải cơm chó thì bữa cơm cũng xong, phía ngoài mưa to cũng dần dần ngừng lại.