Chạy Trốn Tới Hoang Tinh Sau, Ta Phát Hiện Chính Mình Mang Thai

Chương 06: Tiểu Bảo bảo

Edit : Hannah

Chín tháng sau, dưa đỏ được ca ngợi là lương tâm của Hoang Tinh. Là loại trái cây cấp độ SSS, nó chỉ được bán với giá 50.000 sao mỗi catty! Loại trái cây cấp độ này không chỉ giàu dinh dưỡng mà hương vị cũng thuộc hàng thượng hạng, và nó là món ngon nhất trong tất cả các loại nhà hàng cao cấp. Nguyên liệu bạn thích dùng thường có thể được bán với giá cao ngất ngưởng trong một phần nhỏ.

Thật tiếc khi loại quả này lại phải là thành viên của Siêu thị Pepperl Fuchs, không chỉ được mua giới hạn mà còn phải bốc thăm nữa.

Mọi người đến và đi trong siêu thị Pepperl Fuchs mỗi ngày, vì loại dưa đỏ này, hiệu suất tổng thể đã tăng 50%.

Thượng Thành và Hạ Thành của Hoang Tinh cũng có dân số 800 vạn người.

Công việc kinh doanh nước sinh lực mà Tề Tiểu Quân muốn vận hành cũng đã phát triển.

Chén 30 sao có vị ngọt nhẹ, có tác dụng bổ sung dinh dưỡng, sáng nào cũng bán lúc 8 giờ, lấy được mười chén thì hết, chỉ có hàng xóm mới biết là thứ này không đủ, không muốn người ngoài đi mua, trộn mua cũng có thể được coi là phúc lợi của những người hàng xóm!

Hứa lão đầu từ khi con trai vào làm việc ở bảo tàng Thượng Thành, kinh tế gia đình túng quẫn đồng thời giảm bớt, lúc nghèo chỉ muốn tiêu một đồng sao, bây giờ có tiền lại có ly nước sinh lực , một ông lão bằng tuổi đã có khuôn mặt hồng hào như bây giờ, tất cả những lợi ích mà nước sinh lực này mang lại.

Nước sinh lực sau khi được ướp lạnh, uống hơi ngọt, uống một ly vào buổi sáng, trộm thích thú!

" Anh họ của con đâu?” Hứa lão đầu không quên hỏi sau khi uống nước sinh lực.

Tề Tiểu Quân nói: "Anh họ trong nhà nghỉ ngơi."

"Mỗi ngày nghỉ ngơi một chút?"

“Ừ.” Tề Tiểu Quân im lặng, từ khi có thêm Phương Thần vào trong gia đình, cuộc sống của nhóc với em gái đã tốt lên rất nhiều, nhóc cũng rất cảm kích vì bí mật của anh họ mình cần phải được giữ tốt.

Ngay sau đó, cậu bé chuyển phát nhanh mang theo một kiện hàng nặng trĩu và nói: "Chuyển phát nhanh đã đến."

Tề Tiểu Ninh vội vàng đi tới ký nhận.

Hứa lão đầu nhìn nhóc lắc đầu, hắn ít tiền không chịu nổi, nhà họ mỗi ngày chuyển phát nhanh, ông nghe công ty chuyển phát nhanh nói khối lượng chuyển phát nhanh của gia đình nhóc nhiều hơn của một số đường phố kết hợp lại. Họ cũng đặc biệt dành riêng một người chuyển phát nhanh dành riêng cho họ.

Sau khi Tề Tiểu Ninh lấy đồ ra, vào nhà gõ cửa.

Phương Thần mở cửa thò đầu ra ngoài, từ khi mang thai, làn da của cậu càng ngày càng tốt, căng bóng bóng bẩy đến mức có thể soi gương!

Phương Thần thấy bên ngoài không có người khả nghi, liền nhanh chóng đi ra, mặc một bộ váy bà bầu, là một chiếc váy dễ thương có họa tiết hoạt hình siêu đáng yêu.

Thấy bên ngoài không có ai, cậu xách nôi và tã mới đặt vào phòng, bất kể tuổi tác, đàn ông mang thai đều rất lạ, cộng với việc cậu bị truy nã bởi toàn bộ các vì sao, nên cậu càng phải cẩn thận hơn.

“Anh họ, nhà chúng ta không có ai, anh đi ra ngoài đi dạo, trong nhà không chán sao?” Tề Tiểu Ninh nói.

“Không cần!” Phương Thần lúc này rất tham ăn: “Vào tủ lạnh lấy ra một quả dưa.”

"VÂNG!"

Món ngon hàng đầu bị tóm ở bên ngoài là đồ ăn vặt của Phương Thần, cho nên anh trai cô mỗi ngày có nước sinh lực để bán.

Phương Thần nói: “Anh đã thuê bà đỡ rồi.” Anh có linh cảm, mấy ngày nữa sẽ được sinh.

"Đừng sợ."

Phương Thần bị đứa nhỏ an ủi, có chút cảm động: "Ừ."

Sau khi đóng cửa, cậu cầm cuốn truyện cười này lên lật hai trang và mất hứng.

Bảo Bảo trong bụng càu nhàu từ trái qua phải rồi lại càu nhàu, tự mình chơi rất vui vẻ.

Phương Thần nhìn thấy trái tim to bằng nắm tay của một đứa trẻ trong biển kiến

thức, là của con trai mình.

Đứa trẻ này chỉ đơn giản là một con dã thú nuốt vàng, kiếm một triệu sao mỗi ngày cũng không đủ! Phương Thần từ nhỏ chưa từng được huấn luyện nuôi dạy con cái, cho nên mới mua một cuốn sách là muốn theo dõi ở nhà có rất nhiều bình sữa trẻ em, sữa bột, núʍ ѵú giả, tã giấy, khăn lau Bảo Bảo và kem thơm Bảo Bảo .

Cậu đưa tay sờ lên bụng, thằng nhỏ bên trong dường như cũng cảm nhận được, nó càng lăn mạnh hơn!

Mặc dù chín tháng này đã trôi qua một cách an toàn. Nhưng là một nhân vật phản diện, cậu không thể xem nhẹ nó. Nếu như bị gϊếŧ, cậu sẽ chết? Cậu phải mở rộng tầm ảnh hưởng của mình ...

...

Vào mùa đông, không có việc làm ở mỏ, mọi nhà đều ở nhà , cháo bí đỏ cháy trên bếp, cả nhà tỏa mùi thơm ngào ngạt, ngay cả những đứa trẻ chán ăn cháo bí đỏ cũng có thể xuýt xoa hương thơm uống một bát mùa đông đã trở thành mùa ấm nhất ở Hạ Thành!

"Không ngờ Tề Tiểu Quân còn có phúc khí như vậy."

"..."

Phong Vinh bên cạnh không lên tiếng.

Nhắc Tào Tháo là tào tháo tới, Tề Tiểu Quân gõ cửa tìm anh.

Từ khi Phong Vinh cãi nhau với nhóc trước đây, hai người chưa từng gặp lại nhau, anh không có nhiều bạn bè và cũng không có bạn bè từ khi họ chia tay , thật vui khi thấy Tề Tiểu Quân lại đến bên anh ta: "Cậu đến làm gì? "

Tề Tiểu Quân nói: “Cho cậu một ly nước sinh khí!” Nhà nhóc trong phố khá nổi tiếng.

Phong Vinh nói: " Cậu cho tôi làm cái gì."

"Nhà tôi sau này chuẩn bị xây nhà kho, anh có thể giúp tôi."

"Được rồi, tôi đi một lát."

Sau khi Tề Tiểu Quân rời đi, cha hắn vội vàng nói: “Lại xây nhà kho?” Đến cuối năm, xây tốt hơn nhiều rồi sao?

Sân trước và sân sau của họ đều có mái che.

Phong Vinh uống một ngụm nước sinh khí, ngọt ngào đưa nước cho mẹ, lãnh đạm nói: “ Mẹ uống đi, con không thích.” Nói xong liền vui vẻ đến nhà Tề Tiểu Quân phụ giúp. .

Phong Vinh lại gặp lại anh họ Phương Thần, trước đây cậu đã đẹp trai bao nhiêu thì bây giờ lại càng thêm chói mắt.

Phương Thần vốn là người không có tham vọng, cũng muốn hạ thấp tư cách, nhưng đối phương sẽ không cho phép! Hạ Thành nhà ở không đắt, nhưng đất canh tác rất đắt, muốn khoán 70 mẫu trong cơ sở chăn nuôi do Hạ Thành hoạch định Ngoài ra, cậu trừ cái chuồng trại 50.000 tệ mỗi mét vuông này có giá gần một tỷ sao, cậu không phải là người địa phương Hoang Tinh, không thể xin vay, tuy rằng Tề Tiểu Quân có thể, nhưng trình độ của nhóc là không tốt. Vì vậy, đã đưa Giám đốc mua hàng của Siêu thị Pepperl Fuchs đến để tìm cách.

Người quản lý siêu thị cho biết: "Anh rể tôi làm ở ngân hàng, nhờ anh làm giúp. Số tiền anh muốn quá lớn nên anh chỉ có thể cho vay trong 40 ngày!"

"Có thể!"

"Anh rể tôi rất thích ăn dưa, những khách hàng cũ ở siêu thị Pepperl Fuchs ngày nào cũng nhìn chằm chằm vào mười quả dưa này. Tôi không giỏi thiên vị..."

"Tôi cho!"

"bao nhiêu?"

"Trong thời gian cho vay, một lần mỗi ngày."

“Vậy tôi sẽ gọi điện thoại hỏi.” Quản lý Siêu thị Pepperl Fuchs nói, một lúc sau mới thấy Phương Thần vẻ mặt phức tạp: “Anh rể tôi muốn bảo lãnh cho cậu, còn thời hạn cho vay. sẽ được gia hạn đến hai tháng.