Editor : Hannah
Sở Đồng không sợ Yến Trầm Uyên, cậu chạy tới bên cạnh chậu nước quan sát, nhìn thấy trong đó có một Tiểu Thanh Long. Cậu thò tay vào trong nước, Tiểu Thanh Long rất nhanh liền quấn quanh tay cậu, chơi rất vui.
"Ngươi cảm thấy hắn như thế nào? Ta muốn cùng hắn ký khế ước." Tiểu Thanh Long nói.
"Ta cảm thấy hắn không phải người tốt." Sở Đồng cúi đầu, nói: "Hắn nhìn cũng không lợi hại chút nào, không bảo vệ được ngươi."
"Ta cũng không cần hắn bảo vệ, ta sẽ bảo vệ hắn." Tiểu Thanh Long nói.
"Vì cái gì a?" Sở Đồng hỏi hắn.
"Bởi vì trước kia hắn đã cứu ta, cho nên ngươi có thể giúp ta chuyển lời đến hắn, nói ta muốn cùng hắn ký khế ước được không?" Tiểu Thanh Long nói.
"Được rồi a." Sở Đồng gật gật đầu, đang muốn cùng đối phương nói chuyện, lại bị Yến Trầm Uyên kéo mũ lại. Cậu quay đầu, mũ nhỏ liền rơi xuống, lộ ra đôi tai thỏ mềm như nhung .
Yến Trầm Uyên mỉm cười, đem Sở Đồng ôm vào trong lòng ngực của mình, lại sờ sờ lỗ tai nhỏ của cậu, hỏi: "Hai ngươi thì thầm to nhỏ cái gì vậy?"
"Cũng không có gì, chỉ là Tiểu Thanh Long nói muốn cùng hắn ký khế ước, nhờ ta hỏi hắn một chút." Sở Đồng vừa nói vừa chỉ chỉ Yến Phi, lại phát hiện đối phương mặt đầy hoảng sợ nhìn cậu.
Yến Phi trước đó vẫn đứng đây, nhìn thấy Sở Đồng cùng Tiểu Thanh Long nói chuyện, trong lòng đã nghi hoặc rồi, kết quả lại thấy Thất Ca kéo cái mũ kia xuống, lộ ra một đôi tai thỏ ? !
Một người có thể mọc ra đôi tai thỏ, quả thực chưa từng nghe qua, vậy mà Yến Trầm Uyên lại không thèm để ý chút nào, còn cười cười nói nói cùng Sở Đồng ,hỏi cậu cùng Tiểu Thanh Long nói cái gì, cái này. . . Cái này. . .
"Thất Ca, Thất Ca, hắn hắn hắn. . . Chuyện gì xảy ra vậy a?" Yến Phi hét lớn.
"Chớ quấy rầy." Yến Trầm Uyên nói: "Hắn chính là con thỏ nhỏ ta mang về, có thể hóa hình mà thôi."
"A?" Yến Phi nhìn Sở Đồng một chút, lại hồi tưởng con thỏ kia, cảm thấy thế giới thật vi diệu, thiếu niên này đúng là con thỏ kia biến thành? Con thỏ cũng có thể là yêu thú? Yêu thú còn có thể hóa thành người? Vậy hắn về sau làm sao dám ăn thịt thỏ nữa?
Yến Phi nuốt một ngụm nước bọt, muốn thử sờ sờ lỗ tai xem có phải là thật hay không, nhưng lại bị Yến Trầm Uyên ngăn cản. Yến Phi nghĩ, việc này cũng quá kinh dị đi, Thất Ca lại vì con thỏ mà trừng hắn, còn cùng con thỏ này thân mật sinh hoạt ngủ chung, tổng cảm thấy...
Hình như có gì đó không ổn.
Nhưng hắn không dám nói nhiều, đành phải ngượng ngùng nhìn hai người bọn họ, nói: "Ta. . . Ta hiện tại nên làm gì?"
"Tiểu Thanh Long muốn cùng ngươi ký khế ước." Sở Đồng nói.
"Tốt, tốt." Yến Phi đã không còn khí lực suy nghĩ, liền trực tiếp gật đầu đáp ứng.
Trong chậu nước nổi lên một trận bọt nước, tựa hồ do Tiểu Thanh Long cao hứng quẫy đuôi.
Sau khi Yến Phi cùng Tiểu Thanh Long ký khế ước, Yến Trầm Uyên liền dẫn Sở Đồng về phủ, lúc này trời đã đen, anh gọi hạ nhân đem chim nướng bưng lên, mùi thơm rất nhanh bay đầy căn phòng.
Sở Đồng còn tưởng rằng hôm nay không được ăn chim nướng, dù sao Yến Trầm Uyên bận bịu cả ngày, nhất định đã quên, không nghĩ tới đối phương trước khi đi đã an bài tốt, còn nấu canh nấm tuyết lê , cho cậu giải nhiệt.
Chim nướng đặc biệt ngon, lửa vừa đủ, bên ngoài nướng thơm thơm giòn giòn vàng óng, bên trong thơm ngọt thịt tươi mà xốp, khiến Sở Đồng một hơi có thể ăn ba con, vẫn chỉ no bụng bảy phần .
Sở Đồng ăn dầu dính đầy miệng , đưa cái chân cho Yến Trầm Uyên để đối phương cũng nếm thử.
"Được." Yến Trầm Uyên sờ sờ lỗ tai Sở Đồng, nếm thử, lại hỏi: "Ngươi biến thành hình người lúc nào?"
"Buổi sáng liền biến trở về." Sở Đồng nói: "Nhưng nghĩ ngươi thích sờ sờ lỗ tai cùng cái đuôi, ta liền chừa không biến trở về."
Cho nên mau mau khen ta đi a. Sở Đồng ở trong lòng nghĩ.
Yến Trầm Uyên khen cậu, nói: "Đồng Đồng hôm nay thật ngoan nha."
Sở Đồng cười đến vui vẻ, sau đó lại hỏi anh: "Vậy chúng ta ăn xong liền đi ngâm suối nước nóng có được hay không?"
Sở Đồng không đề cập tới còn tốt, vừa nhắc đến Yến Trầm Uyên mới nhớ tới, anh còn định mang thỏ con đi, nhưng bây giờ Sở Đồng hóa thành người, anh liền có chút bối rối.
Không phải là không thích, mà là không biết có nên tránh hiềm nghi không,mặc dù cùng là nam nhân ,nhưng bản thân anh đối với Sở Đồng còn có ý tứ khác, sợ rằng không tốt lắm.
Chỉ là nghĩ thì nghĩ, Yến Trầm Uyên cũng không dám nói cái gì, cũng không có cự tuyệt, chờ Sở Đồng cơm nước xong xuôi, rửa tay sạch sẽ, liền ôm người đi đến ôn tuyền.
Sở Đồng mặc áo choàng tắm nhỏ , lộ ra cánh tay nhỏ nhỏ tinh tế. Chân nhỏ lạch bạch chạy đến bên hồ, ngồi xổm xuống, từ góc độ của Yến Trầm Uyên vừa vặn có thể nhìn thấy phong cảnh tuyệt sắc, đáng tiếc Sở Đồng lại không biết.
Yến Trầm Uyên vội vàng quay đầu, được một chút lại quay qua nhìn Sở Đồng, anh không dám nhìn nơi khác, đành phải nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ của đối phương .
Sở Đồng bị anh nhìn chằm chằm cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng cậu cũng không có ý tứ mở miệng, đành phải cúi đầu, trước duỗi ra bàn chân nhỏ thử nước một chút, cảm thấy nước thật thoải mái, mới dám đem cả thân thể nhỏ xuống ngâm vào, còn không chờ cậu xuống hồ, Yến Trầm Uyên liền nói: "Cở quần áo ra, dính nước không thoải mái."
"Ta mặc quần áo ngâm. . ." Sở Đồng nhỏ giọng nói.
Yến Trầm Uyên cười cười, làm bộ muốn đi tới, còn nói: "Nếu không ta giúp ngươi cởi?"
"Không, không cần, ta tự mình cởi." Sở Đồng bị dọa đến nhắm tịt mắt, hỏng bét hỏng bét, cậu mới vừa kém chút liền thấy cái kia, . . . Nếu nhắm mắt muộn một chút thì tốt rồi.
Sở Đồng càng nghĩ càng cảm thấy tiếc nuối , liền lén lén hé mở một bên mắt nhìn anh. Cậu chậm rãi đem áo choàng tắm cởi xuống, thân thể nhỏ trầm xuống chỉ lộ cổ cùng cái đầu, còn lại hoàn toàn giấu ở trong nước.
Yến Trầm Uyên nhìn cậu, cảm thấy hai người cách thực sự quá xa, liền nói ra: "Tới đâu, cách ta xa như vậy làm gì?"
"Tốt, tốt." Sở Đồng đang nghĩ cách để lại gần anh một chút, nhưng ngày hôm nay cậu đã đọc sách nói, phương thức bảo trì quan hệ tốt nhất chính là như gần như xa, lạt mềm buộc chặt, cho nên hiện tại cậu không thể chủ động dán lên, trước tiên cần phải kéo dài khoảng cách, sau đó chậm rãi tới gần.
Mà cũng không thể áp sát quá gần, phải tiến hành theo chất lượng, Sở Đồng hướng bên người Yến Trầm Uyên xê dịch, cách đối phương còn một thước liền ngừng lại, Yến Trầm Uyên bỗng nhiên hướng cậu cười cười, nụ cười này cũng quá phạm quy đi, quả thực đẹp giống thần tiên.
Yến Trầm Uyên nói: "Ngoan, gần thêm chút nữa đi."
Ngô. . .
Trái tim Sở Đồng bị nụ cười của Yến Trầm Uyên tập kích lập tức u mê, cái gì mà như gần như xa tiến hành theo chất lượng, tất cả đều ném ra sau đầu.
Sở Đồng thích Yến Trầm Uyên, muốn ôm ôm anh, thế là lập tức từ trong nước chạy đến ngồi xuống trong lòng Yến Trầm Uyên!